“Đúng có chút việc phải sang bên kia một chuyến.” Mạc Lặc
Nghị Phàm ngắn gọn nói bởi vì việc mà hắn muốn xử lý, vẫn đang là chuyện về
vòng cổ. Hắn muốn tới Italy để lấy bản sao hộ chiếu của chủ nhân két bảo hiểm,
sau đó lấy thứ gì đó trong két ra, xem xem rốt cuộc là cái gì lại khiến
cho mọi người kia tranh đoạt khốc liệt như vậy.
“Có phải là sự việc lần trước hay ko?” Lâm Duyệt hỏi , tuy
rằng nàng không biết chuyện lần trước là gì và có kết quả chưa, nhưng
nàng biết là chuyện này rất nguy hiểm, không phải vậy thì LEE sẽ không vô duyên
vô cớ mà mất mạng. Mạc Lặc Nghị Phàm có thể gặp phải nguy hiểm hay không
? Nàng thật sự rất lo lắng.
“Duyệt Nhi, em yên tâm, anh sẽ cẩn thận.” Mạc Lặc Nghị Phàm
vỗ về vai nàng an ủi nói, hắn biết Lâm Duyệt lại đàng lo lắng cho hắn, lại nghĩ
tới sự kiện ở Los Angeles kia.
Lâm Duyệt nghĩ nghĩ, ngẩng đầu nhìn hắn nói: “Nghị ca ca,
cũng không thể đi muộn hơn một chút sao? Chờ em thi vào trường cao đẳng xong
rồi cùng đi với anh được không? Em không muốn một mình ở trong nhà.” Nếu Lâm
Duyệt là đang thanh tỉnh, nàng nhất định sẽ khinh bỉ khẩn cầu này của bản thân,
rõ ràng nói muốn gây bất hòa với hắn, quên hắn, sau đó rời đi khỏi hắn….
Mạc Lặc Nghị Phàm cũng thật không ngờ nàng sẽ đưa ra yêu cầu
này, trầm ngâm bắt đầu suy xét xem thế nào.
“Nghị ca ca, em còn chưa tùng tới Ý nha, cho em đi đi mà.”
Lâm Duyệt tiếp tục phát động thế công làm nũng của nàng, một mặt chờ mong nhìn
hắn. Trong lòng nàng chỉ có một ý niệm trong đầu, là phải đi cùng hắn, mặc kệ
là chuyện tình nguy hiểm gì, nàng đều nguyện ý đi theo hắn, mãi mãi theo
hắn…
Mạc Lặc Nghị Phàm sau một lúc lâu lo nghĩ, cuối cùng vẫn là
không đành lòng cự tuyệt thỉnh cầu của nàng, gật đầu một cái đáp ứng.
“Cám ơn Nghị ca ca.” Lâm Duyệt nhẹ nhàng thở ra, nở nụ cười.
Mạc Lặc Nghị Phàm lại ngay cả một chút đều không thấy thoải mái, dù sao cũng là
đi làm chính sự, hơn nữa quả thật là chuyện rất nguy hiểm, mang theo mẹ
con hai người đi đi thật sự có điểm không ổn.
Trong Thủy Loan biệt thự, từ lúc trở lại phòng Diệp Giai cô
ngẩn ngơ nhìn ngắm chiếc vòng cổ, chiếc vòng này đã không biết từ lúc nào đã
được đeo lên cổ cô, cô đã không còn nhớ rõ nữa, cảm giác được tựa hồ cũng rất
lâu rồi.
Cô một lần lại một lần hồi tưởng lại tình cảnh hôm nay
khi nhìn thấy Mạc Lặc Nghị Phàm cùng tiểu Thư Tình, khóe miệng gợi lên một nụ
cười hạnh phúc, đó là những người mà cô yêu thương và thân thiết nhất nha.
Đột nhiên rất muốn quay trở lại bên cạnh bọn họ, cùng
hắn, cùng hắn sống chung một chỗ dưới một mái nhà.. Không biết hai năm trước,
cô cùng hắn đã ở chung thế nào? Là thế nào nhận thức nhau chứ ? Trong
lòng cô, ngọt ngào tưởng tượng mấy chục loại cuộc sống.
Thẳng đến ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa đánh gãy suy
nghĩ của cô, cô mới phục hồi tinh thần lại, nhanh chóng nhằm phía giường lớn
trong phòng ngủ đi vào, chui vào chiếc ổ trong chăn đắp chăn lại cẩn thận.
Cửa phòng bị người ta đẩy ra, không cần nghĩ cũng biết nhất
định là Diệp Tường Phi, Diệp Giai nhìn ra phía cửa, hướng Diệp Tường Phi cười
cười, hô: “Tường Phi, hôm nay anh sao lại rảnh mà lại đây chứ?”
Diệp Tường Phi đem hoa hồng cầm trong tay cắm vào bình trong
phòng, quay đầu nhìn cô theo thói quen hỏi: “Hôm nay cảm giác thế nào? Thân
mình còn đau sao?”
