Mẹ Kế Của Lọ Lem

Chương 8: Chương 8




Xử lí xong tang lễ, đồng thời làm thủ tục thỏa đáng, Vu Kiều dành ngày chủ nhật để về Vu gia, bây giờ cô chỉ có một mình, thời gian trôi qua rất thoải mái, hai ngày nay có thân thích Quý gia lục tục ngo ngoe đến làm ầm ĩ, nhưng đều bị cô đuổi đi, huyên náo nghiêm trọng tới mức cô phải báo cảnh sát.

Cô cảm giác phải dùng thô bạo đối phó loại người không biết xấu hổ này, nói chuyện cũng vô dụng, người ta còn tưởng mình sợ người ta !

Kỳ thật Vu Kiều như vậy đã hết sức khách khí, nếu đổi lại là người nhà mẹ cô, vậy thật khủng khiếp, ai cũng đánh nhau giỏi, hơn nữa đặc biệt không thích nói chuyện, chuyện gì đều cũng giải quyết bằng quả đấm, tác phong thổ phỉ, cô lớn lên trong hoàn cảnh như thế, có thể dưỡng thành cá tính tuân theo pháp luật như thế này rất không dễ dàng.

Trước đây nhà Vu Kiều bán thịt heo, làm buôn bán nhỏ, cha mẹ cũng không học hành gì, nếm qua không ít nghèo khổ, gu thẩm mỹ của bọn họ là vàng, cái khác có hay không cũng được, dù sao sau khi có tiền chính là muốn trang hoàng nhà thật tráng lệ.

Vu Kiều về nhà một lần đã cảm nhận chênh lệch giữa nhà mẹ đẻ và Quý gia, đập vào mắt chính là màu vàng, chói lóa mù mắt, chỉ sợ người khác không biết rõ nhà bọn họ có tiền, ngay cả đồng phục bảo vệ ở cửa ra vào cũng hoa lệ hơn nhà người ta, wow!

"Chị!" Vu Kiều vừa vào cửa đã nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt, em gái cô - Vu Thi mãnh liệt bổ nhào vào trên người cô, cái gì cũng không nói, chỉ không ngừng cọ cọ.

"Được rồi được rồi, chị sắp nghẹt chết rồi, em mau buông ra." Vu Kiều phí sức thoát khỏi vòng ôm của Vu Thi, tên đứa em gái này là Vu Thi, nghe qua rất dịu dàng, làm cho người ta cảm giác nhất định là cô gái ôn nhu, thật ra thì không phải vậy, nó là bên ngoài nữ bên trong nam hung hãn!

Thân cao 1m78! Da màu đồng cổ, bụng có cơ bụng sáu múi, tóc ngắn nhuộm màu, hơn nữa trên người đeo kim loại nặng, nhìn qua đặc biệt dọa người. Thân thủ được, từ nhỏ đến lớn đánh nhau đều chưa thua, đặc biệt thích bảo vệ chị em yếu đuối! Đàn ông thấy nó thì sợ hãi, trong trường học có rất nhiều nữ học sinh là fan của nó.

Vu Kiều vẫn cảm thấy em gái đầu thai nhầm chỗ, phải là con trai mới đúng, nhưng về sau ngẫm lại thì thấy không đúng, kỳ thật cô mới đầu thai nhầm chỗ, người nhà bọn họ nhân vốn ‘phong độ’ như Vu Thi, chỉ cô là "vật lạ" .

Vu Thi đặc biệt thích Vu Kiều, trời sinh cô thích bảo vệ chị em nhu nhược, Vu Kiều có bộ dáng mềm mềm mại mại rất hợp khẩu vị cô, không tình nguyện buông Vu Kiều ra: "Chị cũng không cho mọi người tới Quý gia, đến bây giờ mới trở lại."

"Để mọi người đánh nhau sao?" Vu Kiều nâng trán, "Đến lúc đó ngăn không được mọi người thì không phải người thu thập cục diện rối rắm là chị à, đã mời không ít bảo vệ, cực kỳ an toàn, mọi người quan tâm cái gì."

"Mới sẽ không, chị đâu hiểu rõ chúng em, ai nấy kinh nghiệm phong phú, tuyệt đối sẽ không giữ tai họa ngầm !" Vu Thi son sắt thề.

Vu Kiều đen mặt, không cần phải nói, thái độ này của em đã không được rồi! Lười phải uốn nắn người trong nhà, Vu Kiều để người xách lễ vật vào phòng, đã rất nhiều ngày chưa về, quả thật cô rất nhớ mong.

