Mẹ Mạnh Mẽ Mua Một Tặng Hai

Chương 179: Chương 179




Trình Quân Hạo cứng họng, tên nhóc này. Ý tứ của tên nhóc này này chính là, cho mình ít tiền, còn bản thân mình phải tự chơi ván cờ này. Còn nó lại đứng một bên xem cuộc chiến, mẹ nó. . . . . .

"Cái tên nhóc nhà người. . . . . ." Trình Quân Hạo vô cùng bất đắc dĩ, chỉ có thể thốt ra được câu này, anh biết đoán chừng tên nhóc này từ giá cổ phiếu đã nhìn ra tình huống hiện tại thế nào rồi, anh cũng không biết mình sinh ra một đứa con thiên tài có tính là chuyện tốt hay không nữa, tóm lại dù có bất cứ chuyện gì cũng không thể gạt được nó.

"Tóm lại, ông đừng khách khí với tôi, tôi không thiếu tiền, không đủ thì cứ việc hỏi tôi. . . . . ." Tên nhóc này nói cũng rất cuồng ngạo, khiến Trình Quân Hạo dở khóc dở cười. Mẹ nó. . . . . .

Sao mà lại thấy có chút khó chịu thế nhỉ? !

Ý ở đây chính là, ông dùng hết sức mà đấu, đừng có mà thua, chớ làm cậu mất hết mặt mũi. Trình Quân Hạo nghĩ đến hình ảnh này liền vạch đen rơi đầy đầu. . . . . .

"Ông cứ từ từ mà đấu đi, tút. . . . . ." An Bình lưu loát cúp điện thoại, một câu nói bái bai Trình Quân Hạo cũng chưa kịp nói ra khỏi miệng được, làm anh bị đả kích rất lớn.

Chuyện này. . . . . . Cũng làm cho một người làm cha như anh bị đả kích rất lớn, lại còn phải tiếp nhận hào tâm tài trợ của con trai nữa chứ.

Trình Quân Hạo nắm điện thoại đột nhiên có chút tò mò, đến tột cùng nó nói một chút nhỏ tiền là bao nhiêu? ! Quá mức tò mò, có một câu nói rất hay, tò mò hại chết con mèo, lời nói kinh điển này có lúc áp dụng rất chính xác.

Cho nên, khi Trình Quân Hạo gọi điện thoại tới ngân hàng Thụy Sĩ yêu cầu tra cứu tài khoản của mình lúc này liền phát hiện bên trong nhiều hai mươi tỷ RMB *, mẹ nó. . . . . . Trình Quân Hạo còn bị đả kích nhiều hơn nữa.

( RMB: Là đồng nhân dân tệ được viết tắt theo quy ước quốc tế, ngoài ra còn có cách viết tắt khác theo tiêu chuẩn ISO-4217 là CNY. Biếu tượng chung là ¥. Đồng tiền này được sử dụng tại Trung Quốc nhưng không được sử dụng chính thức tại Hong Kong và Ma Cau. Hiện tại tỷ giá 1 nhân dân tệ = 3380 VNĐ)

Một chút nhỏ tiền lẻ bằng hai mươi tỷ. . . Tên nhóc nhà ngươi, so với cha ngươi còn trâu bò hơn.

Trình Quân Hạo câm lặng rồi. . . . . .

Không biết nên cao hứng hay là nên than thở nữa. . . . . .

*

Vương lão nghe được tin tức, công ty Chu thị giống như bị chuyển đổi, mà hai cha con bên Chu thị cũng không thấy bóng dáng đâu, điều này làm lão có chút nôn nóng, "Hai người giữ thanh thiên bạch nhật lại đột nhiên biến mất được hay sao? ! Là chuyện gì xảy ra với Công ty Chu thị? Có phải muốn bán hay không? !"

"Nghe tin tức hình như là vậy. . . . . ." Quản gia trả lời.

Vương lão giẫm chân mà thầm than, "Lại bị tên nhóc họ Trình đi trước một bước. . . . . ."

Công ty Chu thị tuy nói là một công ty nhỏ, thế nhưng đem bán đi cũng có được một số tiền lớn, tương đương với việc vừa mới giúp Trình Quân Hạo một tay, cho nên, trong lòng Vương lão liền sinh ra không vui.

