Mẹ, Đừng Đùa Với Lửa

Chương 104: Chương 104: Mục đích thực sự của Viêm Hạo Thừa




Trùng hợp hay ngoài ý muốn, hiển nhiên là sớm có mưu đồ.

Viêm Dạ Tước phá hư quy định gia tộc, vị trí người nói chuyện đưa tới cái nhìn chằm chằm của con em trong gia tộc tất nhiên sẽ gây ra sóng gió, nhà họ Viêm nội loạn* là điều không thể tránh khỏi, Viêm Lệnh Thiên cũng không phải loại người cổ hủ quá mức, nếu không cách nào ngăn cản, sẽ phải đem quyền khống chế điều khiển ở trong tay, cho nên ngay từ đầu, ông đã bày lưới tương đối lớn, gần như tính toán để tất cả mọi người đi vào.

*nội loạn: hỗn loạn trong nội bộ.

Theo con em nhà họ Viêm về đảo, Viêm Lệnh Thiên cũng đã ra lệnh vệ sỹ trên đảo hiện ra trạng thái ngoài lỏng trong chặt, con em nhà họ Viêm có lòng dạ độc ác, chỉ cần một chỗ sơ hở, Viêm Lệnh Thiên căn bản không cần biết bọn họ sẽ dùng thủ đoạn gì, bọn họ tự nhiên sẽ nhảy ra, bằng không cho dù Viêm Hạo Quân đột nhiên gây khó dễ, cũng không thể bảo người trói lại rồi bắt phòng vệ nghiêm mật đảo Viêm Long.

Trong súng lục chỉ có một viên đạn, cũng là tạm thời thêm vào sau khi biết Viêm Hạo Quân bắt cóc Trình Du Nhiên.

Ông không thích Trình Du Nhiên, nhưng nếu như giết chết Viêm Hạo Quân ở phòng hội nghị, Trình Du Nhiên chưa chắc sẽ chết, hơn nữa cho dù cô chết rồi, chẳng những quan hệ hoàn toàn xấu với Viêm Dạ Tước, hơn nữa cũng sẽ bị mất Tiểu Nặc - người ông định bồi dưỡng làm người nối nghiệp Viêm bang, chuyện này với ông mà nói hiển nhiên có chút không bù được.

Vì vậy ông mặc cho Viêm Dạ Tước càn rỡ ngoài sáng, vụng trộm bảo tất cả vệ sỹ chỉ để lại một viên đạn, lấy hiểu biết của ông về con trai, đến lúc đó chỉ cần ông hạ lệnh bắt người, con trai nhất định sẽ ra tay đoạt súng, mà khi đó, cũng chính là lúc Trình Du Nhiên phải chết!

Quả nhiên, Viêm Dạ Tước làm việc mặc dù quả quyết ác độc hơn so với ba, nhưng ở trên đại cục, chung quy vẫn kém hơn lão hồ ly tung hoành hắc đạo mấy chục năm, vừa có cơ hội cứu người, Viêm Dạ Tước lập tức ra tay, cũng tạo thành trí mạng ngoài ý muốn.

Theo tiếng súng rỗng vang lên, Viêm Dạ Tước ý thức được tính chất nghiêm trọng của chuyện này, hiện tại nếu muốn đoạt súng từ trong tay những vệ sỹ khác thì đã muộn, nhưng nếu như muốn hạ lệnh bảo vệ sỹ trực tiếp nổ súng, đừng nói chưa chắc sẽ nghe anh, coi như nghe, khó bảo toàn không mượn cơ hội này gây bất lợi đối với Trình Du Nhiên, cho nên chứng kiến Viêm Hạo Quân vung dao về phía cô, anh chợt nhảy tới, giống như con ưng khổng lồ nhào tới.

Sau khi thấy ngân châm có hiệu quả, Trình Du Nhiên không chần chờ chút nào, lập tức ôm lấy con trai chạy đi, chỉ có cách xa Viêm Hạo Quân, họ mới được an toàn.

