Mị Ảnh

Chương 258: Chương 258: Chiến




Một câu châm chọc vang lên khiến tai của Thổ Hổ đã đỏ lại càng đỏ lên không ít, ánh mắt của hắn nhìn Nghệ Phong càng thêm âm u.

- Tiểu tử! Ta muốn mạng của ngươi!

Thổ Hổ rít từng từ một qua kẽ răng, âm thanh ken két nhỏ phát ra cùng hàn ý trong mắt. Đấu khí trên người lại điên cuồng hơn vài phần, không khí xung quanh bị áp bức có chút rung động!

- A! Một người ngay cả thủ hạ của chính mình cũng không bảo vệ được cư nhiên còn tuyên bố muốn mạng của ta. Ngươi không cảm thấy mất mặt sao?

Nghệ Phong khinh thường nói.

Nghệ Phong muốn chính mình chiến thắng tất cả, muốn tất cả mọi người tại đây đều phải chấn động. Hắn muốn nói với những người này rằng chính mình không thể trêu chọc được! Thuấn đi, hắn vừa ra tay liền dùng thuấn di. Tuy rằng dùng thuấn di thì tốc độ tiêu hao đấu khí rất nhanh thế nhưng để xây dựng khí thế chấn nhiếp nhân tâm thì tất cả đều đáng giá!

- Vậy ngươi phải chết!

Đấu khí trên tay Thổ Hổ rốt cục cũng bộc phát, đấu khí cường đại ẩn trong quyền lóe ra không ngừng, không khí bốn phía đã bị năng lượng đấu khí đốt cháy trở nên nóng bức, vô cùng âm thanh xé gió trong không trung cũng có vẻ hơi chút vặn vẹo.

Khí thế cường hãn như vậy làm ánh mắt Nghệ Phong trở nên ngưng trọng hơn. Nếu chỉ so về tốc độ thì đối phương có thúc ngựa cũng không đuổi theo được chính mình, thế nhưng nếu nói về lực đạo thì chính mình kém đối phương rất xa. Cường giả cửu giai gần tới Tướng Cấp chính là tồn tại đỉnh phong trong hàng ngũ Sư Cấp!

Đương nhiên Nghệ Phong sẽ không để chính mình đi so lực đạo với Thổ Hổ, thân ảnh của hắn chợt lóe, trong nháy mắt biến mất tại chỗ, từng cái bóng hư huyễn liên miên bám theo.

Tốc độ như vậy đều khiến trong lòng mọi người cảm thấy kinh ngạc:

- Cho dù là cường giả Tướng Cấp thì cũng chỉ có tốc độ như vậy đi?

Hiện giờ Trần Ny Đan càng thêm sùng bái đối với Ngu tỷ tỷ của chính mình, lấy tốc độ của hắn, cho dù Khẳng Lợi tự mình qua đây thì cũng không thể lưu Nghệ Phong lại được!

- Rốt cục tên biến thái này tu luyện như thế nào!

Trần Ny Đan thì thào một tiếng nhỏ nhẹ, đối với Nghệ Phong nhiều lần tạo chấn động cho mình như vậy, nàng chỉ biết cười khổ không ngừng.

...

Oanh...

Một tiếng vang lên thật lớn, nắm đấm của Thổ Hổ thẳng tắp đánh vào trong hư không, lực lượng cường đại phát ra từng đợt kình phong hướng về bốn phương tám hướng, đoàn người đứng gần gặp phải kình phong của hắn nhịn không được lùi lại về sau mấy bước, không khí bị oanh kích lúc này cũng hơi sụp đổ, cư nhiên dần hiện ra vài vết rách.

- Đây chính là lực lượng của cường giả cửu giai sao? Vậy thì Tướng Cấp sẽ có bao nhiêu kinh khủng?

Mọi người nuốt một ngụm nước bọt vào trong họng, ánh mắt nhìn Thổ Hổ trở nên kinh khủng.

Thổ Hổ cũng không bởi vì Nghệ Phong né tránh được mà bị ảnh hưởng, quyền thế mạnh mẽ biến đối, trong con ngươi cực nhỏ của hắn ngưng tụ ra sát ý lạnh lẽo, vẻ mặt hắn hiện lên vài phần dữ tợn cùng kinh khủng.

Năng lượng khủng bố ẩn chứa trong nắm tay, gần như không có chút khoảng cách về thời gian liền hung hăng đánh về phía Nghệ Phong. Lực lượng của quyền này so với quyền vừa rồi còn cường đại hơn vài phần khiến mọi người đứng nhìn xung quanh cảm giác nhiệt độ tăng lên nhanh chóng, cả đám hít sâu một ngụm khí lạnh nhìn vào giữa sân.

