Mèo Nhỏ Tập Yêu!!!

Chương 7: Chương 7: Rung động.




~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Sorry mọi người nhiều! Mình bắt đầu đi học rồi nên ko có thời gian viết truyện.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

[ - Kì Lam à, pama bảo anh ở lại đây để quản lí chi nhánh này]- Kì Phong.

- Vâng, ko sao đâu ạ?- Nó xụi mặt.

[ Em nhớ phải biết chăm sóc bẳn thân đấy. Thỉnh thoảng anh sẽ về thăm em.]

- Dạ... Bye anh nha

[ Ừ!]

++++++++++++++++++++++++++++++

Nó uể oải nằm bó ra bàn.

- Cô làm sao vậy?- Kì Thiên véo má nó hỏi.

- Ko sao.. chỉ là tôi hơi chán!- nó nhõng nhẽo

- Hay đi chơi đi. Tôi cũng chán lắm

- Ừ. Đợi tôi đi thay đồ.- Kì Lam lại trở lại với vẻ đáng yêu.

.............

Nó và hắn đến khu vui chơi. Sau khi quẩy tung khu vui chơi thì cũng đã hơn 5h chiều.

- Phù mệt quá!!- Hắn than.

- Nhưng vui- Kì Lam.

- Bây giờ đi đâu đây.

Nó suy nghĩ rồi khéo tay hắn đi:

- Đi theo tôi

• Cô nhi viện:

Nó khéo hắn vào trước sự ngỡ ngàng của lũ trẻ.

- A.. chị Lam đến.

- Chị Lam dẫn theo ai vậy?

- Chị Lam có bạn trai.

- Đẹp trai ghê!

- Đẹp đôi quá!

- Nói gì đấy mấy đứa. Chị đi nhé!- Kì Lam giả vờ đi về. Bọn trẻ tưởng thật, xin lỗi rối rít.

Hắn bỗng nhìn thấy một cô bé có nước da trắng hồng, khuôn mặt bầu bĩnh buồn buồn đang ôm một con thỏ bông có dính chút máu khô ngồi ở góc phòng...

- Ba ơi ba, ba dậy đi. Ba hứa cho bé Mi đi chơi mà!!

- Huhu.. hức..hức

Dòng kí ức đẫm máu hiện ra trong đầu hắn. Một cảm giác tội lỗi dâng lên. Kì Thiên tiến lại gần cô bé đó rồi chìa ra trước mặt cô nhóc chiếc kẹo mút. Bé Mi thoáng ngạc nhiên rồi vui vẻ cầm chiếc kẹo:

- Em cảm ơn anh- cười rạng rỡ.

Nó nhìn Kì Thiên, cười, nó cảm nhận được có một chút ấm áp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.