Edit: Meimoko
____
“Ê…. ế. . . . . . Tôi muốn trở lại khách sạn! Ai cần đi đến nhà
các người, con của anh sẽ lại đánh tôi! Tôi không muốn lại bị con anh
đánh!” Người phụ nữ ở trong ngực Đường Hạo, híp mắt mơ hồ không rõ
nói, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại đó có thể thấy được chất đầy thống khổ.
“Được, chúng ta đã đến khách sạn rồi!” Rõ ràng Đường Hạo đang
rất tức giận, nhưng bây giờ chỉ có thể dụ dỗ người phụ nữ say đến bất
tỉnh nhân sự này đi về thôi. Trên đường về, cô la hét muốn đi khách sạn, không đến nhà của hắn, hơn nữa cô còn đưa chìa khóa phòng cho hắn.
Đường Hạo mở cửa phòng ra, rồi đem cô đặt ở trên mặt giường lớn, thuận tiện cởi giày cho cô:”Phụ nữ này, không có việc gì sao lại uống nhiều rượu như thế chứ?”
“Ha ha, dễ uống! Tô nói đó là Mao Thai đấy! Tôi không uống không phải là rất đáng tiếc sao?” Cô nói xong lại là cười hì hì, thoạt nhìn bộ dạng trông vui vẻ cực kỳ.
“Anh hiện tại mới biết em là một phụ nữ rất tham uống rượu đấy!” Đường Hạo từ trong phòng tắm lấy ra một chiếc khăn ướt, lau mặt cho cô.
Bạch Phương Úc nhăn cái mũi chặt hơn, mất hứng đẩy cái khăn mặt lạnh như băng ra:”Lạnh quá, không cần mà…. Đừng……. a….”
Đường Hạo dùng sức chà lau trên khuôn mặt của cô, ném khăn mặt sang một bên, sau đó dùng chăn đắp kín thân thể của cô: “Được rồi! Được rồi! Tốt lắm, không lau nữa, nhanh ngủ đi!”
“Ừm. . . . . .” Cô lập tức nhu thuận nhắm mắt lại, trên miệng còn mang theo mỉm cười.”Em thích nghe giọng của anh! Anh muốn em ngủ, em liền ngủ!”
” Từ nay về sau không cho phép em uống rượu, em cũng không uống được đúng không?”
“Không uống rượu ? Được. . . . . .” Cô bắt đầu theo với thân thể, hai tay quấn lên cổ của hắn.”Ha ha, anh nói cái gì cũng tốt. . . . . .” Cánh môi của cô tràn chủ mùi rượu chủ động hôn lên trên gương mặt của
hắn, Hơn nữa đầu lưỡi đỏ bừng duỗi ra khẽ liếm lấy da thịt trên khóe
miệng của hắn.
“Miệng đầy mùi rượu, đừng hôn anh. . . . . .” Đường Hạo kéo hai tay của cô, muốn cô an tĩnh trở lại.
Tiếng cười Bạch Phương Úc biến mất, mở to hai mắt nhìn hắn, khổ sở lên án nói: “Anh ghét bỏ em! Anh lại ghét bỏ em!”
“Nói cái gì đó hả?” Shit! Phụ nữ uống quá nhiều rượu vào thì
lại khó dỗ như vậy sao? Bất quá, nhìn bộ dạng đáng yêu của cô, hắn thật
sự vừa tức, lại vừa muốn cười.
“Em muốn anh hôn em!” Cô chỉ chỉ môi của mình, bá đạo nói.
Đường Hạo bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó lại mạnh mẽ cắn lên đôi môi đỏ mọng của cô.”Được chưa? Ngủ, chúng ta còn nhiều thời gian…..”
“Anh lừa gạt em! Em muốn anh hôn thật kia!” Cô mất
hứng, dây dưa cùng cánh tay của hắn, tiếp tục làm rối nói muốn hôn. Thấy hắn chậm chạp bất động, cô lại ủy khuất rời nước mắt thu hút: “Anh
chính là không thích em, con của anh không muốn anh và em ở cùng một
chỗ! Anh cũng không dám hôn em! Hu hu hu…Tôi rốt cuộc chỉ là thế thân
cho người khác……. cho nên anh không nghĩ muốn tôi thật lòng…..”
“Không có! Không có! Đừng làm rộn!” Chết tiệt, cô có biết cô
bây giờ mê người đến như thế nào không? Một tầng phấn hồng ngưng trên da thịt tuyết trắng, làm cho hắn không nỡ rời mắt đi.
Cổ áo sơ mi của cô bởi vì vặn vẹo mà bung cúc áo, lộ ra một đoạt khe
rãnh thần bí thu hút, thêm vào đó phong mãn không ngừng nhấp nhô, nhũ
tiêm nhúc nhích giống như thỏ con, dưới lớp quần áo sáng màu mà không
ngừng run rẩy. Những đường cong mỹ lệ như ẩn như hiện, làm cho bụng dưới của hắn siết chặt, nóng bừng lên.