- Oanh...

Một quyền đánh hụt lần nữa, quyền thứ ba của Thổ Hổ tiếp tục quét về phía Nghệ Phong. Phảng phất như không đánh bầm dập được Nghệ Phong thì hắn sẽ không bỏ qua.

Thế nhưng tốc độ của Nghệ Phong không cho hắn chút cơ hội nào, thân ảnh chớp động liên tục còn năng lượng cường hãn trong quyền thế của hắn chỉ đánh vào trong hư không, kình phong phát ra tàn sát bầu trời bừa bãi!

- Tiểu tử! Có bản lĩnh tiếp một quyền của ta!

Thổ Hổ thấy chính mình đánh đánh bảy quyền cư nhiên ngay cả cái góc áo của đối phương cũng không chạm được, không khỏi tức giận hừ nói.

- Thịt lợn, cho dù ngươi không làm gì được thì cũng đừng phát tiết lên bầu trời!

Một câu nói khiến lửa giận của Thổ Hổ bừng lên, hắn nổi giận nói:

- Tiểu tử! Ngươi muốn chết!

Nói xong, đấu khí của hắn mạnh mẽ lên vài phần, Nghệ Phong nhìn mà cảm thấy kinh hãi không ngớt. Đấu khí khổng lồ kia phảng phất như hóa thành thực thể, ở trong hư không hình thành một cột sáng.

Khí thế khổng lồ áp bách không khí trở nên trầm trọng, hô hấp của mọi người đều có chút cảm giác không thông.

Khí thế của hắn tăng vọt khiến ánh mắt Nghệ Phong ngưng trọng hẳn lên, đấu khí trong cơ thể vận chuyển nhanh hơn, giống như dòng nước ngưng tụ xung quanh quyền của Nghệ Phong. Nghệ Phong đứng thẳng tại chỗ, căn bản không có chút ý tứ né tránh, đấu khí lóe lên chứng minh Nghệ Phong muốn dùng cứng đối cứng với đối phương.

Mọi người nhận thấy điểm này, cả đám đều ngạc nhiên nhìn Nghệ Phong, không một ai tin tưởng thân thể đơn bạc của hắn có thể đỡ được lực lượng kinh khủng của Thổ Hổ. Cả đám người đều nín thở, không ai ôm hy vọng quá lớn vào Nghệ Phong. Bọn họ thực sự khó có thể tin được thân thể của người trẻ tuổi trước mặt có thể chống đối được lực lượng của cường giả cửu giai.

Thổ Hổ thấy Nghệ Phong không hề né tránh, trong lòng vô cùng vui mừng, đồng thời trên mặt cũng hiện lên vẻ tươi cười dữ tợn. Trong con ngươi cực nhỏ toát ra sát ý nghiêm nghị, hắn vô cùng tự tin một quyền này của mình đánh vào người Nghệ Phong nhất định có thể khiến hắn bị thương nặng!

Hai người đều tung ra nắm đấm có khí thế lớn lao, dưới bước tiến của cả hai càng ngày càng gần, tiếng quyền xé gió khiến hai mắt của tất cả mọi người trừng lớn, chăm chú nhìn vào màn va chạm trước mặt này.

Không khí bị thiêu đốt trở nên nóng rực, có chút gợn sóng, phảng phất như làn nước rung rinh, hư không theo quỹ tích di động của nắm tay cũng trở nên vặn vẹo.

- Bịch...

Không có một chút đẹp đẽ, không có một chút lo lăng, hai nắm tay của hai người gắt gao cứng đối cứng với nhau. Không khí xung quanh trong nháy mắt bị năng lượng cường đại phát ra thiêu đốt nóng rực không gì sánh được. Vô số đạo kình khí va chạm với nhau bắn ra ngoài, kình khí cường đại bắn về phía xa xa. khiến người vây xem đều vội vàng rút lui, cố gắng né tránh kình khí cường đại này.

Hai nắm đấm của hai người đối chọi với nhau, đều không tốt đẹp, sắc mặt cả hai tái nhợt bay ngược lại. Mỗi một lần lùi về phía sau, những tảng đá nằm trên mặt đất cản trở liền nát bấy trong nháy mắt. Mọi người thấy vậy đều hít sâu một ngụm khí lạnh.

Không biết hai người lui về sau bao nhiêu bước, phá hủy bao nhiêu tảng đá, khó khăn lắm mới ổn định được thân thể lại, khóe miệng cả hai đều trào ra một tia máu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.