Nghệ Phong kể lại hết chuyện của Cuồng Hổ, hỏi một vài tin tức của hai đại bang hội, kết quả không ngờ là hai đại bang hội gần đây an tĩnh dị thường, dường như không hề so đo chuyện Tử Bang chiếm lĩnh địa bàn của bọn họ.
Nghệ Phong nghe được tin tức này, trong lòng lại càng thêm cảnh giác. Đằng sau sự tĩnh lặng luôn luôn che giấu bão tố. Nghệ Phong không tin rằng bọn họ đang sợ mình. Nguyên nhân khiến bọn họ làm như thế, phía sau nhất định có một kế hoạch nghiêm cẩn!
Nghệ Phong nói ngắn gọn với Triệu Hải một vài chuyện, sau đó ra khỏi Kim Lâu. Suy nghĩ một chút, Nghệ Phong quyết định không tới thăm Linh nhi trước. Mình vừa mới nhận phủ đệ, hẳn là trước tiên nên tới đó xem một chút.
Nghệ Phong không thuộc đường cho lắm, bèn kêu Triệu Hải cho một người dẫn đường, lúc này mới tìm được phủ đệ của mình. Hắn nhìn cổng phủ đồ sộ uy nghiêm trước mắt, lại nhìn đôi sư tử to lớn đứng hai bên, trong lòng cũng rất thích, đồng thời cũng cảm thán, không hổ là phủ đệ của bá tước!
Nghệ Phong mới xuất hiện trước cửa phủ đệ, sứ giả đã từng tiếp đãi hắn một lần lập tức xuất hiện trước mặt hắn, bước nhanh tới cung kính nói:
- Hầu tước đại nhân, ngài đã trở về!
Người dẫn đường theo Nghệ Phong tới đây nghe hắn xưng hô như vậy không khỏi sửng sốt, không hiểu thiếu gia Tử Bang của mình biến thành Hầu tước từ lúc nào. Hầu tước bằng tuổi này, ở đế đô có vẻ quá ít đi!
Nghệ Phong ra hiệu cho người dẫn đường rời đi, quay sang sứ giả cười ha ha nói:
- Sứ giả đại nhân, không phải ngài ở chỗ này chờ ta đó chứ?
Sứ giả cười cười:
- Bệ hạ phân phó, ta nào dám chậm trễ. Hầu tước đại nhân, ngài thấy phủ đệ này thế nào? Còn có, bảng hiệu này ngài xem được không?
Nghệ Phong nhìn theo ngón tay sứ giả chỉ thấy hai chữ “Nghệ Phủ” thật lớn dát vàng óng ánh hiện ra trước mắt.
- Nghệ Phong hầu tước, ngài thấy thế nào? Ý của Bệ hạ là, nếu như ngài muốn đổi thì ta sẽ lập tức đổi. Dù sao ở đế đô cũng đã có một Nghệ Phủ rồi. Mọi người khi nhắc tới Nghệ Phủ nhất định đầu tiên sẽ nghĩ tới Nghệ Phủ kia!
Sứ giả nói.
Nghệ Phong đương nhiên hiểu rõ ý bọn họ. Nghệ Phủ mà sứ giả nói tới chính là phủ đệ của Nghệ công. Phủ đệ của mình và của bọn họ nhất định sẽ có xung đột.
Nghệ Phong đương nhiên cũng hiểu, ngay cả bảng hiệu của phủ đệ cũng được Hoàng đế cũng chuẩn bị trước, e là muốn thử quan hệ giữa mình và Nghệ gia. Dù sao một y sư cao giai, hơn nữa còn là cường giả Tướng Cấp, nếu gia nhập với Nghệ công, có thể khiến thực lực đề thăng một khoảng lớn.
Mà Hoàng đế Trạm Lam muốn thấy chính là, thế lực của Nghệ gia một lần nữa đề thăng. Dù sao bọn họ cũng đi lại rất gần gũi với một trong số các vị hoàng tử. Hoàng đế Trạm Lam hẳn là muốn đánh động bọn họ, nói cho bọn họ biết, ai mới thực sự là chủ nhân của Đế quốc Trạm Lam.
- Không cần, cứ như vậy đi!
Nghệ Phong cười cười nói với sứ giả.
Sứ giả nhất thời thở dài một hơi. Nghệ Phong nói như vậy chẳng khác nào triệt để đứng ở thế đối lập với Nghệ công.
- Vậy cứ theo ý của Nghệ Phong hầu tước đi!
Sứ giả cười nói.
Nghệ Phong cười ha ha, thản nhiên nhún nhún vai nói:
- Ta tin rằng, tương lai có một ngày, người trong Đế quốc khi nhắc đến Nghệ phủ, đầu tiên sẽ nghĩ tới chỗ này!
