Mẹ Sắc Bén Mua Một Tặng Hai

Chương 102: Chương 102: Giúp anh giải quyết




An Tâm Á tới công ty, đầu tiên chạy lên lâu, đi tới phòng làm việc của tổng giàm đốc báo cáo, cô một lòng khổ nghẹn, con mụ nó, cái tên tinh trùng lên não này bắt cô nhất định phải lên lâu báo cáo trước, thật là qui định biến thái a, cô so với nhân viên bình thường cũng khổ cực hơn, ngày ngày đối mặt với sự gây khó khăn của tên phúc hắc đó. . . . . .

An Tâm Á cảm thấy số mạng mình tương đối khổ sở.

Bảy năm trước đã xui tận mạng rồi, bảy năm sau lại vẫn gặp phải mấy chuyện này, thật là mấy chuyện vô cùng bi hài cứ như phim vậy.

Mấy cô thư ký cũng còn chưa có tới công ty, An Tâm Á âm thầm lo lắng, cô đến sớm sao? ! À, có lẽ là bởi vì ngày hôm qua Jack tới quá sớm, cô thân là diễn viên, cũng nên tới sớm một chút, cho nên, hôm nay tự giác tời sớm.

Đẩy cửa phòng Tổng giám đốc, trong phòng rất yên tĩnh, hình như tên phúc hắc đó vẫn chưa có tới? ! An Tâm Á vạch đen đầy đầu, mẹ nó, chẳng lẽ phải đợi cho đến khi anh ta tới, cô còn phải lội ngược lên trên tầng cao nhất một chuyến nửa? !

An Tâm Á bĩu môi, suy nghĩ một chút, quyết định ghi lại một tờ giấy, đi tới trước bàn làm việc cửa anh, lấy bút ra, viết một câu: báo cáo có mặt hôm nay, An Tâm Á.

Bỏ bút xuống, xoay người muốn đi ra, lại bất ngờ đụng phải một lòng ngực như bức tường thịt rộng lớn cứng rắn, An Tâm Á giật mình, hốt hoảng giương mắt nhìn lên liền thấy nụ cười cuốn hút hiện lên trên khuôn mặt của một tên yêu nghiệt.

Trình Quân Hạo nhíu mày, cười như không cười nhìn mặt cô bổng ửng hồng, anh tựa hồ tâm tình rất tốt, đưa tay lên trên bàn lấy tờ giấy ghi chép, nhíu mày, "Đây chính là tin cô tình để lại ? !"

An Tâm Á cắn môi, nhìn toàn thân anh trên dưới chỉ một cái khăn tắm, tóc còn ẩm ướt, buồn bực cực kỳ, tên đàn ông này tối hôm qua ngủ ở đây hay sao? Nếu không sao mời sáng sớm đã tới công ty tắm, thần kinh a? !

". . . . . . Ừ." An Tâm Á lúng túng đáp một tiếng, tiếng cực kỳ nhỏ cực kỳ không được tự nhiên, "Sao anh không mặc quần áo. . . . . ."

Ánh mắt cô mơ hồ, không nhìn đi hướng nào nửa, Trình Quân Hạo hứng thú cười một tiếng, nâng cằm cô lên, cười híp mắt nói: "Thế nào? Chuyện nên làm cũng đã làm, giờ lại không dám nhìn anh, An tiểu thư, em có phải có chút làm kiêu hay không. . . . . ."

o(╯□╰)o

An Tâm Á 囧, dù da cô có dầy cũng không dầy đến mức như vậy à? Tên biến thái họ Trình nhà anh, da anh cũng quá da dầy đi, so với tường thành còn dầy hơn, An Tâm Á âm thầm chửi mắng trong lòng.

"Mới sáng sớm anh ở trong công ty không mặc quần áo, có phải rất kỳ quái hay không? !" An Tâm Á nhìn chằm chằm anh nói, "Tôi báo cáo xong rồi, tôi đi xuống phòng quay phim đây. . . . . ."

"Bây giờ còn chưa đến giờ làm, Tâm Á, em rất chịu khó nha, sớm như vậy đã đi làm? !" Trình Quân Hạo liếc đồng hồ báo thức, "Hả? Có phải muốn sớm được gặp anh hay không, không thể chờ đợi nửa sao? !"

An Tâm Á giận, "Tự kỷ cũng phải có mức độ chứ, tổng giám đốc Trình, những lời này trả lại nguyên xi cho anh đó, tôi đi làm việc, tới sớm như thế là bởi vì sự chuyên nghiệp, đừng có nghĩ mình như cái rốn của vũ trụ mà ai cũng phải thần tượng chứ . . . . . ."

Cô xoay người muốn đi, lại bị một bàn tay to từ sau lưng kéo thân thể lại, ôm hông của cô giữ chặc trong ngực, phát ra tiếng cười lưu manh, An Tâm Á trong nội tâm kinh hãi, cứng người, vừa nghe thấy cái âm thanh này, cô cũng biết không hay rồi. . . . . .

Nhưng muốn chạy trốn lại trốn không thoát, nhất thời trên mặt vừa giận vừa sợ, lại 囧 đỏ bừng, vẻ mặt cực kỳ phong phú cùng đặc sắc.

