Mê Luyến Theo Bản Năng

Chương 1: Chương 1




Giữa tháng 3 tại thành phố Thùy Thư.

Thời tiết đầu xuân man mát nhẹ nhàng ôn nhu thanh đạm, trong không khí còn tản ra một tầng hơi nước mỏng manh, ẩm ướt dính trên da thịt.

Tại phòng khám chuyên khoa về tin tức tổ, trong đại sảnh có mấy vị phụ huynh mang theo con cái của mình tới xác nhận giới tính, đồng hồ treo trên tường đã bắt đầu chỉ vào con số 1, ban đêm toàn bộ đại sảnh đã trở nên im ắng, ngay cả đèn hành lang cũng chỉ còn lập lòe vài bóng.

Cảnh Nhã Diễm an tĩnh ngồi trên ghế dài, cô hơi hơi rũ mắt, đôi tay khẩn trương đặt trên đầu gối, yên lặng nắm chặt thành nắm đấm.

Ngón tay cô co chặt vào từng chút từng chút theo tiếng kim giây đồng hồ đều đặn vang lên.

Mà chị gái Cảnh Tư Tịnh của cô lại tùy tiện bắt chéo chân ngửa đầu tựa vào lưng ghế nhắm mắt dưỡng thần.

Bên cạnh có vài thiếu nữ cao trung cũng đang ngồi chờ đợi kết quả, thỉnh thoảng lại trộm liếc về phía Cảnh Tư Tịnh, biểu tình trên mặt họ mang theo sự kinh diễm.

Cảnh Tư Tịnh rất đẹp, làn da trắng tới nỗi tưởng chừng như có thể phát ra ánh sáng.

Tuy rằng chị nhắm mắt nhưng chỉ cần thoáng lướt nhìn qua mí mắt hơi mỏng kia cùng với đuôi mắt như cánh hoa đào hồng nhạt cũng có thể làm người ta tưởng tượng ra được đôi mắt ấy câu hồn nhiếp phách như thế nào.

Chị chỉ tùy ý lười nhác dựa vào ghế như vậy nhưng cũng có thể làm người khác chú ý.

So sánh giữa hai người thì Cảnh Nhã Diễm ít đi vài phần nhu mì nhược khí.

Tuy rằng hai người là chị em sinh đôi, nhưng từ nhỏ tới lớn, Cảnh Tư Tịnh luôn là đối tượng để các nam sinh cũng như nữ sinh tranh nhau lấy lòng, mà Cảnh Nhã Diễm luôn bị xem nhẹ.

Người khác đều nói, Cảnh Nhã Diễm tuy cũng có đẹp nhưng không câu nhân bằng Cảnh Tư Tịnh, không chọc người khác sinh ra thương tiếc.

Hiện giờ, giới tính của con người phân hóa vào độ tuổi 16-17.

Chị em nhà họ Sở đi học sớm, cho nên tới nghỉ đông của lớp 11 mới có manh mối của sự phân hóa.

Toàn trường ít nhất có 2/3 số Alpha đang chờ Cảnh Tư Tịnh phân hóa thành Omega.

Chị xinh đẹp như vậy, rất thích hợp để trở thành một Omega được người che chở yêu thương.

Mà Cảnh Nhã Diễm sẽ phân hóa thành cái gì thì không ai chú ý.

Bà Cảnh Trân Mỹ đánh vỡ sự yên lặng.

Bà nhìn ông xã đang ngồi ở bên người, nhắc lại chuyện đã qua:

Chờ tụi nhỏ có kết quả phân hóa chính xác, có phải sẽ phân chia lại lớp hay không?

Ông Trác Hạc Hòa gật gật đầu:

Đã nói qua bao nhiêu lần với bà rồi, Omega và Alpha sẽ học tách nhau ra, để ngăn ngừa việc tin tức tố ảnh hưởng lẫn nhau làm chậm trễ việc học tập.

Bà Cảnh Trân Mỹ giống như toàn bộ những vị phụ huynh khác luôn luôn lo lắng cho đám nhỏ nhà mình trong giai đoạn phát triển này, bà thở dài nói:

Hy vọng kết quả của hai đứa giống nhau, ở trường học còn có thể chiếu cố lẫn nhau.

Ông Tống Miên cười, nhẹ nhàng nói:

Hai đứa nhỏ là chị em sinh đôi, làm sao kết quả lại không giống nhau cho được.