Xem ra cha con Chu thị đã bị Trình Quân Hạo giết chết.

Cũng không phải Vương lão quan tâm tới kết quả cả cha con Chu thị, cái lão quan tâm là thế nào để tin tức được tung ra ngoài, với việc khi nào thì làm vậy, hiện tại cha con Chu thị không thấy, có phải đây chính là một tín hiệu hay không? !

"Lão gia, làm sao bây giờ? !" Quản gia hỏi lão.

Vương lão trầm ngâm một tiếng, "Xem xem tình huống ngày mai như thế nào, nếu như hắn phản công mãnh liệt liền lập tức tung ra, đây là con át bài chủ chốt cuối cùng của ta rồi, tuyệt không thể thua nữa. . . . . ."

"Hiểu. . . . . ." Quản gia nhỏ giọng lên tiếng.

*

Trình Quân Hạo tuy nói có chút bị đả kích, nhưng tiền này xác thực có thể giúp anh rất nhiều, giá cổ phiếu phải cần tiền bạc rót vào, mà phải liên tục không ngừng, nếu không một khi nguồn vốn bị gián đoạn, cũng rất có thể sẽ thất bại trong gang tấc. . . . . .

Cho nên, hiện tại trong lòng Trình Quân Hạo có một nổi lo rất lớn.

Hơn nữa, trước kia, tất cả những chuyện mà Vương lão đã làm, cũng chỉ vì muốn đả kích anh, nhưng cuối cùng cũng bị anh hóa hiểm thành lành, Ôn Tâm. . . . . . Lâm Khả Nhân. . . . . . Tất cả mọi chuyện cùng với việc sau khi kế hoạch thất bại, Vương lão cuối cùng cũng không nhận nhịn được nữa.

Lúc này mới khởi xướng việc đánh chính diện.

Cho nên, Trình Quân Hạo rút ra bài học từ kinh nghiệm dĩ vãng của mình, anh cho rằng Vương lão nhất định sẽ làm ra một ít chuyện gì đó khiến cho anh ứng phó không kịp, mà xét hết tất cả, cũng chỉ có chuyện của anh với Tâm Á mà thôi.

Trình Quân Hạo phòng ngừa chu đáo, liền sớm một chút mà chuẩn bị mọi thứ.

Để ngừa những sự kiện có thể xảy ra vào ngày mai, có thể đúng lúc ngăn cản, hơn nữa còn tung ra tin tức khác.

Thủ không bằng công a. . . . . .

Còn có An Bình An Tĩnh, bên cạnh hai cái đứa bé này có Bộ Phi Yên cùng Đêm 13, ngược lại lại có thể khiến anh an tâm, nghĩ rằng Vương lão cũng không dám nhổ lông trên đầu lão hổ.

Hổ Bang cũng đã có Con Muỗi theo dõi sát sao.

Cho nên, đến cuối cùng, cũng chỉ còn có chính anh cùng Vương lão tỷ thí kẻ sống người chết mà thôi.

Trình Quân Hạo luôn luôn làm việc không chừa đường lui, anh tính toán ngày mai không phải lão chết thì chính là mình chết, ngân hàng Vương thị đấu với CBD, dù sao cũng không phải chỉ cần làm cho một trong hai con hổ bị thương là đủ, Trình Quân Hạo tính toán thắng liền nhất cử lưỡng tiện nuốt luôn ngân hàng Vương thị, không bao giờ lưu lại hậu hoạn. . . . . .

Không phải anh không muốn tha cho người ta, mà là, anh bị buộc nhất định phải nuốt trọn kẻ địch không thể buông tha, nếu không hậu hoạn khó lường.

Thương trường như chiến trường, không được phép có nửa điểm nhân từ.

Hơn nữa Vương lão cùng ông ngoại còn có thù hận sâu xa.

Một đêm đó Trình Quân Hạo cũng không trở về biệt thự, chỉ phân phó người coi chừng biệt thự, bảo vệ người cả nhà bọn họ. Lại gọi điện thoại cho An Tâm Á, nói cô buổi tối cùng với cặp song sinh đi ngủ sớm một chút, mới cúp điện thoại.

