Mẹ Của Đứa Trẻ Đừng Chạy

Chương 150: Chương 150: Hai người hạnh phúc




“Ông nói hiểu lầm, là hiểu lầm gì, trước tiên hãy nói cho tôi nghe, sau khi quan sát kĩ mới có thể suy nghĩ cho ông đi gặp mặt mẹ không.” Đại tiểu quỷ Đình bảo bối nói, đôi tay vây quanh ở trước ngực, cứ như ông cứ nói đi, tôi nghiêm túc nghe đây.

“Cả sự tình là như vậy” Bất đắc dĩ Diêm Hỏa mới giải thích rõ ràng với Đình bảo bối cùng Mật Nhu, đứng ngoài cửa nói ra lời thật lòng thật sự không dễ chịu, hơn nữa chấp nhận bốn ánh mắt không thân thiện.

“Vậy anh nói là từ đầu tới cuối anh bị bạn bè của anh hãm hại, nhưng sao bạn của anh lại muốn hãm hại anh, có lý do gì sao?” Mật Nhu cũng không tin tưởng hết tất cả, cô không nghĩ rằng lại có một người bạn hãm hại bạn mình như vậy, hơn nữa còn làm những chuyện để người ta giận sôi gan như vậy.

“Tên tiểu tử thúi kia chính là người làm việc gì cũng không cần lý do, nếu như để tôi tìm được hắn nhất định sẽ vì dân mà trừ hại, tránh cho hắn lại ra bên ngoài gieo họa khắp nơi.” Hiện giờ Diêm Hỏa vừa nghĩ đến cái tên tiểu tử thúi Tạ Tiêu, liền nghiến răng nghiến lợi, lúc nói chuyện liền không thể giữ giọng điệu bình tĩnh được.

“Vậy chúng tôi tạm thời tin tưởng anh lần này nữa, nhưng cần xem Kính Huyễn có muốn gặp anh để nghe lời giải thích của anh không, một khí Kính Huyễn tức giận, tôi lập tức sẽ đuổi anh đi.” Rốt cuộc Mật Nhu đã chịu thỏa hiệp, không còn biện pháp, hắn cũng ‘đáng thương’ như vậy rồi, mà mình chỉ có thể ‘đồng tình’ với hắn mà thôi.

“Cám ơn, tôi nhất định sẽ giải thích rõ ràng cho Kính Huyễn.” Diêm Hỏa chân thành nói lời cảm ơn với Mật Nhu, liền vội vàng chạy vào bên trong đi tìm Kính Huyễn.

“Cốc cốc”, Diêm Hỏa không dám tự tiện đi vào như vậy, sợ hù dọa Kính Huyễn sợ, vì vậy không thể làm gì khác hơn là đứng bên ngoài gõ cửa, nghe được tiếng khóc đứt quãng bên trong của Kính Huyễn, tâm của Diêm Hỏa cũng đau theo.

“Chuyện gì vậy.” Giọng Kính Huyễn khàn khàn truyền vào trong tai của Diêm Hỏa.

“Là anh, Diêm Hỏa, Kính Huyễn em hãy cho anh vào có được hay không.” Diêm Hỏa nói chuyện với Kính Huyễn, cách nhau một cánh cửa, Kính Huyễn vẫn ở trong phòng khóc, nghe được tin Diêm Hỏa đến, nhất thời không còn khóc thút thít nữa.

“Anh còn tới làm gì, có phải anh đến để muốn giành hai tiểu bảo bối với tôi không, nói cho anh biết, tôi tuyệt đối sẽ không đem hai tiểu bảo bối giao vào tay anh đâu.” Sau một lúc ngẩn người, Kính Huyễn suy đoán mục đích hôm nay Diêm Hỏa đến đây là muốn giành hai đứa nhỏ cùng với cô, nhất thời khôi phục lại sức lực bản thân, liền mở cửa ra bảo vệ hai tiểu bảo bối.

