Mèo Cưng Của Anh

Chương 55: Chương 55: Hạnh phúc chỉ đơn giản thế thôi




Văn Thành buồn rầu ngồi nhìn đống tài liệu chất cao như núi. Theo tổng giám đốc đi dạo một vòng ngoại ô, trừ việc tìm được một tiểu bảo bối ra thì khi trở về...anh phải tự thôi miên mình trở thành một cái máy. Nếu không cố gắng xử lý hết đống tài liệu này thì anh sẽ không thể về nhà với Hy Y.

Điện thoại reo lên, Văn Thành bực dọc nghe máy.

“Lại chuyện gì?”

“Trợ lý Văn, có cô gái tự xưng là An Nhi đến tìm Hàn tổng.”

“Đợi một lát!”

Hàn Thước đang ngồi trên ghế xem hợp đồng thì có tiếng gõ cửa.

“Hàn tổng! Có cô An đến tìm anh.”

“An Nhi?”

“Vâng!”

Hàn Thước nhíu mày suy nghĩ một lúc rồi mới bảo Văn Thành cho cô ta vào. Mất tích một thời gian, anh muốn xem thử cô ta lại muốn gì.

Bóng người lả lướt đi vào thang máy trước ánh nhìn chán ghét của mấy cô nhân viên. Sau khi cô ta đi vào thang máy thì liền có lời xì xào bàn tán, cho rằng cô ta đến đây để quyến rũ tổng giám đốc của bọn họ.

“Anh ấy ở bên trong sao?”

Cô ta bước đến bàn làm việc của Văn Thành, ngón tay nghịch nghịch vài sợi tóc, một cánh tay khác chống lên bàn. Văn Thành đưa đôi mắt u ám lên nhìn cô ta, nếu so ra thì thua xa với Hy Y của anh nhỉ.

“Cô An! Hàn tổng đang ở bên trong.”

“Được! Cảm ơn.”

Văn Thành nhìn theo bóng lưng ngún nguẩy của cô ta mà bất chợt rùng mình. Tổng giám đốc thật là có số đào hoa, hai năm trước có Đoàn Hồng Tuyết, hai năm sau lại có một An Nhi. Tổng giám đốc ơi là tổng giám đốc...

An Nhi đẩy cửa đi vào phòng làm việc của Hàn Thước. Anh ngồi đó, đôi mắt sâu nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, gương mặt lạnh lùng đẹp đến mức hoàn hảo. Cũng chính người đàn ông này khiến cô ta say đắm ngay từ cái nhìn đầu tiên.

An Nhi vui vẻ nở nụ cười rạng rỡ đi tới bên cạnh Hàn Thước. Cánh tay mềm mại trắng nõn vòng qua ôm cổ anh. Nhưng trước khi cô ta kịp chạm vào thì anh đã lách người đứng lên khiến An Nhi có chút hụt hẫng.

“Tới đây làm gì?“.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.