Công phu chạy bộ của Trình Du Nhiên rất nhanh, nhưng trên tay có con trai, tốc độ đã giảm bớt nhiều, hơn nữa Viêm Hạo Quân liều chết truy đuổi, lực bộc phát cũng không thể khinh thường, mắt thấy dao trên tay anh ta sẽ chém lên trên người cô, mà Viêm Dạ Tước vẫn còn cách họ ngoài ha mét.

Một tiếng vù vù, lúc Trình Du Nhiên cho là lần này chết chắc, một thanh mã tấu yêu dị bay tới, mã tấu mang theo tiếng gió vù vù, trực tiếp trúng mục tiêu là cánh tay cầm dao của Viêm Hạo Quân, chỉ nghe anh ta hét thảm, ngay sau đó dao trong tay rơi leng keng trên mặt đất.

Ở nhà họ Viêm, mặc dù kỹ thuật bắn của Viêm Dạ Tước tốt nhất, nhưng nói đến sử dụng binh khí, không người nào có thể vượt Viêm Thế Kiêu!

Cùng lúc đó, Viêm Dạ Tước cũng đánh tới, bàn tay to hung hăng chém vào sau ót Viêm Hạo Quân, lần này ngay cả kêu thảm thiết cũng không kịp hô lên, ngã nhào trên đất.

So sánh còn lãnh khốc hơn những người khác, Viêm Dạ Tước nhìn về phía Trình Du Nhiên ánh mắt lại ít đi nhuệ khí khiếp người, trầm giọng hỏi: "Sao không?"

"Yên tâm đi, em không sao." Trình Du Nhiên nhoẻn miệng cười, vào lúc bị bắt, cô cũng biết Viêm Dạ Tước sẽ đến cứu cô.

"Làm ơn, đừng xem con như không tồn tại có được không?" Mắt Tiểu Nặc trợn trắng, nói thầm trong miệng nhỏ, hai người này thật quá đáng, dầu gì cu cậu cũng là một trong số con tin, thế nhưng không có ai hỏi cu cậu sao không, mặc dù cu cậu quả thật không sao.

Ánh mắt lướt qua mã tấu trên đất, mới vừa rồi Viêm Dạ Tước hạ thủ trực tiếp khiến mã tấu từ trên tay Viêm Hạo Quân quăng ra ngoài, vừa lúc rơi dưới chân Tiểu Nặc, nhướng mày kiếm, nhặt mã tấu lên, không biết đắt tiền hay không, tiện tay xoa xoa ở ống quần lão đại Viêm, đi về phía Viêm Thế Kiêu.

"Vị tiên sinh này, cám ơn ngài vừa rồi đã ra tay tương trợ." Tiểu Nặc khéo léo đưa mã tấu tới, nâng đầu lên, lộ ra mặt mỉm cười sáng lạn.

Người chung quanh nhất thời hít một hơi khí lạnh, hiện tại đứa nhỏ này quá lớn mật, không biết là không thể đụng vào mã tấu của Sát Thần à? Song một giây kế tiếp, chuyện càng thêm không thể tưởng tượng nổi xảy ra --

Viêm Thế Kiêu chẳng những không có tức giận, sát khí trên người cũng giảm bớt một chút, lạnh lùng nói: "Của cháu." Dứt lời, không để ý tới mọi người ngây ngô, xoay người đi tới phòng hội nghị.

Trước đó bị Viêm Thế Kiêu cắt đứt động mạch trên cánh tay, lại bị Viêm Dạ Tước hung hăng đánh trúng cái ót yếu ớt, Viêm Hạo Quân giãy giụa trên mặt đất cũng không nổi, mấy vệ sỹ tiến lên kiểm tra một chút, nói: "Gia chủ, Viêm Hạo Quân đã tắt thở."

"Ừ." Viêm Lệnh Thiên chẳng nói đúng sai gật đầu một cái, ánh mắt thoáng dừng lại ở trên người Viêm Thế Kiêu, trước vô luận như thế nào cũng muốn giết chết Viêm Hạo Quân, hiện tại lại đang lúc mấu chốt ra tay cứu người, Viêm Lệnh Thiên thậm chí có chút không nhìn thấu người con lớn này nghĩ gì.

