Mẹ Ngốc Cực Phẩm Thật Uy Vũ

Chương 88: Chương 88: Không yếu thế chút nào (2)




Đi theo nữ hầu rời khỏi đại sảnh yến hội, một mực lên lầu hai, đến cửa một gian phòng ở giữa: “Tiểu thư, mời đi đến. Y phục cũng chuẩn bị kỹ càng cho cô rồi.”

Thay cô mở cửa, Tiêu Tiêu đi vào.

Đây là một phòng nghỉ điển hình, ghế sô pha, bàn trang điểm, phòng vệ sinh, hết thảy thiết bị đều đủ. Trước mắt trên kệ áo treo một váy đỏ rực.

Tiêu Tiêu cầm lấy váy đỏ kia, nhìn chung quanh một chút, thật là tinh xảo... Liền đi vào phòng vệ sinh, cô cần lau rượu trên người một chút.

Phòng vệ sinh đã chuẩn bị xong khăn mặt sạch sẽ dùng một lần duy nhất. Sau khi cô lau chùi sạch thân thể, đổi lại váy dài màu đỏ.

Vừa vặn lạ thường.

Y phục này giống như dựa theo kích thước cô thiết kế, bất quá... Cũng là lộ liễu một chút đi. Tiêu Tiêu xoay vòng thân thể, phía sau hình chữ v lộ ra một miếng lớn. Gần như sắp tới bờ mông rồi. Mà lại... Bên trên còn xẻ một đường dài, thẳng đến bắp đùi. Tuy váy rất lớn, thế nhưng mà nhúc nhích, hai chân vẫn như ẩn như hiện lộ ở bên ngoài.

Lại cúi đầu nhìn thiết kế trước ngực một chút. Tuy tinh xảo, nhưng mà thật hở ngực. Đối diện tấm gương phản chiếu, cô có chút không quen lại kéo kéo phía trước.

Có thể là vừa vặn xách lên, lại lần nữa trượt trở về vị trí cũ, đáng chết! Chẳng lẽ muốn cô thế này ra ngoài gặp người sao? Nghĩ nghĩ, ánh mắt Tiêu Tiêu trở lại váy màu tím ướt nhẹp.

Được rồi, vẫn là thay lại y phục mình đi, dù sao ẩm ướt cũng tốt hơn so với lộ thân trước ánh sáng.

Kéo ra khóa kéo trên lưng, lúc đang chuẩn bị cởi y phục ra.

“cởi làm cái gì? Cái váy này, rất thích hợp với cô...” Giọng nói u lãnh truyền đến.

Tiêu Tiêu lập tức nghiêng đầu sang chỗ khác, chỉ thấy ở cửa phòng vệ sinh, một thân thể nam tính thon dài dựa vào trên khung cửa, âu phục bên người, ngũ quan lập thể, mắt đen sâu u...

Hiên, Viên, Liệt!

Trong lòng chấn động, cô cái gì cũng không kịp muốn mau kéo khóa kéo trở về, bởi vì bối rối, cô liên tiếp kéo nhiều lần đều không có kéo lên.

“A... Cô đang khẩn trương cái gì?” Hiên Viên Liệt đến gần cô, ở sau lưng của cô cầm tay cô kéo khoá, giúp cô khẽ nâng khóa kéo đi lên. Khóa kéo giống như rất nghe anh lập tức liền đi lên rồi.

Phần lưng cô trần trụi, dán vào thân thể anh, lông mày Tiêu Tiêu khẩn trương, hai con ngươi nhìn chằm chằm tấm gương trước mắt, nhìn anh xuyên qua tấm gương: “ làm sao anh ở đây.”

“ sinh nhật Ngạn, đương nhiên tôi ở nơi này rồi? Làm sao, cô không chào đón tôi?” Anh nói xong, tay bắt đầu không quy củ di động ở cái hông của cô.

Mày liễu đã vặn thành một đường: “Tôi là hỏi, làm sao anh biết tôi ở gian phòng này thay quần áo.”

“cô cho rằng còn có người khác chuẩn bị y phục vừa người như thế cho cô sao? Kích thước thân thể cô, thế nhưng mà nhất thanh nhị sở.” Tay thăm dò qua phần eo của cô.

Mộ Tiêu Tiêu hít một hơi thật sâu, bỗng nhiên xoay người lại một cái, cùi chõ đỉnh ở ngực anh một cái, thân thể dùng sức, quả thực là đẩy anh ra: “anh muốn làm gì?”

“cô vô thanh vô tức đào tẩu, cô nói tôi muốn làm gì?” Đầu anh nghiêng qua, con mắt màu đen sắc bén nhìn cô chằm chằm.

“Nghĩ đến chỉ có anh hỗn đản sẽ chuẩn bị cho tôi loại y phục này rồi.” Cô cũng không yếu thế, phải biết, cô cũng là Tiểu Phi Long bên trên hắc đạo làm cho người nghe tin đã sợ mất mật, dù cho cô cố kỵ Hiên Viên Liệt, nhưng mà khí thế bên trên không hiện ra yếu thế chút nào.

Cầm lấy y phục chính mình, đều không nhìn anh, đi ra khỏi phòng vệ sinh.

Cô tăng tốc mấy bước, vừa ra khỏi phòng vệ sinh liền đi đến cửa, coi như ăn mặc loại y phục này ra ngoài gặp người, cô cũng không muốn cùng Hiên Viên Liệt ở một phòng.

Tay vừa mới đụng phải nắm cửa.

“Bốp!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.