Tatsuki đi sau Misao, anh để đôi mắt dán vào cô, để có gì còn kịp ngăn lại,
khéo lại bị thương. Anh đi 1 hồi lâu, thấy cô lúng ta lúng túng quay lại nhìn anh, hét:
- Sao nhìn tôi quài vậy!?
- Em dễ thương thì anh nhìn thôi.
Chàng tỉnh bơ.
Nàng nổi điên đi nhanh.
Nhưng đây cũng là lần đầu tiên nàng cảm nhận được mọi thứ xung quanh đầy màu sắc thế nào.
Hana vào trường trước rồi (để có không gian riêng cho 2 người ấy mà ~)
Nắng sáng nhảy múa trên đôi mi mắt cô, nó trêu đùa trên đôi má cô, rồi khẽ
lướt qua làn tóc, rất nhẹ nhàng, anh nhìn theo dáng cô...hẳn là anh đang ghen, vì ước gì cô cũng cho anh chạm vào thoải mái như thế. Không biết
từ bao giờ, anh thích ngắm cô. Vả lại anh cũng không biết vì sao mình
lại chọn 1 cô gái rất ư là kỳ lạ, không hòa đồng được, cũng ít nói
chuyện, mà mỗi khi nói là mỗi lần nổi đóa lên, ghét con trai và 1001
chuyện khác mà anh kể 3 ngày 3 đêm chưa hết.
Nhưng anh không quan tâm những chuyện vặt vãnh đó.
Anh thích cô, vì đó là cô, nếu Misao thay đổi đi 1 chút tính cách của cô ấy chắc anh không chịu nổi.
Vâng, đã qua chương thứ 40 lâu rồi mà con tác giả chưa cho anh được ở bên cô, quá là dài, định ăn theo "Cô dâu 8 tuổi" à?
Anh thở dài.
"Thôi thì cái gì tới, nó sẽ tới." anh thong thả bước đi.