Chuyện không có xảy ra theo dự tính, ít nhiều khiến ông có chút tiếc nuối, nhưng điều này cũng không liên quan đến đại cục, có điều tâm lý thầm nói đáng tiếc, ngay sau đó phất phất tay hướng mọi người nói: "Tiếp tục hội nghị."

Nơi này đã không cần tiếp tục ở lại, nghe gia chủ phân phó, mọi người đồng ý đi theo Viêm Lệnh Thiên, bao gồm Viêm Lâm Thiên và Viêm Hạo Thừa, hai người một là cha ruột của Viêm Hạo Quân, một là anh em ruột thịt của anh ta, lại chỉ nhàn nhạt nhìn anh ta một cái, ngay sau đó đi theo đám người rời đi.

Chỉ có mấy người vợ của Viêm Hạo Quân nghe tin mang theo đứa bé đến, nằm ở trên người anh ta kêu khóc om sòm, gia quy nhà họ Viêm cũng không có tội liên đới, nhưng chồng chết, vận mệnh của các cô cũng biến thành mong manh, nếu như những mầm mống kia không có một người nào thông qua huấn luyện trên đảo, kết quả cuối cùng của họ chính là bị trục xuất khỏi nhà họ Viêm, đợi thời gian dài ở nhà họ Viêm đã giống như chuồng nuôi động vật, sau khi rời đi, kết quả hoặc là chết, hoặc là sống không bằng chết.

Trình Du Nhiên không có tâm tư đồng tình với họ, đường là tự họ chọn, hiện tại việc duy nhất cô có thể làm, chính là hỗ trợ Viêm Dạ Tước, hoàn toàn phá vỡ quy định gia tộc không có nhân tính này!

Trở lại phòng hội nghị, mọi người không bị tình cảnh vừa nãy quấy rầy hăng hái, ở nhà họ Viêm, chuyện anh em tương tàn thường xảy ra, có điều Viêm Hạo Quân làm thật sự quá kịch liệt mà thôi.

Quét mắt mọi người phía dưới, Viêm Lệnh Thiên mở miệng hỏi: "Chuyện Hắc bang Nga, tôi nghĩ không cần phải thảo luận nữa, mọi người còn có ý kiến gì đối với người nói chuyện Viêm bang không?"

Mọi người nghe xong, trong lòng đều phát rét, còn nói? Chuyện còn chưa qua bao lâu, đã chết một anh em, ngay tiếp theo Hắc bang Nga cũng cải thiên hoán nhật rồi, anh em chị em nhà họ Viêm nhiều hơn nữa, cũng không chịu được hành hạ như thế! Hơn nữa mắt mọi người đều nhìn ra được, dùng cái phương thức chính thống đã không cách nào rung chuyển vị trí người nói chuyện của Viêm Dạ Tước, không ai dám đi làm chuyện phí sức mà chẳng có kết quả tốt này.

Nhưng mà đúng vào lúc này, Viêm Hạo Thừa đột nhiên tao nhã đứng lên nói: "Em năm giỏi văn giỏi võ, làm người nói chuyện hơn sáu năm tới nay, chẳng những xử lý ngay ngắn rõ ràng chuyện của Viêm bang, lợi ích cả gia tộc cũng ít nhất tăng gấp mười lần trở lên, xử lý công việc quả quyết không mất mặt mũi nhà họ Viêm, tuyệt đối là người nói chuyện Viêm bang có một không hai."

Anh cả có ý gì, sao lại nói thay Viêm Dạ Tước? Không chỉ có Viêm Kinh Vũ có nghi vấn, cơ hồ đại đa số con em nhà họ Viêm đều không hiểu anh ta muốn làm gì.

Viêm Lệnh Thiên cười, không nói lời nào, ông biết nếu Viêm Hạo Thừa nói như vậy, nhất định sẽ có đoạn sau, hơn nữa lần này khẳng định là bất lợi đối với Viêm Dạ Tước.

