Biên tập: R Bê Đê
“Phương Hoà thấy được hai chiếc xe chở xăng đã dập tắt lửa ở trong toà nhà hạt đào.”
Đường đi lúc này không tốt lắm, trên đường đủ loại xe cháy nổ nằm ngổn ngang chặn lại, lúc Lê Chấn lái xe trên đường thoáng tốc độ sẽ rất nhanh, nếu gặp chướng ngại vật hắn sẽ phanh xe sau đó từ xa điều khiển những vật đó văng ra xa rồi tiếp tục đi.
Trong xe, Phương Hoà tự thấy mình có một bộ vuốt tốt, có thể bám chặt vào ghế, nếu không Lê Chấn lái xe lúc nhanh lúc chậm cậu không biết mình có thể rơi vào góc nào nữa.
Phương Hoà thỉnh thoáng liếc nhìn tang thi đang ngồi xổm ở trên cốp xe, không phúc hậu cười cười, trên gương mặt mèo toàn lông là lông ngốc manh đột nhiên có biểu cảm kì quái.
Tang thi này sau khi ngồi lên cốp xe thì bọn họ gặp đường gồ ghề, Lê Chấn lái xe nhiều lúc xóc nảy, con tang thi này đã bị rơi xuống đất hai lần rồi.
Nhưng mà lần thứ ba nó bò được lên thì Lê Chấn lại tránh một chiếc xe đang bốc cháy mà bẻ tay lái, nó lại bị ngã lộn xuống, tang thi dứt khoát bò thẳng lên nóc xe ngồi, may là nó không bị rơi xuống nữa.
Cho nên con tang thi này cũng khá thông minh đó chứ.
Phương Hoà xoay người, vẫy vẫy đuôi nhìn cái cằm nghiêm nghị của Lê Chấn, cậu nhảy khỏi ghế phụ, leo lên trên đùi Lê Chấn, đứng bằng hai chân, đầu chạm chạm cằm của hắn. Bây giờ bọn họ sắp ra khỏi nội thành rồi, chỉ cần ra khỏi nội thành thì chỉ còn cách nhà cũ một đoạn thôi.
Lê Chấn duỗi tay xoa xoa lông trên lưng mèo con, sau đó lại vung tay ném một chiếc xe cản đường sang một bên.
Lê Chấn vất xe tạo ra tiếng động rất lớn, tuy rằng đây không phải khu có đông người sống sót, cũng không gặp được xe hạng nặng cản lối nhưng cũng khiến cho một số người để ý.
Lê Chấn nhẹ nhàng quăng được một chiếc xe trong mắt người này chính là hành vi kiêu ngạo có thừa, điều này cũng đủ cho bọn họ xông tới ôm đùi, theo Lê Chấn đi ra khỏi nội thành.
Nhưng lúc đầu đi theo Lê Chấn cũng không có gì xảy ra, nhưng lúc sau Lê Chấn dừng xe để giải quyết mấy thứ cản đường, những người này mới nhìn rõ trên nóc xe xủa bọn họ là một con tang thi chứ không phải vật tư như họ nghĩ.
Lê Chấn tìm được một tên đàn em tuy rằng không có máu me dữ tợn nhưng nhìn sao cũng rõ ràng là một con tang thi, Phương Hoà tuy rằng muốn nguỵ trang cho nó giống người một chút, nhưng mà bọn họ bây giờ đang vội vàng tìm Lê Nguyệt, cô đang ở nhà cũ không rõ an nguy, có chuyện gì thì cứ tìm được Lê Nguyệt rồi tính tiếp.
Nói đi cũng phải nói lại, con tang thi tiến hoá này không giống Lê Chấn, khi đánh nhau với đồng loại nó không biết tránh quần áo dính máu, cho nên bây giờ quần áo trên người nó dính đầy máu đen, da trắng bệch, lại thêm cặp mắt đỏ au đặc trưng của tang thi, đến gần sẽ nhìn rõ.
Vốn dĩ những người đi theo kia thấy mình vô cùng may mắn, vậy mà gặp được một người vừa có thể lái xe vừa giải quyết những chiếc xe hỏng cản đường, bọn họ lập tứ từ chỗ trốn chạy xe theo sau.
Nhưng khi nhìn thấy trên nóc xe của họ có một con tang thi đôi mắt đỏ đầy sát khí, bọn họ bị nó nhìn thấy liền sợ vỡ mật.
Họ nghĩ người trong xe vô cùng lợi hại rồi, nhưng người đó lại tuỳ ý để con tang thi này ngồi trên nóc xe, khẳng định họ không có cách đối phó nó nên mới làm vậy, con tang thi này rốt cục mạnh cỡ nào?
