Mẹ Của Đứa Trẻ Đừng Chạy

Chương 13: Chương 13: Đuổi đi đám quản lí phế vật




“Lời này của cậu là có ý gì, có lầm hay không, trên miệng tích chút đức cho cậu đi.” Diêm Hỏa thẹn quá thành giận, hướng về phía Ưng rống giận.

“Oh oh “` đừng ngại, mọi người đều là anh em quen biết nhau lâu như vậy, có chuyện gì không thể nói ra, nói thật, người này bên trong có phải xảy ra vấn đề hay không?” Ưng có chút hả hê đứng lên chỉ vào phía dưới của Diêm, mặc dù không có khả năng, nhưng khó có cơ hội có thể trêu chọc hắn, không thể lãng phí, nếu không sẽ bị trời phạt.

“Con mẹ nó, cậu mới có vấn đề ở đâu đấy, có phải bình thường quá rảnh rỗi không có việc gì để làm không, có muốn phân cậu đi nhậm chức tổng giác đốc công ty chi nhánh ở Nam Cực không.” Diêm Hỏa vẻ mặt âm trầm nói, cô gái chết tiệt đừng để tôi tìm được em, tất cả những gì hôm nay là em gây ra, mất mặt muốn chết.

“Chúng ta ở Nam Cực có công ty chi nhánh sao? Sao tôi không biết? Có phải cậu lại rối loạn thần kinh không, xem ra, cậu thật sự phải đi gặp bác sĩ tâm lý, tiếp tục như vậy không tốt, anh em đây cũng đều suy nghĩ cho thân thể cậu.” Trong đầu Ưng suy nghĩ một chút, xác thực là ở Nam Cực không có công ty chi nhánh, cố ý nói móc càng kích thích Diêm Hỏa, nếu như ánh mắt có thể giết chết người, Ưng kia sẽ là người đầu tiên bị mất mạng.

“Không có chi nhánh công ty tôi cũng không ngại mở một cái, toàn trình sẽ giao cho cậu đi quản lí.” Diêm Hỏa lạnh giọng tuyên bố ý muốn của mình.

“Cái gì, cậu không phải là nói thật chứ?” Ưng cũng không muốn thời gian tốt đẹp của mình trôi đi cùng một đám chim cánh cụt, chỗ kia còn lạnh muốn chết được.

“Tôi giống đang nói đùa sao?” Diêm Hỏa không trực tiếp trả lời, ngược lại mỉm cười hỏi ngược lại Ưng.

“Tôi thấy tôi nên đi trước, lần sau gặp lại.” Nói đùa, giờ phút này không đi còn làm gì chứ? Tên kia nói được là làm được, hơn nữa vừa nãy mình còn chọc giận hắn.

“Tôi có nói cậu có thể đi sao?” Diêm Hỏa trong lòng buồn cười nhìn bộ dạng Ưng muốn chạy trốn, ha ha “` không hẳn hoi chỉnh sửa hắn thì sẽ khiến bản thân thất vọng, phải không?

“Còn có chuyện gì muốn tôi làm sao?” Sắc mặt Ưng khó coi quay đầu lại hỏi Diêm Hỏa.

“Linh Linh ““`” Thời điểm quan trọng này lại có tiếng điện thoại riêng ở trên bàn làm việc vang lên, thật là nguy hiểm “

“Chuyện gì?”

“Tổng tài, nhóm quản lí đều tới đây, có muốn bảo họ đi vào không ạ?” Thư ký vẫn kiên trì dùng thanh âm ngọt như mật báo cáo.

“Ừ, đã biết, cho bọn họ vào đi.” Diêm Hỏa mặc kệ sự nhiệt tình của cô, lạnh lùng nói xong liền cúp điện thoại, nhìn bốn phía trống rỗng, Ưng trốn thoát rồi, vốn là muốn nói cho hắn biết, bác gái tới đây muốn bắt hắn đi xem mắt, hắn đi nhanh như vậy, xem ra bản thân chỉ có thể cầu nguyện cho hắn gặp nhiều may mắn.

“Tổng tài, đây là những xí hóa án mà chúng tôi đã hoàn thành, mời xem qua.” Quản lý đem toàn bộ xí hóa án của mọi người đưa lên cho Diêm Hỏa, ngoài miệng bảo hắn xem qua, thật ra thì mong hắn đừng nhìn.

“Những thứ này là cái gì? Muốn dùng cái này lừa gạt tôi, nếu như tôi nhớ không lầm, đây đều là của năm ngoái, tôi muốn mấy người giao cái của năm nay.” Diêm Hỏa sau khi xem xong hung hăng ném hóa án vào mặt những người quản lí kia.

Đám quản lí không dám cãi lại, căng thẳng đứng tại chỗ chờ Diêm Hỏa xử lí: “Mấy người cút khỏi công ty cho tôi, tôi nhớ vừa rồi tôi đã nói, công ty không cần phế vật, hôm nay tất cả đều dọn đồ đi đi.”

“Cái gì “` không cần vậy, cho chúng tôi một cơ hội đi, chúng tôi nhất định sẽ làm kịp.” Đám quản lí vừa nghe thế lập tức hốt hoảng vây quanh Diêm Hỏa cầu tình cho mình.

“Không thương lượng, thư ký, cô gọi vài bảo vệ tới đây đưa toàn bộ quản lí ra ngoài cho tôi, giám sát bọn họ rời đi.” Diêm Hỏa khinh thường nhìn những quản lý vô dụng kia, kêu thư ký ở ngoài giải quyết.

“A ““ vâng.” Thư ký nghe xong như có một khắc ngây dại, nhưng vẫn lập tức gọi điện kêu bảo an, để tránh Diêm Hỏa tức giận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.