“Còn đau.” Diệp Giai đáp như vậy, lại vẫn đang giả bộ ra vẻ
thật đau ốm thống khổ. Nhìn hoa hồng xinh đẹp, nhất thời bị hoa hồng hấp dẫn.
Tầm mắt dời đi, dừng ở khuôn mặt suất khí của Diệp Tường Phi,
dè dặt cẩn trọng hỏi: “Tường Phi, hai năm trước, em thật sự yêu một người sát
thủ sao?” Cô nghĩ muốn tìm được chút thông tin nào từ trong miệng của hắn để có thể biết thêm một chút quá khứ của bản thân, Diệp Tường Phi nhất
định là biết được!
Diệp Tường Phi sửng sốt, không nghĩ tới cô lại đột nhiên hỏi
như vậy, ngây ngốc sửng sốt vài giây sau đó, tiếp tục bắt tay vào công
việc đang làm. Lãnh đạm nói nhỏ: “Làm sao đột nhiên nhớ chuyện này mà hỏi anh?”
“Bởi vì em muốn biết.” Diệp Giai theo dõi chi tiết hắn mở
miệng nói, cô chưa từng có bao giờ lại hận bản thân mình đã mất đi ký ức như
lúc này. Nếu có không có mất trí nhớ thì thật tốt, sẽ không phải cái gì cũng
không biết, cũng sẽ không quên hắn.
“Anh chỉ biết, không thể cho em gặp Lâm Duyệt, nha đầu kia
rốt cuộc đã với em cái gì?!” Diệp Tường Phi buồn bực nghiến răng nghiến lợi
nói, hắn thật là hối hận, hối hận nhất thời xúc động chấp nhận cầu xin
của Diệp Giai!
“Cô ấy nói cho em biết, em đã yêu một người sát
thủ.”
“Cô ta làm sao mà biết được chuyện của em chứ?” Diệp Tường
Phi đột nhiên nghĩ đến vấn đề này, nghiêm mặt nhìn chằm chằm Diệp Giai hỏi. Hai
người bọn họ chẳng phải mới gặp mặt có một lần sao?
“Cô ấy….” Diệp Giai cứng lại, cúi đầu lảng tránh ánh mắt
nhiếp hồn của hắn Lâm Duyệt đã nói qua, Diệp Tường Phi hiểu lầm nam nhân
kai, hận nam nhân kia.Cô không thể nói cho hắn rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì,
bằng không chắc chắn sẽ nổi lên một trần tranh cãi không cần thiết.
“Em không biết.” Cuối cùng cô nói ra bốn chữ này, sau đó nâng
mắt lại một lần nữa nhìn Diệp Tường Phi. Diệp Tường Phi nhìn sự mê hoặc của cô,
nhẹ nhàng mà hít một hơi không tiếp tục hỏi nữa.
“Tường Phi, anh có thể nói cho em biết không?” Diệp Giai chưa
từ bỏ ý định hỏi, hai mắt nhìn Diệp Tường Phi tận lực chờ đợi.
Sắc mặt Diệp Tường Phi có chút sợ hãi, không vui nhìn chằm
chằm cô nói: “Giai Giai, vì sao em nhất định phải biết được đoạn quá khứ đau
khổ kia của em chứ? Quên không phải tốt hơn sao ? “
“Đó là một phần cuộc sống của em.” Diệp Giai cúi đầu mở miệng
nói: “Sở dĩ em nghĩ muốn biết, mặc kệ là tốt hay đau khổ, em đều muốn biết.”
“Biết rồi thì sẽ làm thế nào ? Sẽ chỉ làm em thêm thương
tâm thôi.” Diệp Tường Phi nhớ tới tình cảnh hai năm trước khi vừa đem cô về
nhà. Tình yêu của cô với nam nhân kia thực đã sâu đạm đến không thể dứt ra
được. Nếu không phải là sau đó do bị bệnh mà dần đần quên đi hắn, rất khó
tin rằng cô còn có dũng khí mà sống đến ngày hôm nay!
Nhưng là, chuyện xưa của cô lại bị Lâm Duyệt khơi mào dậy,
khiến cô luôn đuổi theo mình đòi biết sự tình, nhất nghĩ đến đây, hắn cũng rất
kích động tới muốn bóp chết nàng!
“Kỳ thực em cũng chỉ muốn biết về người đó, dù sao em cũng đã
từng yêu người đó sâu đạm mà.” Cô cảm giác được, Mạc Lặc Nghị Phàm là thật sự
thực sủng Lâm Duyệt, thực yêu Lâm Duyệt, tình yêu này đáng lẽ là của Diệp
Giai cô. Sở dĩ, cô căn bản không tin lời nói của Diệp Tường Phi, là hắn
hại cô sinh bệnh, sau đó lại bỏ mặc cô!