Mẹ Của Đứa Trẻ Đừng Chạy

Chương 5: Chương 5: Hốt hoảng chạy trốn




Vốn là Diêm Hỏa đã muốn đi, lại không nghĩ rằng tay bị Kính Huyễn kéo,”Anh đừng đi, ở lại giúp tôi được không?”Kính Huyễn làm nũng leo lên thân thể Diêm Hỏa, đôi tay vuốt cơ bắp trước ngực Diêm Hỏa, dường như là sờ đến nghiện, thật lâu không có buông ra.

Diêm Hỏa nhìn bờ môi Kính Huyễn khêu gợi, đưa tay ôm eo nhỏ của Kính Huyễn, không nhịn được cúi đầu hôn lên, khi thì dịu dàng ngọt ngào, khi thì nhiệt tình cuồng dã, muốn ngừng mà không được, thưởng thức hương vị ngọt ngào của Kính Huyễn.

Tâm tình trở nên có chút mất khống chế, Kính Huyễn phát ra tiếng rên rỉ thoải mái, không biết qua bao lâu, hai người mới lưu luyến buông nhau ra, hít lấy không khí.

Diêm Hỏa không nghĩ tới chỉ là một cái hôn sẽ khiến bản thân mình mất khống chế, kiêu ngạo tự chủ của mình sau khi thưởng thức tư vị Kính Huyễn liền trở nên mất khống chế.

“Em tên là gì?” Diêm Hỏa ngậm vành tai xinh xắn của Kính Huyễn, tư thế mập mờ hỏi.

“Ha ha! Thật là nhột.” Hành động ngậm vành tai của Diêm Hỏa khiến Kính Huyễn cảm thấy rất nhột, cười duyên nói, còn lấy tay đẩy đầu Diêm Hỏa ra.

“Vậy sao? Cái này thì sao?”Diêm Hỏa càng thêm cố ý thổi khí bên tai Kính Huyễn, trêu chọc thân thể Kính Huyễn vặn vẹo trên người của Diêm Hỏa.

Trên người Kính Huyễn tản ra mùi thơm đặc biệt của phụ nữ, Diêm Hỏa hưởng thụ tựa đầu vào cổ Kính Huyễn, chính mình đặt lên nụ hôn nóng rực, “Em tên gì?” Còn chưa buông tha vấn đề vừa rồi, Diêm Hỏa hỏi lại một lần nữa.

“Gọi gọi … Bạch Kính… Ách Kính.” Kính Huyễn nói được một nửa liền bị Diêm Hỏa hôn lên, Bạch Kính Kính, tôi nhớ kỹ rồi, Diêm Hỏa cho rằng tên của Kính Huyễn chính là Bạch Kính Kính, ghi tạc cái tên này trong đầu.

“Em nhớ, tôi là Diêm Hỏa, bất quá gọi Diêm là được rồi. “Diêm hỏa đặc biệt cho phép Kính Huyễn gọi tên thân mật, “Ưm …” Kính Huyễn ở trong ngực Diêm Hỏa thoải mái rên rỉ, hoàn toàn không nghe rõ Diêm Hỏa nói.

Rốt cuộc, Diêm Hỏa ôm lấy Kính Huyễn, dịu dàng đặt Kính Huyễn lên giường, Kính Huyễn cảm thấy thân thể rất nóng, bắt đầu cởi xuống áo quần trên người mình, muốn để cho mình cảm thấy mát hơn một chút.

Diêm Hỏa nhìn da thịt như trẻ con của Kính Huyễn như vậy, khống chế không được bắt đầu cởi sạch áo quần trên người mình, bá đạo đoạt lấy tốt đẹp của Kính Huyễn …..

Lời tác giả: Thật thật xin lỗi, thật sự là không biết nên làm sao sao viết, đây đã là cực hạn, ai “`

############ Đôi khi là tuyến phân cách đáng yêu #############

“Đau, đầu thật là đau, sao toàn thân cũng đau nhức như vậy?” Trận mây mưa tối qua của hai người qua đi, Kính Huyễn tỉnh lại trong cơn đau đầu vô cùng, vẫn không rõ tình trạng đau đớn của mình.

Nhìn căn phòng xa lạ, Kính Huyễn muốn ngồi dậy nhìn một chút xem là trong nhà của ai, tay lại đụng phải có một vật nóng rực sợ tới mức Kính Huyễn chợt rút tay trở về, bởi vì thân thể Diêm Hỏa đều đắp chăn, cho nên Kính Huyễn không phát hiện bên giường mình còn một người đàn ông đang nằm.

Nuốt một ngụm nước bọt, Kính Huyễn run rẩy từ từ đưa bàn tay mềm mại ra, muốn nhìn rõ vật nóng bỏng vừa rồi là cái gì, kéo ra một ít chăn, lại không ngờ nhìn thấy tóc người? Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Trong đầu Kính Huyễn đầy dấu chấm hỏi.

Lớn mật kéo mạnh chăn ra, lại bị “cảnh tượng” trước mắt dọa sợ tới mức muốn mở miệng hét lên, cũng may mình kịp thời lấy tay bịt miệng của mình, mới miễn cho tiếng kêu với decibel cao nhât đánh thức người đàn ông ngủ say trên giường.

Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, tối hôm qua đến tột cùng là mình đã làm chuyện tốt gì? Kính Huyễn chỉ lộ ra đôi mắt to hoảng sợ ở bên ngoài, trong mắt đã bắt đầu nổi lên hơi nước thật mỏng, Kính Huyễn ở trong lòng không ngừng tự nói với mình tỉnh táo một chút, không thể hốt hoảng.

Mình nhớ được tối hôm qua là cùng Mật Nhu đi tham gia tiệc sinh nhật học trưởng gì gì đó của cô ấy, sau đó mình lầm rượu thành nước trái cây uống vào, sau đó xảy ra chuyện gì? Xảy ra chuyện gì đây? A “` mình không cẩn thận đụng phải anh ta, hơn nữa còn là mình quyến rũ anh ta.

Trời ơi, thật sự là say rượu mất lý trí rồi, Kính Huyễn giờ phút này hối tiếc muốn tìm khối đâm đầu chết đi, thế nào mình có thể làm ra chuyện ` ách “ như vậy, không có thời gian suy nghĩ, bây giờ phải nhanh chóng rời đi, nếu anh ta tỉnh lại vậy không phải xấu hổ chết sao?

Kính Huyễn cẩn thận bò xuống giường, cố gắng không làm ra tiếng động gì lớn đánh thức tới người đàn ông đang ngủ say, vội vàng hấp tấp nhặt lễ phục tối hôm qua bị chính mình ném loạn trên mặt đất lên, không tắm rửa thân thể liền chịu đựng toàn thân đau nhức nhanh chóng rời khỏi phòng.

Dọc theo đường đi ra khỏi khách sạn, cũng rất nhiều người nhìn chăm chú vào cô, Kính Huyễn xấu hổ đến muốn chui xuống đất, thật vất vả đi ra khỏi khách sạn, bản thân là một thân lễ phục hoa lệ cũng thành trung tâm, người đi đường rối rít hướng cô quơ tay múa chân, Kính Huyễn vội vàng vẫy taxi ngồi vào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.