Mèo Xù Ngốc Nghếch

Chương 24: Chương 24




Ads - Chào giám đốc!

- Hôm nọ cô Vy đến đây và có để 1 cái xe đạp điện ở trước cửa, ông có biết ai đã mang nó đi không?

- À! Là tôi thưa giám đốc! Tại hôm đó tôi có nhìn thấy cô Vy đi đến bằng xe đạp điện rồi để ngoài này, sau đó mãi mà tôi vẫn chưa thấy cô ấy ra nên tôi đã dắt vào trong nhà để xe rồi!

- Vậy sao? Ôi cảm ơn ông ạ!- Vy mừng rỡ.

Kevin cùng Vy và ông bảo vệ chạy đến nhà để xe, quả nhiên chiếc xe đạp điện của Huyền Anh ở đó.

- Cảm ơn ông rất nhiều! Cháu phải về đây ạ!

- Cô tìm gì thế?

- Chìa khóa! Rõ ràng tôi để đây mà!

- Trời ạ! Lại chìa khóa nữa!

- À đúng rồi! Tôi để ở trên bàn làm việc! Chết rồi không biết còn không?

- Thế thì lên đó mau lên!- Kevin giục.

2 người lại 1 lần nữa chạy thục mạng lên phòng làm việc.

***

- Này! Sao dạo này Vy hay nghỉ thế nhỉ? Mới vào làm chưa được 1 tháng đã nghỉ hết ngày này đến ngày khác rồi! Lại còn nghỉ không phép nữa chứ!- Ngân thở dài.

- Em ghen tỵ à?- Việt mỉa mai.

- Ai thèm ghen tỵ? Em lo cho Vy mà! Nghỉ nhiều không phép, giám đốc mà biết thì chỉ có nước die!

- Ừ nhỉ? Nói đến giám đốc, dạo này giám đốc cũng hay nghỉ quá! Từ cái hồi Vy mới vào ý, lúc nào cũng vắng mặt… Cứ hễ Vy nghỉ là y như rằng giám đốc cũng nghỉ!

- Thế à? Công nhận trùng hợp thật đấy! Em cũng thấy lạ lắm!

- Này 2 anh chị! Hôm nọ em nhìn thấy Vy đi với giám đốc đó! Lúc mà Vy đến nộp báo cáo cho trưởng phòng ý!- Chi ngoái đầu ra tham gia cuộc trò chuyện.

- Thật á?- Ngân và Việt đồng thanh.

- Vâng! Em thề đấy! Giám đốc cầm tay Vy rồi kéo đi trông rất tình tứ nhá!

- Thật á? Em có nhìn nhầm không đấy? Giám đốc xưa nay luôn nghiêm khắc, lạnh lùng cơ mà! Sao bây giờ lại…

- Anh hỏi em thì em biết hỏi ai? Em không nhìn nhầm đâu! Chính xác 1 tỷ phần trăm luôn!

- Hay là họ đang yêu nhau?

- Em hâm à? Chắc là tình cờ thôi! Vy mới vào mà! Mấy cô xinh xinh chân dài ở tổ kế bên còn chả ai lọt vào mắt xanh của giám đốc nói gì đến Vy?

- Vy cũng xinh mà! Ý anh là Vy không xinh hả? Nói cho anh biết mấy cô đó toàn son phấn thẩm mĩ hết nhá! Vy của chúng ta xinh tự nhiên lại giản dị, ai mà chả thích? Có khi anh Việt cũng cảm nắng Vy rồi ý chứ!- Ngân mỉa mai.

- Công nhận là Vy xinh thật nhưng anh chỉ coi là em gái thôi! Chưa đến mức như em nói đâu! Hứ! Anh 30 tuổi rồi, còn mơ màng gì đến những cô gái trẻ xin đẹp như Vy nữa?

- Gớm! Thôi đi! Anh mà không mơ màng á? Khó tin quá!

- Chào mọi người! Hộc… hộc…- Vy thở dốc.

