- Misao-tan, anh thích em, cực kỳ thích em. - giọng nói êm dịu và bàn tay chìa ra muốn nắm.
Cô nhẹ nhàng cầm lấy tay anh, được anh xoa đầu và thì thầm những lời lãng mạn.
- Biến thái nhũn não à...tôi... - lời nói sắp cất lên.
Nhưng...
Cảnh tượng lúc này là 1 cô gái đang bá vai ôm cổ Tatsuki, và họ đang rất
nồng ấm ôm sát nhau, nắm tay nhau, và những lời dịu ngọt trao cho nhau.
Đến khi anh nhìn cô, và đáp trả bằng 1 nụ cười:
- Tôi chán cô rồi.
Rồi không để Misao nói được câu nào, đôi tay lơi dần, anh quay gót bước đi cùng cô gái khuất mặt ấy.
"Đừng...đừng..."
Cô thức dậy ngay lập tức!
Hoảng hồn và sợ hãi, trong màn đêm tối đẹp trời.
Cô vô tình ngủ gục trên bàn, và khi tỉnh dậy là điều xuất sắc! Cô thậm chí còn cái cảm giác rất hoang mang. Cảm giác lo sợ tràn lấy.
- Cái gì đây? Cảm giác này thật đáng sợ.
Cô chỉ thì thầm được bao nhiêu đó, và trí óc học tập lại bắt đầu khởi
động, cô lại vùi đầu vào việc học để quên đi cái giấc mơ kinh khủng đó.
"Sắp đến kì thi cuối rồi, lại nghĩ tàm xàm. Lần này mình phải đứng đầu bảng
điểm mới được." cô nhìn chằm chằm vào tấm cát-tông in hình anh dán trước mặt, và nó rất nhàu nát, cô nhìn anh bằng đôi mắt đối đầu kinh hồn.
..
"Thật...đáng sợ...cảm giác này, thật đáng sợ." cô vẫn còn nhớ như in nụ cười ngạo mạn của anh trong mơ, và gục đầu than thở.
Điềm xấu đó em à. =_= cứ thế này chồng tương lai của em sẽ giao cho chị hết đó. Cục cưng, thức tỉnh đi!!!