"A. . . . . ." Lâm Khả Nhân mặt đỏ hồng phát ra một tiếng thở nhẹ, ôm thật chặt anh, môi tiền gần lên, muốn anh hôn cô.
Trình Quân Hạo tránh ra.
Lâm Khả Nhân mắt khép hờ, có một chút thất vọng, nhưng biết là không có ngoại lệ, môi của Quân Hạo luôn luôn là cấm kỵ, dù họ có một đứa con trai, anh vẫn cũng không để cô chạm vào. . . . . .
Rất nhanh, thất vọng của cô trong lúc anh phía dưới tiến công mà trôi đi, anh hung hăng mãnh liệt mà va chạm, anh phía dưới khai triển càn quét đóa hoa diễm lệ ướt át nhiễm đầy dịch xuân, giống như cánh hoa phiêu đãng ở trong mây. . . . . .
Trình Quân Hạo nhắm mắt lại, thở hổn hển, người phụ nữ chết tiệt. . . . . . Thế nhưng đánh ba lần vào huynh đệ của ta, tôi mà bắt được cô, nhất định làm cô đến chết. Trình Quân Hạo hung tợn nghĩ, làm cũng hung hăng mãnh liệt không dứt, ghê tởm nhất chính là làm cho anh một thân hỏa khí, nếu không phải Lâm Khả Nhân tới đúng lúc, anh nhất định phải lấy tay giải quyết, MD, nghĩ đến đây anh liền không nhịn được muốn chửi tục. . . . . .
Lâm Khả Nhân kiều mị híp mắt nhìn người đàn ông dũng mãnh này, cô chính là thích sự dũng mãnh của anh, cái mà lão già đó không thể cho.
Cô mừng rỡ, tới dữ dội như vậy, nhất định là rất muốn cô, cô quấn càng chặt hơn, muốn cùng anh tan chảy ở chung một chỗ, rất yêu thích sự va chạm kích động mà dũng mãnh này. . . . . .
"Quân Hạo. . . . . . Ách a. . . . . ."
Con Muỗi ở ngoài phòng than thở, tiến vào đã lâu như vậy không ra, dùng đầu ngón chân để suy nghĩ cũng biết đang làm gì. . . . . . Mẹ nó, người phụ nữ này. . . . . . Rất biết cách dụ dỗ anh hai, hắn đã khuyên qua mấy lần, như vậy đối với anh hai không tốt.
Nếu như muốn đấu với lão gia, người phụ nữ này cùng với Khả Khả đều là điểm yếu của anh hai, có một Khả Khả đã đủ áp chế rồi, lại thêm người phụ nữ này, Con Muỗi tâm phiền ý loạn, chỉ sợ anh hai tự đả thương mình.
Sau một màn kịch liệt, Trình Quân Hạo nằm ở trên người cô thoải mái thở hổn hển, nhắm mắt lại, vừa nghĩ tới bộ dạng phách lối của nha đầu kia, anh lại vươn lên mạnh mẽ rồi. Vừa nhấc thân, ôm Lâm Khả Nhân hướng giường lớn đi tới.
Lâm Khả Nhân sợ hãi kêu lên, lại vừa phát ra tiếng hô vui mừng, anh quả nhiên là muốn cô rồi, mới vừa làm xong lại cứng lên rồi. . . . . . Tiếp tục. . . . . .
Bên trong phòng thanh âm ám mụi liên tiếp phát ra, rất không hài hòa.
Trình Quân Hạo hơi mở đôi mắt, người phụ nữ kiều mị phía dưới dần dần cùng với cô gái họ An đó mơ hồ trùng hợp, có cái gì. . . . . . Tương tự như cảnh tượng nào đó trong đầu anh. Anh khắc chế không được, chỉ hung hăng muốn, mới có thể phát tiết dục vọng tràn đầy trong lòng hiện tại. . . . . . Ngay cả anh cũng không biết vì sao lại như vậy.
Xuân sắc qua đi, Lâm Khả Nhân híp mắt, thoải mái thở hổn hển, vùi ở trong ngực anh, cười hạnh phúc.
Trình Quân Hạo đột nhiên liền có chút mất mác, có cái gì ở trong lòng vừa trợt mà qua, anh cũng không biết là cái gì, quá nhanh không nắm bắt được. Anh hé mắt, khôi phục lý trí, đẩy Lâm Khả Nhân ra, nhàn nhạt nói, "Về sau tuyệt đối không nên tới công ty cùng nơi này. . . . . ."