Những người sống sót bị tang thi trên nóc xe doạ sợ, tại giao lộ liền thay đổi hướng đi.
Những người này bị tang thi doạ, nghi thần nghi quỷ, một khi xe thứ nhất quay đầu đổi đường thì những chiếc xe sau cũng sẽ nghi ngờ, chiếc xe thứ hai cũng nhanh chóng phát hiện ra trên nóc xe là một con tang thi, sợ hãi quay đầu xe.
Dù sao đường đi cũng được chiếc xe phía trước dọn dẹp hết rồi, chi bằng chờ cho chiếc xe mang theo con tang thi nguy hiểm kia đi khuất, rồi bọn họ ra ngoại thành cũng không muộn.
Ban đầu khi mấy chiếc xe kia đi theo bọn họ, cậu đã thấy không ổn, Phương Hoà không lo Lê Chấn, khả năng kiềm chế của hắn bây giờ rất tốt, nhưng mà đàn em trên nóc xe thì cậu không chắc.
Phương Hoà đang nghĩ làm thế nào để cắt đuôi mấy chiếc xe kia thì sau khi Lê Chấn dừng lại xử lý vật cản thì mấy chiếc xe kia cũng dừng hẳn, Phương Hoà nghiêng đầu suy nghĩ, từ cái của sổ xe bị Lê Chấn làm vỡ nhìn lên trên thấy cánh tay của đàn em, Phương Hoà giật giật khoé miệng, đàn em mới nhận này có tác dụng đặc biệt đấy chứ.
Đi thêm một đoạn đường là một cây cầu, Phương Hoà tò mò không biết lúc mạt thế bùng nổ thì ở đây có chuyện gì, từ đây cũng có thể thấy xa xa trên cây cầu có khói lửa bốc lên.
Đối với những vật cản cụ thể thì Lê Chấn có thể dễ dàng giải quyết, nhưng khói lửa tận trời thế kia chắc không dễ dàng.
Chờ tới lúc tới cây cầu, nhìn đường bị chặn, Phương Hoà từ cửa xe trèo ra trước mui xe, cậu muốn quan sát kĩ hơn.
Phương Hoà loáng thoáng nhìn ra, hai chiếc xe trở xăng đâm vào nhau, dầu hoả chảy đầy trên đất, đây chính là lí do lửa cháy.
Thành phố J có một con sông chảy từ phía Bắc, phương tiện giao thông từ hướng này đi tới bắt buộc phải qua cầu, nếu không thì phải đi đường vòng rất xa, nhìn tình hình cây cầu này thì bọn họ lại tốn thêm 1, 2 ngày đường rồi.
Phương Hoà nhìn một hồi, cậu không có nhiều thường thức tự nhiên, đa số đều là nghe người khác kể lại, cậu thấy trên cầu lửa lớn như vậy, chắc chắn sẽ phát nổ.
Tai nạn này xảy ra khi nào cậu cũng không rõ, mà dầu hỏa chảy ra ngoài bao lâu cậu càng không biết, trên cầu không có một bóng người, chắc chắn cũng dự được điều chẳng lành mà tránh đi.
Phương Hoà chạy nhanh vào trong xe, vuốt mèo đẩy đẩy tay lái, ý nói Lê Chấn mau quay đầu xe chạy, hai cái xe chở xăng chắc chắn khi nổ sẽ rất dữ dội, còn không chạy ra xa thì bọn họ sẽ bị nổ tới cặn không còn.
Nhưng Lê Chấn vẫn ngồi im ở chỗ cũ không nhúc nhích, Phương Hoà vội sắp chết, không còn cách nào khác đành nhào vào ngực hắn, muốn kéo Lê Chấn vào không gian, ở trong không gian tránh một hai giờ chờ vụ nổ kết thúc.
Nhưng mà Phương Hoà vào không gian mới phát hiện chỉ có mình cậu, Lê Chấn không bị cậu kéo vào liền vội vàng chạy ra, ngồi trên đùi Lê Chấn. Cậu chắc chắn cái không gian này phân biệt đối xử, rõ ràng lúc trước Lê Chấn có thể đưa cậu vào trong được.
Phương Hoà muốn vò đầu bứt tai, hai chân trước chống lên ngực Lê Chấn ra sức lay, hi vọng cái đầu tang thi của Lê Chấn đừng có chết máy trong lúc này.
Nhưng Lê Chấn vẫn không nhúc nhích, mặc kệ Phương Hoà có kêu khản cả giọng.
Phương Hoà hoảng hốt, nhìn tình hình phía trước thì cậu bỗng sững lại, cậu nhìn thấy một chiếc che chở xăng đang lơ lửng, Phương Hoà mở to mắt, cố gắng nhìn xuyên qua đám khói lửa, đúng là chiếc xe kia đang ở giữa không trung.