Anh chưa bao giờ có tâm tình tràn đầy thỏa mãn như vậy bao giờ, chỉ cần nghĩ tới trong nhà có người thân đang chờ anh trở về, thì anh lại có tinh thần tràn đầy cùng dũng khí cực kỳ lớn muốn mau sớm kết thúc tất cả chuyên này, để trở lại bên cạnh bọn họ.

Bọn họ là hậu phương vững chắc của anh, chống đỡ cho anh.

Trình Quân Hạo ở công ty chuẩn bị cả một đêm, chỉ chờ ngày thứ hai, để hai bên tỷ thí sống chết một trận.

Sống hay chết, chỉ ở một ngày ngày mai mà thôi.

*

An Tâm Á có chút ngủ không được, mới vừa nghe điện thoại của Trình Quân Hạo nói cô đi ngủ sớm một chút, nhưng cô làm sao cũng không ngủ được, trong đầu loạn tao tao, đều chỉ là một chuyện.

Cô cùng Trình Quân Hạo là quan hệ anh em họ sao? !

Cha con Chu thị như thế nào rồi? Không biết sẽ bị chỉnh thành cái dạng gì, cũng biết cái tên Trình Quân Hạo biến thái này tính tình nhất định có những hứng thú rất tệ hại, làm cô cũng có chút tò mò.

An Tâm Á trợn tròn mắt, giống như mắt mèo mở lớn sáng ngời, An Bình đi vào phòng liền không nhịn được nói, "Mẹ, Trình nhị thiếu chỉ mới một đêm không về, mà mẹ đã có bộ dáng này rồi sao? Thiệt là, người lớn thật là không thể lý giải được mà. . . . . ."

An Bình bĩu môi khinh thường, bộ dạng trong rất chảnh chẹo, khiến cho An Tâm Á đỏ mặt, lại hầm hực nổi trận lôi đình, tay phải vung một cái liền véo mặt của cậu, "Tên nhóc chết tiệt, gần đây sao con lại nói chuyện nghe khó chịu thế chứ? Âm dương quái khí? ! Hả? Ai dạy con? !"

"Ô, mẹ, đau. . . . . ." An Bình nói thầm nói , "Còn ai dạy được nữa chứ? Mẹ còn không nhìn ra sao, đây là di truyền từ Trình nhị thiếu. . . . . ."

o(╯□╰)o

Lời đáp trả kinh điển này, khiến An Tâm Á không còn lời nào có thể nói được nữa. Mẹ nó, thật không tìm được lời nào để mà phản bác.

"Cái tên nhóc chết bầm nhà ngươi. . . . . ." An Tâm Á nín nửa ngày, mới rầm rì nói, "Về sau không cho phép trêu chọc mẹ, nếu không mẹ đánh cái mông con. . . . . ."

An Bình không thèm đếm xỉa gì tới, bò lên giường, nhào vào trong ngực cô, hỏi cô, "Mẹ, tại sao mẹ không ngủ được? !"

"Ưmh, do có rất nhiều việc phải nghĩ. . . . . ." An Tâm Á hừ hừ.

"A, về việc kết hôn? !" An Bình hỏi cô.

". . . . . . Ừ, cũng có việc đó."

"Cái này mẹ nguyện ý không? ! Muốn gả cho ông ấy sao? !"

An Tâm Á sửng sốt một chút, nhìn chằm chằm An Bình, "Con không phải thích hắn ư, hay là đối với hắn vẫn còn có ý kiến? !"

Giọng điệu này nghe rất dè dặt cẩn trọng.

An Bình nghe liền đau lòng, "Không có, đã sớm hết giận rồi, chỉ là muốn cùng mẹ nói một tiếng, Lẳng Lặng thích ông ấy, con cũng vậy nên không còn có trở ngại nào nữa rồi, mẹ muốn gả liền gả thôi. . . . . ."

An Tâm Á nghe hiểu, An Bình sợ cô còn băn khoăn, nên tới an ủi cô đấy mà. Cô cảm động đến sắp khóc rồi, ở trên má phải cô liền hôn một cái "Bảo bối ngoan, thật sự là một người bạn tri kỷ tốt nhất của mẹ. . . . . ."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.