“Trời ơi, Kính Huyễn, sao em lại biến mình thành gầy yếu như vậy, đều tại anh không tốt, đã làm cho em chịu nhiều oan ức.” Diêm Hỏa không trả lời vấn đề của Kính Huyễn, vừa mở cửa ra liền nhìn mình lom lom đầy tức giận, so với thời gian trước thì hiện giờ Kính Huyễn đã gầy đi rất nhiều, đau lòng nhìn Kính Huyễn nói.

“Không cần anh làm bộ tốt bụng, nói, anh tới làm gì, là muốn đến nhìn tôi khóc sao? Vậy bây giờ anh thấy rồi, có thể mời rời đi được rồi.” Kính Huyễn không cảm kích nói, cô hiện tại rất tức giận rất tức giận, thời điểm mình ngã bệnh thì không đến tìm mình, hiện tại cô hết bệnh mới tới xem, anh ta có ý gì đây.

“Kính Huyễn, em hiểu lầm, em nghe anh giải thích, anh hôm nay mới biết xảy ra nhiều chuyện như vậy, nếu sớm biết em ngã bệnh, anh nhất định sẽ tới thăm em đầu tiên, nhưng tới hôm nay anh đi tới công ty của em thì anh mới biết được, em phải tin lời của anh, anh nói đều là thật.” Diêm Hỏa vội vàng nói, chính là vì sợ Kính Huyễn không tin lời của mình nói.

“Anh bây giờ cho tôi là con ngốc nên muốn đùa bỡn tôi sao? Tôi nói cho anh biết, anh thật sự đã thành công, anh đã làm cho tôi thích anh, thậm chí yêu anh sau đó anh lại biến tôi trở thành cái gì, anh lại còn lừa gạt tôi như vậy.” Trong lòng Kính Huyễn rất muốn tin lời Diêm Hỏa nói, nhưng cô sợ lần này lại giống như lời nói dối ngọt ngào lúc trước, lúc đó mình thật sự sẽ không thể nào chịu nổi nữa, sẽ hỏng mất thôi.

“Có thật không? Kính Huyễn, em thật sự yêu anh ư, anh thật sự rất vui mừng. Kính Huyễn, anh cũng vậy cũng rất yêu em, em nhất định phải tin anh, thật sự là hiểu lầm, cho tới bây giờ anh cũng chưa có lừa gạt em, về sau cũng sẽ không có.” Diêm Hỏa nhìn chằm chằm vào Kính Huyễn phát ra lời thề son sắt.

“Anh nói! Anh cũng yêu em, anh gạt em, anh một chút cũng không yêu em, anh chỉ là kẻ ham mới mẻ mà thôi, là tự trong lòng của anh hiểu rõ.” Kính Huyễn che lỗ tai nói thật lớn tiếng, căn bản cô không biết hiện tại có nên tin tưởng lời của Diêm Hỏa hay không nữa, trong lòng của cô bây giờ cũng rất rối loạn.

Núp ở bên cạnh nhìn tình huống bên trong, trong lòng bốn người cũng đều hiện rõ bộ dạng rất gấp gáp, tất cả mọi người nhìn thấy Diêm Hỏa thật sự yêu Kính Huyễn, hiểu lầm người yêu nhiều như vậy thật sự làm cho người ta lo lắng, bốn người có bốn loại ý tưởng, Đường Đường cùng Mật Nhu mong rằng Kính Huyễn có thể nhận được hạnh phúc, Đình bảo bối lại nghĩ, ‘ Thật là một kẻ ngu ngốc, trực tiếp quỳ xuống cầu hôn không phải tốt hơn sao, mẹ là người rất mềm lòng’, Hoan bảo bối thì lại nghĩ rằng, ‘Cuối cùng cũng đã có ba, về sau bé có thể khoe với các bạn nhỏ khác là bé đã có ba’.

“Kính Huyễn! Anh không có lừa em, là thật, về sau anh tuyệt đối sẽ không phản bội em, anh cũng sẽ một lòng một dạ làm tốt chức vụ của người cha, anh sẽ toàn tâm toàn ý đối xử tốt với em, tuyệt đối sẽ không làm cho em phải chịu oan ức, em gả cho anh có được hay không, Kính Huyễn.” Diêm Hỏa nói một câu rồi một câu so ra rất có sức ảnh hưởng, ôm Kính Huyễn thật chặt vào trong ngực, để Kính Huyễn tựa vào trên bả vai mà nói.

