Meo, Giữ Lấy Chó Nhà Anh Đi!

Chương 16: Chương 16




Có thể cùng mắc vào trong một cái bẫy thì tốt quá đi mất. Ít nhất chỉ cần nhìn một cái, bọn họ như được bật nguồn, đọc hiểu được toàn bộ những gì trong ánh mắt đối phương.

Chu Hàng vuốt cái mái đã thấm mồ hôi của cô ra.

Đôi môi bị anh cắn yêu cắn thương qua quả nhiên càng thêm hồng hào mê người.

Anh hết hôn chỗ này lại hôn chỗ kia, sau đó thấp giọng hỏi: “Thích người có tính cách lạnh lùng là nói dối có đúng không?”

Tô Nhiên mơ mơ hồ hồ nghĩ một lúc mới nhớ ra: “Đương nhiên chỉ là lý do tiện mồm để từ chối thôi.” Hóa ra thường ngày anh trò chuyện trong nhà với chị Lưu, là để tiện móc câu nghe luôn chuyện của cô à.

Trong lòng cô ngọt ngào như có một dòng mật chảy qua, dựa vào vai anh mà cười

Tính chiếm hữu lại vùng lên, người đàn ông không bỏ qua cho cô dễ dàng như vậy, anh lại hỏi: “Đã từ chối anh ta thì tại sao vẫn cười với anh ta chứ, lại còn để anh ta chạm vào em nữa?”

“Đại Lưu đã không có ý gì với em từ lâu rồi, em còn giới thiệu cho anh ấy một người bạn học thời đại học nữa, anh ấy nói hai người họ yêu nhau rồi, còn muốn mời em ăn cơm đấy.” Cô giải thích.

“Không phải là em đã nói một ngày ba bữa phải ăn với anh sao?”

“Vậy em dẫn anh đi cùng.”

“Thế thân phận của anh là gì đây?”

Người đàn ông này đúng là được nước lấn tới nha.

Tô Nhiên giả vờ muốn xoay người không để ý tới anh, kết quả bị ôm chặt hơn đúng như trong dự đoán, cô vì đạt được ý nguyện mà âm thầm cười.

Chu Hàng véo nhẹ khuôn mặt cô: “Tô Nhiên, nói cho anh biết, anh là ai?”

“Ừm… Ba của Tiểu Chu Chu.”

Chu Hàng bật cười, nụ cười của anh tựa như một cơn gió dịu dàng cuốn vào trong tim cô.

Anh kéo cô lên trêи tận tầng mây, cảm giác như đang chìm trong mộng vậy, không thật chút nào.

Tô Nhiên nắm chặt lấy cánh tay đang nổi gân xanh, nhẹ nhàng hỏi: “Anh không giận chứ? Vì em đã lừa anh ấy.”

“Đồ ngốc, ở trêи hành lang có camera, anh đã biết từ lâu rồi.”

“Vậy tại sao anh…”

“Bởi vì…” Mồ hôi của anh chảy xuống hòa cùng với mồ hôi của cô, anh cực kỳ, cực kỳ chân thật mà nói: “Anh thích em.”

Bó hoa hồng được gói đẹp đẽ bị người ta tùy ý ném trêи mặt đất. Một đêm này, có bông hoa đã héo rũ, có bông thì mới nở, tràn ngập trong cả căn phòng đều là mùi hoa hồng lúc ẩn lúc hiện.

Quỷ kế đa đoan là vì em, chân thành thật thà cũng là vì em, thần hồn điên đảo cũng là vì em.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.