Phương Hoà nhìn Lê Chấn, meo, Lê Chấn chắc sẽ không thu cái xe chở xăng dễ bắt lửa này vào không gian hạt đào đâu đúng không? Hắn không muốn không gian bị nổ tanh bành đâu nhỉ?
Phương Hoà có thể dựa vào ý thức xem xét đồ vật trong không gian, nhưng cậu lại không biết Lê Chấn có đem gì vào không, cái không gian này không công bằng tí nào, chẳng lẽ vì cậu là mèo, còn Lê Chấn là người à?
Phương Hoà không dám xác định, Lê Chấn có thể dùng tinh thần lực trực tiếp mang đồ vào không gian được không.
Nhưng phải làm sao bây giờ? Phương Hoà nôn nóng lay lay Lê Chấn, vuốt mèo của cậu cào loạn lên quần áo hắn nhăn nhúm hết cả, nhưng Lê Chấn vẫn không dừng lại.
Phương Hoà hết cách, bất đắc dĩ nhìn về phía xe chở xăng thì bất ngờ, hai mắt cẩn thận quan sát thêm, khi xác định thì vô cùng vui mừng, xe chở xăng được di chuyển tới gần thành cầu, Lê Chấn muốn ném xe xuống sông.
Phương Hoà đã rõ ý của Lê Chấn, cậu nhìn dây thép quanh thành cầu, hiển nhiên nếu Lê Chấn muốn ném xe xuống thì bắt buộc phải kéo xe lên thêm vài mét thì mới được.
Phương Hoà vội vàng nhìn chiếc xe chở xăng được nâng lên từ từ, trọng lượng của những chiếc xe bị Lê Chấn quăng trên đường không thể so vởi chiếc xe này, đã thế, Phương Hoà không biết khi nào nó phát nổ.
Có cách nào giúp Lê Chấn không? Phương Hoà đi đi lại lại, dị năng hệ phong của cậu chỉ tổ làm cho lửa cháy lớn hơn thôi, căn bản không có tác dụng gì.
Đột nhiên, cậu nhớ tới lần mang nước từ trong không gian ra, cậu nhanh nhẹn chạy ra ngồi trên mui xe, dùng toàn bộ sức mạnh để dẫn nước ra.
Cậu dẫn nước ra không giống như vòi phun cao áp, không dập được lửa, Phương Hoà cũng không biết, dầu hoả nếu có nước vào sẽ càng cháy dữ dội hơn. Phương Hào nhằm vào thùng đựng xăng phun nước, chỉ cần giảm độ nóng của thùng xe thì có thể giảm tốc độ phát nổi, kéo dài thời gian cho Lê Chấn.
Lê Chấn khống chế xe chở xăng di chuyển, đôi mắt sau kính rấm chậm rãi di chuyển về mèo con đang ngồi trước mui xe, nhìn nhóc con này đang chuyên tâm không ngừng dội nước, vung tay giết hai con tang thi đang đến gần mèo con.
May mắn là cuối cùng Lê Chấn cũng ném được chiếc xe thứ nhất xuống sông.
Cái thứ hai thì dễ dàng hơn, dầu hoả bên trong thùng xe hầu hết dã bị chảy ra ngoài, cho nên Lê Chấn có thể ném nó xuống sông rất nhanh.
Dưới tinh thần lực của Lê Chấn, hai chiếc xe như bị gì đó kéo chìm vào trong nước, dần mất dạng.
Nhẹ nhàng thở phào, Phương Hoà rung rung móng vuối, cách cửa kính nhìn Lê Chấn đang ngồi trong xe, Phương Hoà nhếch khoé miệng, lộ ra răng mèo, may mắn bọn họ không gặp chuyện gì, ở mạt thế tàn khốc này không chết vì tang thi lại chết vì bị nổ xe chết, quá éo le.
Mặt cầu tuy rằng vẫn còn mấy đốm lửa to nhỏ nhưng cũng không cháy quá dữ dội, bọn họ lái xe đi sát bên cạnh thành cầu là được.
Chỉ là khi vừa ra khỏi cầu, mới kịp thở phào thì Phương Hoà kinh ngạc nhìn Lê Chấn.
Hai người họ đều có thể cảm ứng được những chuyện xảy ra trong không gian, lúc nãy, Phương Hoà thấy được hai chiếc xe chở xăng đã dập tắt lửa ở trong toà nhà hạt đào, hơn nữa Phương Hoà mơ hồ nhìn được, trong thùng xe toàn là xăng dầu.