Mẹ Đơn Thân

Chương 7: Chương 7




Part 4 : lòng dậy sóng, say nắng, cảm giác như thể là bản thân mình là mình đang cực kì có lỗi vậy, tôi cũng chẳng hiểu nổi mình đang suy nghĩ cái gì nữa, tôi chán bản thân tôi quá, liệu rằng tôi nên ngưng lại hay là vẫn tiếp tục làm bạn với Trịnh, tôi cũng chưa nói chuyện với Trường, cả tuần nay rồi. Tôi thật sự mệt mỏi

7 giờ sáng, tôi nhận được một cuộc điện thoại, số đang hiện trên màn hình không phải Trường mà là Trịnh, Trường đang rất bận với báo cáo thực tập nên gần cả tuần lễ nay cậu áy cũng chẳng ghé thăm tôi hay là nhắn tin hỏi thăm tôi cả, chỉ có Trịnh ngày nào cũng nhắn tin gọi điện hỏi han tôi, làm tôi có cảm giác khác lạ lắm. Tôi bắt máy, hôm nay tôi không có tiết học :

- tớ nghe nè

- chúc cậu buổi sáng vui vẻ, thức chưa ?

- thức nãy giờ rồi, nhưng đang nướng

- kiếm gì ăn đi, cậu thích ăn gì tớ tiện đường đi ghé mang qua cho cậu

- cậu biết nhà tớ à ?

- biết chứ

- sao biết ?

- bí mật

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.