Lâm Duyệt vung mười ngón tay gõ lên bàn phím, thân là nhân
viên đánh máy tốc độ đánh máy của nàng luôn là số một. Cho nên nàng còn
có thể để tâm tư rảnh rỗi nghi hoặc: Tập Đoàn Thụy Ca rốt cục là lớn tới mức
nào mà có thể đem toàn bộ nhân viên xoay như chong chóng?
“Chủ tịch tập đoàn Thụy Ca trước đây vài ngày mới từ Anh trở
về nếu có thể hẹn cùng đi ăn một bữa thì thật tốt.” Lúc Bạch Tiểu Thiên
nói câu này có vẻ như không lo lắng gì bởi vì ai cũng đều nói người lãnh đạo
cao nhất tập đoàn Thụy Ca Mạc Lặc Nghị Phàm rất ít có mặt ở công ty cũng như
tham dự các cuộc hội họp đông người.
“Việc này liền giao cho cậu toàn quyền đi làm đi.” Diệp Tường
Phi nhìn anh không chút lo lắng mà nói, đem toàn bộ mọi việc còn lại đặt lên
đầu anh nói: “Nếu có thể có được hợp đồng độc quyền một vài trăm triệu này,
chúng ta sẽ có cơ hội cùng tập đoàn Thụy Ca hợp tác lâu dài, cơ hội tốt như vậy
tôi hy vọng mọi người có thể cố gắng cho một sản phẩm có chất lượng cao nhất.”
“Tôi sẽ cố gắng.” Tiểu Thiên gật gật đầu mồ hôi bỗng nhiên
chảy ròng ròng từ đỉnh đầu xuống, các công ty quảng cáo canh tập đoàn Thụy Ca
như hổ rình mồi, một miếng mồi lớn, dưới tình huống cạnh tranh kịch liệt như
vậy, công ty Viễn Vọng dù có trổ hết tài năng cũng có chút khó khăn.
Tuy rằng quy mô của Viễn Vọng rất lớn, hiệu quả và lợi ích
cùng tiếng tăm trong giới quảng cáo vẫn luôn rất tốt, chẳng qua so với quy mô của Viễn Vọng, tài chính dồi dào, hiệu quả và lợi ích tốt thì vẫn còn
nhiều công ty quảng cáo khác mà.
“Lưu Tuyết cậu xem coi tối nay mình nên mặc cái gì mới tốt
đây?” “Cái này thế nào?” Lâm Duyệt cầm một bộ váy tự cho là đẹp nhất cũng
không giống áo ngủ nhất váy ngủ đứng ở trước gương thử.
Lưu Tuyết liếc mắt nhìn nàng một cái cười lạnh nói: “Cậu mặc
như vậy đi nhất định người ta sẽ tưởng cậu là nhân viên phục vụ đấy.”
“Không phải người ta cũng xinh đẹp đấy thôi.” Lâm Duyệt tức
giận trợn lớn mắt.
“Thì phải đi mua một bộ mới thôi.”