Bà Sở trìu mến sờ đầu của Cảnh Tư Tịnh nói:

Vậy Tư Tịnh tốt nhất nên là Alpha, như vậy sẽ không bị đám tiểu tử hỗn hào nào tới quấy rầy.

Vận đào hoa của Cảnh Tư Tịnh thật sự quá mức, từ

nhỏ tới lớn đều có người tới thổ lộ.

Cảnh Nhã Diễm nghiêm túc nói:

Con cũng hy vọng chị ấy là Alpha.

Vì Cảnh Tư Tịnh không chỉ nói với cô một lần, rằng muốn trở thành Alpha, chị cảm thấy từ trong xương cốt mình chính là Alpha.

Cảnh Tư Tịnh mở mắt ra, nở nụ cười tự tin mười phần:

Con đương nhiên sẽ là Alpha.

Ông Trác Hạc Hòa thư thái nói:

Vậy Nhã Diễm cũng là Alpha đúng không?

Cảnh Nhã Diễm nghe vậy thì yên lặng rời mắt nhìn ra bóng đêm trầm lắng ngoài cửa sổ.

Bóng đêm thâm trầm, chỉ có ánh đèn vàng vọt leo

lét của cột đèn bên đường, phản chiếu vài cái bóng

dáng nhạt nhẽo lên cửa kính.

Cô chưa từng, chưa từng muốn trở thành Alpha.

Trước khi thân thể phân hóa, tới tuổi dậy thì, tâm lý con người sẽ nảy sinh ra khát vọng đối với giới tính.

Tuyệt đại đa số mọi người thì giới tính trong tâm lý sẽ tương xứng với giới tính sinh lý, loại cảm giác này vô pháp có thể hình dung chỉ có chính mình tự biết.

Đi bệnh viện kiểm tra chỉ là bước cuối cùng để xác nhận, thật ra phân hóa thành cái gì trong lòng sớm đã rõ ràng.

Trong tâm lý cô là một Omega.

Bên trong cửa sổ phòng khám vang lên tiếng giày da nện bước lộc cộc, một bác sĩ nhô đầu ra hô lên với những người ngồi trong đại sảnh:

Đã có kết quả, xin mời tới lấy.

Mỗi bản kết quả phân hóa sẽ được dán kín trong một túi giấy nhỏ màu vàng, bác sĩ sẽ tự tay giao cho từng người.

Mọi người ăn ý xếp thành hàng, báo lên tên họ, nhận lấy chiếc túi của chính mình.

Cảnh Nhã Diễm và Cảnh Tư Tịnh xếp ở cuối cùng, phía trước đã có người ở ngay tại chỗ mở túi kết quả ra, rồi phát ra tiếng cảm thán.

Là A tôi biết mình là Alpha mà.

Aizzzz là Omega, tôi cảm giác thấy chỗ tuyến thể có chút mềm mại.

Alpha, đúng như những gì tôi nghĩ

Là A, đi thôi đi thôi, buồn ngủ quá.

Cảnh Nhã Diễm đi tới bên cửa sổ, hơi hơi cúi người, lễ phép nói:

Cháu là Cảnh Nhã Diễm.

Bác sĩ quét mắt liếc nhìn cô một cái:

Bạn nhỏ lớn lên cũng thật xinh đẹp nha.

Cảnh Nhã Diễm cầm lấy kết quả rồi đi sang bên cạnh.

Cảnh Tư Tịnh bước lên, quả nhiên vị bác sĩ kia kinh ngạc cảm thán một tiếng:

Ồ, bạn nhỏ này còn xinh đẹp hơn.

Sở Tỉnh Ninh hơi nhăn mày, nhận lấy túi kết quả kiểm nghiệm cuối cùng.

Bà Cảnh Trân Mỹ thúc giục nói:

Nhanh mở ra nhìn xem.

Sở Tỉnh Ninh cười nhạt một tiếng nói:

Nhìn cái gì nữa, mẹ, con đều đã nói có cảm giác rồi mà.

Chị cảm thấy mình nhất định sẽ phân hóa thành Alpha.

Hai người đồng thời xé mở niêm phong, rút ra tờ xét nghiệm mỏng manh kia.

Bên trên là một đống chỉ tiêu thượng vàng hạ cám dài dằng dặc, sau đó là các loại số liệu so sánh, tới cuối cùng, một dòng chữ in đậm ghi lại giới tính của thân thể.

Cảnh Tư Tịnh: Omega.

Cảnh Nhã Diễm: Alpha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.