Câu nói này khiến sứ giả sững sờ tại chỗ. Hắn hiển nhiên bị lời này của Nghệ Phong khiến chấn động, Chỉ là, lại lập tức có phản ứng, quay sang Nghệ Phong khoát khoát tay:
- Ta sẽ chờ tới ngày này của Nghệ Phong hầu tước!
Nghệ Phong cười cười nói với sứ giả:
- Sứ giả đại nhân tới đây không đơn giản chỉ vì một chút chuyện như vậy chứ?
Sứ giả gật đầu nói:
- Bởi vì phủ đề này đã lâu không có người ở, cho nên bệ hạ muốn mau chóng phái người tới dọn dẹp. Ha ha! Chỉ là, không ngờ Nghệ Phong hầu tước lại có một thị nữ xinh đẹp như vậy. Dưới sự trợ giúp của nàng, ta cơ bản đã hoàn thành nhiệm vụ Bệ hạ giao phó!
Nghệ Phong sửng sốt, không rõ thị nữ mà hắn nói là ai. Không phải là Liễu Mộng Nhiên thực sự đến giúp hắn quét dọn đó chứ?
Sứ giả thấy Nghệ Phong kinh ngạc ngẩn người cũng không suy nghĩ nhiều, tiếp tục nói với hắn:
- Còn có, dược liệu Nghệ Phong hầu tước yêu cầu bệ hạ chuẩn bị, ta đều đã đưa tới phủ đệ của ngài. Thị nữ của ngài đã tiếp nhận rồi!
- Đã đưa tới rồi?
Trong lòng Nghệ Phong cũng cảm thán không ngớt, không hổ là Hoàng đế một quốc gia. Nếu như người thường muốn thu thập những dược liệu này, e là gian nan vạn phần. Nhưng Hoàng đế Trạm Lam không cần đến thời gian một ngày đã gom xong toàn bộ.
Chỉ là, trong lòng hắn cũng vui vẻ không ngớt. Có thêm những dược liệu này, kho đan dược của mình sẽ có thêm càng nhiều đan dược cao giai, thậm chí là lục giai!
Tuy rằng Nghệ Phong giải độc cho Hoàng đế Trạm Lam, nhưng hắn cũng không quên nhân tiện viết thêm vài loại dược liệu. Mặc dù hắn biết mình làm như thế Hoàng đế Trạm Lam có thể sẽ phát hiện ra, nhưng điều này vẫn còn trong phạm vi có thể dễ dàng tha thứ của lão.
- Đan dược cần ngày mai có thể luyện chế được rồi. Ý của bệ hạ là?
Nghệ Phong cũng không định lập tức luyện chế giải dược cho Hoàng đế Trạm Lam. Hắn còn phải tìm thêm mấy gia vị.
Sứ giả nói:
- Vậy ngày mai ta trở lại phủ đệ của hầu tước đại nhân lấy được không?
Nghệ Phong gật đầu đáp:
- Vậy cứ theo ý của sứ giả đại nhân đi!
Sứ giả thấy mọi việc Hoàng đế giao phó đều đã làm xong, quay sang Nghệ Phong cung kính nói:
- Nghệ Phong hầu tước, nếu không còn việc gì, ta xin phép trở về phục mệnh. Hi vọng ngài mau chóng luyện chế xong giải dược mà Bệ hạ cần!
Sứ giả nói xong, thi lễ với Nghệ Phong rồi phất tay ra hiệu cho những thị vệ tới quét dọn phủ đệ cho Nghệ Phong cùng rời đi.
Nghệ Phong thấy sứ giả đã đi khỏi mới xoay người bước vào phủ đệ của mình. Hắn thầm đoán rằng, thị nữ trong miệng sứ giả cũng chỉ có Liễu Mộng Nhiên mà thôi.
Nghĩ như vậy, hắn không khỏi nở nụ cười: Nữ nhân này, thực sự muốn làm thị nữ cho mình rồi?
Dọc đường Nghệ Phong đi tới, nhìn phủ đệ sạch sẽ chỉnh tề, rất khó tin rằng nơi đây đã lâu không có người ở.
- Nữ nhân này, xem ra rất thích hợp làm hiền thê lương mẫu!
Nghệ Phong thì thầm một tiếng, đi về phía phòng khách. Hắn đoán rằng Liễu Mộng Nhiên nhất định đang ở đâu đó chờ mình.
Quả nhiên, Nghệ Phong vừa vào phòng khách liền thấy một thân ảnh tinh lệ, trên khuôn mặt tuyệt mỹ còn lấm tấm mồ hôi, bởi vì làm việc mệt nhọc mà vẻ mặt đỏ hồng lên, càng xinh đẹp yêu kiều không gì sánh được.