Không đầy một phút, toàn bộ người trong nhà đã đi ra , một người lại cọ Vu Kiều, Vu Kiều cảm giác mình muốn lột da.

Tính cả Vu Kiều thì Vu gia có sáu miệng ăn, cha của Vu Kiều - Vu Đại Bàn, mẹ Đới Phân Phương, anh Vu Tùng, em gái Vu Thi đang học đại học, còn em trai nhỏ nhất Vu Bảo đang học sơ trung. Một nhà tụ lại một chỗ líu ríu nói không ngừng, chủ yếu đều vây quanh chuyện Quý Huy.

Mặc dù tính tình Đới Phân Phương hung bạo, nhưng tư tưởng tương đối bảo thủ, bà cảm thấy con gái nên kết hôn sinh đứa bé, trước đó con gái bởi vì đủ loại nguyên nhân kết hôn với Quý Huy, hiện tại đã trả ân, lại là độc thân nên tìm một nhà thật tốt, không phải bà khoe khoang, nhưng dựa vào điều kiện con gái bà, chính là lần hai cũng có thể cưới một cách thuận lợi vui vẻ.

Đa số người trong nhà đều nghĩ như vậy, Vu Kiều là người phụ nữ thành công, chủ tịch Vân Hải, nhưng nếu không tìm được một người tốt, về sau không có đứa bé, kiếm tiền cho ai dùng chứ.

"Kỳ thật hai ngày trước mẹ đã giúp con xem thử, trúng hai người." Đới Phân Phương đặc biệt giới thiệu đối tượng cho con gái, "Trong đó một người con biết, chính là Tần Phát trong xưởng than đá nhà chúng ta, người thật thà, dáng người cũng lớn, thân thể con nhỏ, nên tìm người to con che chở! Người linh hoạt lại có năng lực, mẹ vừa nhìn đã hài lòng ."

Vu Kiều vội vàng khoát tay: "Không được không được, tôi thấy anh ta giống như ngọn núi, dáng người quá lớn !" Quả thật cô biết Tần Phát, cô cũng thừa nhận nhân phẩm đối phương không tệ, nhưng không hợp mắt cô, cô thật sự không tiếp nhận nổi đàn ông cao lớn thô kệch, khác thẩm mỹ của người trong nhà hơi lớn.

Đới Phân Phương nói nhỏ vài câu, cảm thấy ánh mắt con gái không tốt, một lát sau tiếp tục nói: "Còn một người, chính là con trai cục trưởng Lưu, lớn lên tuấn tú lịch sự, còn là danh giáo tốt nghiệp, khẳng định con thích người này!" Cục trưởng Lưu là cục trưởng cục công an thành phố A, Vu Gia có vài cái hộp đêm, cũng không có thiếu sản nghiệp liên hệ với họ rất lớn.

"Mẹ, chúng ta không cần chạm vào nhà quan đâu, chúng ta thấp cổ bé họng, loại người như vậy nhà cong cong thẳng thằng nhiều, con tiêu thụ không nổi." Vu Kiều sợ nhất loại người có nhà như vậy, không phải cô khiêm tốn, cô có tự biết rõ, gương mặt mình không giống phụ nữ đàng hoàng, người nào làm quan không cần mặt mũi chứ, muốn kết hôn, khẳng định muốn kết hôn với kiểu như Quý Tử Nhàn, mặc kệ mang đi đâu cũng không có vấn đề gì, còn cô, chắc mang đi ra ngoài người khác còn tưởng rằng là tình phụ bao dưỡng.

"Hơn nữa con căn bản không muốn kết hôn, mọi người không cần quan tâm vấn đề này." Nói thật, Vu Kiều là có chút sợ đàn ông, từ nhỏ đến lớn bởi vì khuôn mặt này mà nếm qua không ít khổ, rất nhiều người đều cảm thấy cô không phải là người đứng đắn, trong trường cũng có người nói bóng nói gió cô, rất nhiều nam sinh nhìn cô bằng ánh mắt không tốt, cô không biết đã bị đùa giỡn bao nhiêu lần, thậm chí còn có một lần thiếu chút nữa bị cường bạo, khi đó còn nhờ có Quý Huy đi ngang qua cứu cô.

Không kết hôn cũng không thực tế, cô có xuất thân như vậy, thân thích trong nhà cảm thấy hôn nhân lại bất hạnh còn hơn làm bà cô ế, sau khi quen biết cô và Quý Huy đều nhận ra đối phương rất xui xẻo, sau đó mình cũng thật xui xẻo, vậy không bằng thuận tiện, cô giúp Quý Huy một tay, Quý Huy cũng giúp cô một tay, coi như cô là người đã kết hôn, rốt cuộc không cần ứng phó người nhà càm ràm.