- Ơ! Vy! Sao lại…

- Phiền mọi người tý!

- Em tìm gì hả Vy?

- Tìm thấy chưa? Sao cô đi nhanh thế con Mèo Xù kia?- Kevin chạy theo sau.

- Giám đốc!- Chi ngạc nhiên.

- Ơ… ơ… Chào mọi người! Tôi tưởng… mọi người… đi ăn trưa rồi?

- 11 rưỡi mới ăn trưa mà giám đốc! Sao 2 người lại ở đây? 2 người tìm gì vậy?- Tổ trưởng Hoàng cũng ngạc nhiên không kém.

- A! Thấy rồi! May quá! Ha ha ha ha!

- Ủa? Sao 2 người lại đi với nhau?- Chi ngây thơ hỏi mặc dù đã biết trước.

Đến lúc này Vy mới sực nhớ ra mình đang đi cùng Kevin, cô đỏ mặt vì xấu hổ.

- À… Em bị mất chìa khóa xe nên lên đây tìm. Tình cờ gặp giám đốc nên anh ấy cùng giúp tôi tìm ấy mà! Không có gì đâu?

- Vậy hả? Sao mấy hôm nay 2 người không đi làm? Cùng biến mất xong cùng xuất hiện, nghi lắm nha!

- Ơ… cái này thì…- Vy cứng họng.

- Do trùng hợp thôi, mọi người đừng hiểu lầm!- Kevin nói thay cho Vy.

- Trùng hợp thì trùng hợp 1 chút thôi chứ! Làm gì mà trùng hợp đến mức Vy nghỉ, giám đốc cũng nghỉ mà Vy đi làm thì giám đốc cũng đi như thế?

- Cái này thì làm sao mà tôi biết được? Mà mọi người đến đây để làm việc hay đến đây để soi mói, để ý mấy chuyện vớ vẩn hả? Quay lại làm việc mau! Còn cô Vy, tìm được chìa khóa rồi thì mau về đi! Ngày mai đi làm nhớ chưa?- Kevin quay trở lại bộ mặt nghiêm nghị như thường ngày.

- À vâng! Chào giám đốc, chào mọi người! Em về đây ạ!- Vy cúi đầu chào lễ phép rồi đi ra ngoài.

- Mà cũng sắp đến giờ ăn trưa rồi! Mọi người chuẩn bị xuống ăn đi!

Kevin lạnh lùng bước vào phòng làm việc của mình.

- Giám đốc lạ quá! Cứ kiểu gì ý nhỉ?- Chi nhăn nhó.

- Ừ ý! Hay là gia đình giám đốc đang gặp rắc rối?- Ngân lo lắng.

- Em hâm à? Không đến mức đó đâu! Giám đốc vẫn như bình thường mà! 2 người đừng phóng đại lên như thế!- Việt vừa nói vừa cười.

- Ai thèm phóng đại? Em chỉ nghĩ vậy thôi!- Ngân bĩu môi.

- Thôi không nói với 2 em nữa! Anh chuẩn bị xuống ăn đây!

- Đúng rồi! Ăn ăn ăn! Em đói lắm rồi! Bụng em đang kêu đây!- Chi xoa xoa bụng.

- Em thì lúc nào cũng chỉ ăn với ăn thôi! Béo thế này thì mai sau anh nào thèm để ý?- Ngân chỉ vào Chi nói.

- Em đói! Em có quyền ăn chứ! Mà chị Ngân này, chị thì có khác gì em đâu? Gầy ơi là gầy, cũng chẳng anh nào thèm để ý đâu! Hứ!- Chi cũng không chịu thua.

- Thôi thôi cho tôi xin 2 chữ bình yên! 2 nàng ghê gớm quá cơ! Có định đi ăn không đây?- Việt lên tiếng giảng hòa.

- Việt nói đúng đấy! Chúng ta đi ăn thôi mọi người!- Tổ trưởng Hoàng lên tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.