Trình Quân Hạo bởi vì ngày hôm qua nhìn thấy hình mẹ con ba người bọn họ, trong lòng rất hứng phấn, tâm tình có hơi phấn khởi, cả đêm ngủ không được sáng sớm liền tới công ty đợi cô, thuận tiện tắm rửa sạch sẽ, không nghĩ tới cô cũng tới thật sớm, ban đầu là muốn trêu chọc cô, nhưng hiện tại. . . . . . Vì sao, trêu chọc một chút lại ra hỏa rồi. . . . . .

Anh, suy nghĩ muốn có cô. . . . . .

Không nói lời gì liền nhanh chống ôm lấy cô, hướng trong phòng nghỉ đi tới.

An Tâm Á thật kinh động, "A a. . . . . . Cầm thú, anh buông tôi ra. . . . . ." Kinh nghiệm lần trước vẫn ở trước mắt, đi vào, ít nhất một buổi sáng cũng không ra được, vậy. . . . . .

"Tôi còn phải làm việc. . . . . ." An Tâm Á nhanh chóng nói, "Nếu không sẽ bị Jack mắng chết mất. . . . . ." Vết xe đổ ngày hôm qua của Phó Vũ Hằng, cô cũng không muốn tái diễn, huống chi nữ chính ngày đầu tiên đã tời trễ, chuyện này làm cho An Tâm Á làm sao đừng vững trong CBD, tạo uy tín, tình thế cấp bách, khiến cô muốn khóc.

Cô quẫn bách nóng nảy, Trình Quân Hạo phát tình thú rồi, anh bất chấp tất cả, kéo cô vào phòng nghỉ ngơi, ném cô lên giường lớn, thân thể to lờn liền đè lên, chận cái miệng nhỏ nhắn đang lảm nhảm của cô, trên người dấy lên lửa nóng hừng hực.

Hổn hển, hổn hển. . . . . .

Hơi cách ra một chút, Trình Quân Hạo không nhịn được thở dài, "Bé yêu, em khiêu khích sự tự chủ của anh 吖, mời buổi sáng tinh mơ lại giày vò anh. . . . . ."

An Tâm Á giận, thở hổn hển, rống lên, "Người nào giày vò người nào? Anh mau buông tôi ra, nếu không tôi thật sự nếu bị mắng chết đó, tổng giàm đốc Trình. . . . . ." Cô cơ hồ là cắn răng nói ra.

Bàn tay Trình Quân Hạo tiến đến trước khuộn ngực mềm mại của cô, nắm lầy nhẹ nhàng xoa nắn, như đùa giỡn với cô, thưởng thức vẻ mặt mơ màng của cô, một mặt cố nhịn xuống dục vọng của mình. Thật ra thì anh cũng không phải một người phóng túng như vậy, chỉ là khi đối mặt với An Tâm Á, cô gái này, có chút đặc biệt, không giống nhưng người khác,tự chủ của anh gần như mất hết anh tự cười nhạo bản thân mình.

Cài làm anh hiện tại phải rối rắm chính là, muốn ăn, nhưng còn chưa tới lúc ăn. . . . . .

Nếu đã ăn sẽ làm lỡ việc, lấy năng lực của anh ra mà nói, một khi làm nhất định dừng lại không được, một buổi sáng sẽ đi tong, nhưng không ăn, nhịn lại rất khó chịu, cái chuyện nhìn được mà không thể ăn được này làm anh cực kỳ khó chịu, Trình Quân Hạo luôn không quan tâm đến suy nghĩ của người khác, nhưng lần này, lại suy nghĩ đến cảm thụ của cô, đây là ngày thứ hai cô đi làm, cũng không thể. . . . . .

Anh cắn răng, cười mình, khi nào trở nên không quả quyết như vậy rồi hả ? !

Cô gài này ảnh hưởng đến năng lực phán đoán của anh, cắn răng nghiến lợi, nhưng lại cảm thấy có chút hạnh phúc nho nhỏ, nhìn cô tâm hoảng ý loạn, nóng nảy biểu tình muốn khóc, anh rốt cuộc tỏ lòng từ bi, nắm cằm của cô, vững vàng nhìn chằm chằm cô, "Chọc anh một thân hỏa, em phải phụ trách tiêu trừ hết nó, cho em hai cái lựa chọn, cùng anh làm, hoặc là lấy tay, hay dùng miệng giải quyết cho anh. . . . . ."

(⊙_⊙)

An Tâm Á trợn mắt há hốc mồm, nhìn ngọn lửa nhỏ thiêu đốt hừng hực trong con ngươi anh, biết mình thật sự trốn cũng không thoát, cô cắn răng, nhanh chóng suy nghĩ một chút, lượng lữ lo lắng thiệt hơn, cuối cùng cắn răng nghiến lợi nói: "Tôi. . . . . . Lấy tay giải quyết cho anh. . . . . ."

Cô sợ anh đổi ý, làm nó là tuyệt đối không có khả năng , chưa tới 20' sẽ phải lập tức đi làm, một khi lên giường của anh, nửa ngày không xuống giường được là chuyện bình thường, nghĩ đến chỗ này, cô liền sợ.

Dùng miệng, đó cũng là vô cùng không thể nào.

An Tâm Á oán thầm muốn mắng chửi người, bà nội nó, sớm biết, cô chậm một chút mới tới công ty.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.