Giờ Quý Huy đã chết, mặc dù cô cảm thấy có chút khổ sở, nhưng cũng cảm giác nhiệm vụ mình hoàn thành, xem như là người đã qua hôn nhân, về sau an lặng yên tĩnh làm thiếu phụ đẹp là được, cô còn có tiền, ăn uống không lo, một ngày sẽ vô cùng vui vẻ.

Cô đánh chủ ý rất tốt, nhưng những người khác không nghĩ như vậy, bọn họ đều cảm thấy Vu Kiều là báo ân mới cưới Quý Huy, giờ Quý Huy chết, ân cũng báo xong rồi, nên có cuộc sống mới, cô còn trẻ như vậy, ngày tốt lành giờ mới bắt đầu đâu, một lần nữa tìm người thật tốt để gả, sinh đứa bé, mỹ mỹ mãn màn, thật tốt.

"Kiều kiều, con cứ một thân một mình chúng ta không yên tâm, con còn trẻ như vậy, tái hôn cũng không ai nói gì đâu." Vu Đại Bàn cảm thấy nữ nhi có trăm ngàn điều tốt, thủ tiết cho lão già họ Quý kia rất ủy khuất, ân đã báo xong, cũng nên có cuộc sống mới.

Vu Tùng cũng khuyên em gái suy nghĩ thật kỹ, anh và bạn gái chuẩn bị kết hôn, hy vọng em gái cũng có kết quả tốt, Vu Thi cùng quậy ầm ĩ muốn anh rể, Đới Phân Phương lại dùng tất cả tâm huyết nói đến con trai cục trưởng Lưu, nói con gái nhất định phải đi xem, bảo đảm sẽ thích!

Vu Kiều bị huyên náo đau cả đầu, có vẻ như cô không đồng ý họ sẽ không bỏ qua, chồng cô vừa mất, phải vội vã như vậy sao! Nói ra rất khó nghe! Nhưng không thể nói đạo lí với người trong nhà được, bọn họ căn bản không quan tâm điều này, vì vậy Vu Kiều nói: "Dù sao con không cần người trong nhà quan, Tần Phát cũng không được!" Tóm lại bác bỏ người cha mẹ vừa ý trước, chắc có thể yên tĩnh một đoạn thời gian.

"Vậy con muốn dạng gì ?" Đới Phân Phương kiên nhẫn.

Vu Kiều suy nghĩ một chút nói: "Thành tích cao đó là nhất định, nếu không khẳng định không xứng với con, dù gì con cũng tốt nghiệp đại học, cao trên 1m80, thấp con sẽ chướng mắt, phải có nhà có xe có tiền gửi ngân hàng, không nói điều kiện nhất định phải tốt bằng con, nhưng phải có cơm ăn, bộ dáng phải tốt, tốt nhất giống như ‘Ngô Ngạn tổ’ (search google để biết thêm thông tin chi tiết), cùng lắm thì chỉ có thể kém hơn một ít! Hơn nữa, không thể quá 30 tuổi! Trọng yếu nhất là, tình huống gia đình đơn giản, không cần con nhà quan! Phải là người thanh bạch!" Điều kiện tương đối hà khắc, cô cũng không tin cha mẹ sẽ tìm được!

Mọi người nghe được sững sờ, những điều kiện trước không khó, nhưng điều sau gia tăng khó khăn thật lớn, muốn tìm người đẹp trai như ‘Ngô Ngạn tổ’, đồng thời còn phải có nhà có xe có tiền gửi ngân hàng, rất khó tìm! Phù hợp tất cả điều kiện khó tìm rồi, có tiền có bằng cấp có tướng mạo, chậc!

Vu Kiều ngồi xuống, thong thả uống một ly trà, ừm, lần này có thể chặn một đoạn thời gian, cô có thể sống yên lành một mình, kết hôn làm gì, phiền toái!

Đang thư thái thì mẹ cô Đới Phân Phương vỗ đùi! "Kiều kiều con nói đúng một người trong đầu mẹ, mẹ có người phù hợp với điều kiện! Vừa rồi quá gấp, đã quên nói cho con."

Vu Kiều: "..." Cái gì mà quên nói , đây là đang đợi cô tự chui đầu vào lưới thì có, mẹ nó chẳng lẽ còn thật sự có người như vậy sao? !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.