Kì Thiên phi xe đến một tòa nhà cao, trông có vẻ u ám. Tổ chức của hắn ngụy trang là một công ty nhỏ. Tầng hầm là trung tâm của tổ chức. Hắn cất xe rồi chạy vào trong, đưa cho lễ tân tấm thẻ nhựa in hình con rắn rồi nhanh chóng chạy đi. Ấn thang máy lên tầng 50, hắn bây giờ rất lo cho Kì Lam.
-Tinggg
Kì Thiên chạy vào phòng giám đốc.
-Cạch...
- Đến rồi à! rất tốt!- Giọng nói lạnh lẽo của boss vang lên.
- Kì Lam đâu? Bà đã nhốt cô ấy ở đâu?- Hắn hét, đôi mắt đỏ ngầu tức giận.
- Cậu yên tâm, tôi chỉ cho con nhỏ nó chơi một chút thôi.
-...-hắn ko nói gì.
- Được rồi,vào thẳng vấn đề chính. Tôi muốn cậu....
+++++++++++++++++++++++++
- Cạch..
Hắn bước vào căn phòng nhốt nó. Người nó rất thảm hại, quần áo rách rưới người chi chít vết thương tóc tai bù xù. Vì quá mệt nên Kì Lam đã ngất.
...Anh xin lỗi, Kì Lam à!...
Hắn cởi trói cho nó rồi bế nó đi, khi đi ra cửa, boss thì thầm vào tai hắn:
- Hãy nhớ tới lời húa đó!!