Hấp dẫn sự chú ý của mọi người tới, Viêm Hạo Thừa tiếp tục nói: "Nhưng theo tôi phạm vi Viêm bang mở rộng, không thể tránh khỏi việc tạo ra chỗ sơ hở trong tình báo, mặc dù nội bộ gia tộc cũng có hệ thống tình báo, nhưng thiết lập vì toàn gia tộc, nhưng không thực dụng đối với đối ngoại. Giống như trước kia em năm gặp mấy lần tập kích, nếu như trước đó chúng ta lấy được tình báo, coi như không thể đánh đòn phủ đầu, cũng có thể giảm bớt tổn thất tối đa đối với Viêm bang."

"Con nói không sai." Viêm Lệnh Thiên nheo cặp mắt, hình như vô cùng tán thưởng đối với biểu hiện của Viêm Hạo Thừa, cười cười hỏi: "Vậy con có biện pháp giải quyết gì không?"

Cười thân sĩ, Viêm Hạo Thừa thẳng thắn nói: "Hiện tại thế lực Viêm bang trải rộng toàn thế giới, nhưng trên tổng thể có thể chia làm các khu như khu châu Á, khu châu Âu, khu Ấn Độ Dương, khu Thái Bình Dương và khu châu Mỹ." Nói xong, ở trên bản đồ trong phòng hội nghị cắm vùng năm khu này.

"Khu Thái Bình Dương, có cả gia tộc trấn giữ không cần phải suy tính, nhưng những khu vực khác, nếu như có thể lựa chọn tinh anh từ con em trong gia tộc trấn giữ lâu dài, kịp thời phản hồi tin tức chi tiết đến Viêm bang, đây đối với Viêm bang mà nói mới là nắm trong tay cả thế giới."

Viêm Lệnh Thiên khẽ gật đầu, không thể không thừa nhận, ý tưởng của Viêm Hạo Thừa quả thật rất có khả thi, hiện tại con em nhà họ Viêm trừ Viêm Dạ Tước ra, những người khác đều tự mình phụ trách một bộ phận giới kinh doanh và giới chính trị, mà trong Viêm bang, giữa hai bên khai thông chỉ có thông qua trưởng lão hoặc là người nói chuyện trong bang, nếu như có thể điều chỉnh các loại tài nguyên đến một nơi, thực lực nhà họ Viêm sẽ đề cao thêm một tầng mới.

Nhưng nếu vậy, anh em chị em nhà họ Viêm, đều giám thị từ một góc độ, trực tiếp thăng lên làm người chấp hành cụ thể của Viêm bang, mặc dù Viêm Dạ Tước còn là người nói chuyện Viêm bang, nhưng mức độ ảnh hưởng lại giảm đi nhiều, đồng thời những con em nhà họ Viêm có dã tâm cũng có thể tích trữ cơ hội tạo thế lực riêng, một cái không tốt, sẽ dễ dàng tạo thành mối nguy lay động nhà họ Viêm.

Hóa ra, đây mới là mục đích thực sự của anh ta! Ánh mắt Viêm Dạ Tước lạnh lùng quét qua trên người Viêm Hạo Thừa, nhưng mà anh cũng không phát biểu bất kỳ ý kiến gì, lúc này bất luận anh ủng hộ hay phản đối, cũng có thể gặp phải phản bác của anh chị em khác, chẳng bằng tạm thời yên lặng theo dõi biến hóa thì tốt hơn.

Viêm Hạo Thừa vừa dứt lời, Viêm Kinh Vũ kêu lên đầu tiên: "Anh cả, chủ ý tuyệt vô cùng, tôi giơ hai tay tán thành." Anh ta công khai ủng hộ, nhất thời nhận được hưởng ứng của rất nhiều người, phòng hội nghị yên tĩnh đảo mắt đã bị giọng nói bao trùm.

Viêm Lệnh Thiên không đồng ý cũng không phản đối, rất có tính nhẫn nại hướng đám người trước mặt hỏi: "Các anh thấy thế nào?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.