“Nhanh lên một chút mau đồng ý đi, nhanh lên một chút đi.” Núp trong bóng tối nhìn, Đường Đường kích động nói, thấy hai người cùng ôm nhau, nhưng Kính Huyễn lại chậm chạp không trả lời, bốn người cũng khẩn trương chờ đợi câu trả lời của Kính Huyễn.

“Kính Huyễn” Diêm Hỏa thấy Kính Huyễn tựa vào trên ngực mình an tĩnh, lại không có trả lời lại một câu gì, tình cảm dâng trào lên tận cổ họng, chỉ sợ Kính Huyễn còn tức giận không chịu đồng ý với mình.

“Tại sao anh muốn lấy em, anh nguyện ý vì em mà từ bỏ hết cuộc sống tự do trước kia của anh à.” Kính Huyễn không trực tiếp trả lời Diêm Hỏa, nhưng mà trong ý cũng không hề sai biệt lắm, nhất thời lông mày Diễm Hỏa thành mày kiếm.

“Anh đồng ý, anh cái gì cũng nghe theo bà xã đại nhân, chỉ cần em không tức giận là được rồi.” Diêm Hỏa không chờ Kính Huyễn đồng ý, tự mình đặt danh hiệu bà xã đại nhân cho cô ngay, nghe được lời này làm cho mặt Kính Huyễn vốn tái nhợt hiện lên vẻ ửng hồng đáng yêu.

“Ai nói đồng ý làm bà xã của anh chứ, anh nên soi gương lại chính mình đi.” Ngoài miệng Kính Huyễn vẫn chưa có bỏ qua cho Diêm Hỏa, dường như Diêm Hỏa không để ý đến bộ dạng của mình, vẫn vui vẻ ôm Kính Huyễn cười khúc khích, bất đắc dĩ Kính Huyễn nhìn mỉm cười, nhưng trong lòng rất vui vẻ, thật sự rất vui vẻ.

“Oa! Mẹ thật đáp ứng a, vậy Hoan bảo bối thật sự sẽ có một người ba.” Hoan bảo bối thấy hai người lớn đều một bộ vui vẻ dáng vẻ, lúc này mới quang minh chánh đại nhảy ra, đi tới bên cạnh Kính Huyễn ngây thơ hỏi.

“Đó là đương nhiên, về sau Hoan bảo bối phải gọi ta là ba, Đình bảo bối cũng giống như vậy, về sau ta đã thăng cấp làm ba rồi, ha ha.” Diêm Hỏa nhìn đứa con gái nhỏ đáng yêu, trong lòng không nói ra được niềm kiêu hãnh, thoải mái ôm Hoan bảo bối vào lòng mỉm cười, cải chính lại cách gọi của Hoan bảo bối đối với mình.

“Được, ba vậy con muốn ăn rất nhiều món ăn ngon, ba có dẫn con đi ăn không?” Hoan bảo bối vừa nói ra khỏi miệng đúng là toàn chữ ăn, thật sự rất giống Mật Nhu, cái gì cũng đều là ăn uống.

“Hoan bảo bối, ba nấu đồ ăn thật ngon cho con ăn có được không, nhưng mà bây giờ quan trọng nhất là đưa mẹ với các con trở về nhà, như vậy mới xem như một nhà đoàn viên, con nói có phải không hả.” Diêm Hỏa vui vẻ dụ dỗ Hoan bảo bối, chỉ thấy Hoan bảo bối không hề có suy nghĩ nhiều liền gật đầu mạnh, thấy cả đám Kính Huyễn với Đình bảo bối cười hô hô không ngừng, tâm tình lo lắng mấy ngày qua đều trở thành hư không.