” Không có không thích em, vậy anh ôm em đi . . . . .” Cô quỳ
gối trên giường di chuyển gần hơn về phía hắn, bưng lấy gương mặt của
hắn run rẩy hôn hít, dùng vùng phong mãn trước ngực của mình không ngừng cọ sát lên người hắn.
“Phụ nữ này, nếu em không chịu ngoan ngoãn, muốn tác quái đấy phải không?” Đường Hạo hét lớn một tiếng, ngón tay thon dài rất nhanh mở mạnh áo của cô, khiến vạt áo trước của cô mở tung, lộ ra nội y màu trắng sáng che
kín đôi phong nhũ đang tại nhảy lên, đứng thẳng. Hắn chủ động tiếp thu
hôn môi của hai người, không cho cô cắn môi của mình. Đàu lưỡi mạnh mẽ
tấn công trong miệng cô, kịch liệt hút hết tất cả dịch thể của rượu còn
sót lại.
“Ha ha. . . . . .” Hắn hôn như chiếm đoạt, ban cho cho cô những nụ hôn thật sự, làm cô thoả mãn cười ngây ngô.
Bởi vì rượu cồn quấy phá khiến cho toàn thân cô khô nóng vô cùng, cô
trút bỏ quần áo phiền phức trên người mình, cũng hướng thân trên của
người đối diện mà lao tới.”Ưm, anh không cần phải mặc. . .Em giúp anh cởi ra!”
Nhìn cô chủ động cởi quần áo, Đường Hạo rốt cuộc cười cũng còn không
chưa xong, trong ánh mắt ngoại trừ có khát vọng cực độ đối với cô, còn
lại đúng là tức giận. Hắn thật sự không dám nghĩ nếu lúc nãy bên cạnh cô có người đàn ông nào khác, không phải là hắn, chuyện này không biết sẽ
thế nào?
“Phụ nữ chết tiệt, dù em có tình hay không thì từ nay về sau cũng phải tiếp nhận hết!”Hai tay của hắn ôm chặt lấy cô, thô lỗ đem nội y của cô cời bỏ toàn bộ. Lập tức hai luồng phong mãn được phòng thích giống như hai con thỏ con
không ngừng lay động, đơn giản là một phong cảnh câu dẫn người. Cô vô
thức mà nhu hòa nhũ tiêm của mình, sau đó lại bất an che đậy lại.
“Cởi quần áo rồi bây giờ mới nhớ là phải che lại sao? Em, tiểu yêu tinh này, rõ ràng là muốn tra tấn tôi đây mà!” Đường Hạo kéo mạnh hai tay của cô xuống, hai luồng phong mãn lại bạo lộ trong không khí. Hắn nắm lấy một bên, còn một bên thì ngậm lấy cắn mút.
Bạch Phương Úc thở gấp, ngâm khẽ, mắt mịt mù cúi xuống nhìn người đàn ông đang chôn đầu trên ngực mình. Trong đầu, ngay cả suy nghĩ cũng muốn phát dục, cô cơ hồ muốn giải phóng toàn bộ bản thân. Mà người đàn ông
trước mắt này lại chính là người cô yêu sâu đậm, cô muốn đem hết thảy
giao cho hắn.
Cô hơi khát vọng mà nâng eo lên, uốn éo giống như muốn cời bỏ chiếc
váy trên người. Nhưng trong cơn say mê, cô không biết phải làm sao, liền phát ra những tiếng rên nho nhỏ.
Hắn hiểu được ý của cô, lập tức giật xuống chiếc váy và cả quần lót bên trong.
Lúc này mới thật sự thoải mái, cô chậm rãi trượt xuống giường:“Thật dễ chịu….”
“ Lúc này mới mệt mỏi muốn ngủ sao?” Nhìn cô mông lung buồn
ngủ, hắn cũng không có ý định buông tha cho cô. Ngón tay xuyên đến vùng
xuân tâm bí mật của cô, đâm thẳng đến tận đáy. Cô vặn vẹo, thốt ra kiều
thanh, thân thể đung đưa theo tiết tấu của hắn. Cảm giác thoải mái,
nhiệt tình ngọt ngào, dịch thủy không ngừng chảy ra, ẩm ướt thấm đẫm cả
bàn tay của hắn.
“Em thật mẫn cảm…” Khỏa lấy một khối dịch thủy đưa lên trước mắt cô, hắn muốn cô trông thấy rõ ràng.
Cô ngượng ngùng nhắm mắt lại, không muốn nhìn, nhưng chỗ bụng dưới
nổi nhiệt hỏa bao trùm lên mọi cảm quan của cô. Mềm mại như nước, mắt
long lanh dậy sóng ngầm, màng theo phong tình vạn chủng nhìn hắn: “ Em muốn….”
“Cái này…cho em…”Hắn vuốt ve mảng lớn da thịt bên trong hai chân cô, nhắm ngay mục tiêu mà tiến vào.