Mặc dù mấy ngày nay hiểu lầm rất nhiều, nhưng cũng vì một đà điểu nhỏ đã làm cho Kính Huyễn rốt cuộc nhìn thấy rõ trái tim của mình, đó cũng là một chuyện vô cùng đáng giá, hai người Diêm Hỏa và Kính Huyễn rất ăn ý với nhau liền nhìn nhau cười một tiếng, Đường Đường với Mật Nhu hai người rất chân thành chúc phúc họ, nhìn cả hai tay nắm tay với nhau rời khỏi nhà Mật Nhu, cùng nhau vui vẻ về đến nhà.

Mẹ Diêm nhìn Kính Huyễn cùng bọn nhỏ đều trở về, vốn muốn mắng Hỏa Diêm liền trở thành lời nói quan tâm với Kính Huyễn, lần này mẹ Diêm đã có kinh nghiệm, kiên quyết muốn hai người lập tức kết hôn, theo lời bà nói, để tránh đêm dài lắm mộng, cho nên vào ngày thứ hai, làm mọi người không thể nào tưởng được với tốc độ siêu nhanh, nhìn thấy áo cưới, khách sạn, tất cả họ hàng thân thuộc đều đã được mời hết.

Quả nhiên là tập đoàn lớn, mức độ nhanh chậm quả không hề giống nhau. Mà không, hiện giờ Kính Huyễn bị mẹ Diêm dùng sức mạnh của mình an bài cô ở bên trong phòng hóa trang của khách sạn. Mặc cho thợ trang điểm giỏi nhất cứ luyện tập ở trên mặt của mình, mà cô lại rất khoa trương cứ ngồi trên ghế nhìn xung quanh, trách mắng không đến chỗ cô, bởi vì thật sự đây quá nhàm chán.

Kính Huyễn trong ngày kết hôn này, tiếp nhận được sự chân thành chúc phúc của các bạn bè, ngay cả người trong nhóm sát thủ cũng không biết ở nơi đâu nghe được tin này, Đường Chủ thật lòng cũng muốn chạy thật nhanh đến để chúc phúc cho việc trọng đại này, nhưng thật sự không đến được, cũng không muốn chịu yếu thế liền rối rít gọi điện thoại, hôm nay Kính Huyễn nghe được điện thoại rất nhẹ nhàng.

Trong đó, điều làm Kính Huyễn cảm động nhất là Dương Lịch, trong điện thoại Dương Lịch vẫn giống như trước kia chăm sóc cho Kính Huyễn, khắp nơi đều nghĩ cho Kính Huyễn, nghe được lời Dương Lịch chúc phúc, Kính Huyễn cảm động khóc lên, đây chính là điều mà thợ trang điểm rất lo lắng, một mực kêu la nói không thể khóc cái gì đó, oán trách gì nào là làm phấn trang điểm trôi đi hết, đến cuối cùng còn bộc phát kêu Kính Huyễn khóa điện thoại di động lại. Bởi vì như vậy anh mới đủ nghiêm túc giúp Kính Huyễn hóa trang lại.

Tiến hành hôn lễ so với dự liệu còn rất thuận lợi, chỉ là thiếu một chút, bất qua chỉ có một chút việc làm cho mấy người phụ nữ nức nở nghẹn ngào liều khóc, Đường Đường và Mật Nhu, Thanh Phong, ba người không nhìn thẳng vào Diêm Hỏa ám hiệu chính là kiên trì bá đạo cùng với Kính Huyễn, bốn người phụ nữ khóc thành một đống.

Mẹ Diêm càng thêm khoa trương, khóc thành cái mặt kia rồi. Bất đắc dĩ Diêm Lịch cầm cái hộp khăn giấy rút ra cho mẹ Diêm lau đi nước mắt, cuối cùng do Diêm Hỏa quá sốt ruột vì chờ đợi mãi nên liền tống cổ tất cả đi hết. Sau đó kéo Kính Huyễn ngồi lên phi cơ trực thăng mà anh gọi Ưng mang đến, trong lúc mọi người đang nôn nóng tìm hai người, thì họ lại ngồi ở trên phi cơ vô cùng lãng mạn nên không hề quan tâm đến bất cứ chuyện gì khác.

Hết


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.