Chứng kiến Nghệ Phong phi thanh Tiêm Hổ Kiếm tới, Thủy Nhược Vân cũng không khỏi khẽ giật mình. Trong lúc nàng vẫn còn đang kinh ngạc, Tiêm Hổ Kiếm đã bay tới trước mặt nàng, lúc này Thủy Nhược Vân mới vội vàng ngăn cản, muốn đẩy văng Tiêm Hổ Kiếm ra. Thời điểm lợi kiếm của nàng tiếp xúc với Tiêm Hổ Kiếm, Thủy Nhược Vân cảm nhận được một cỗ lực lượng cường đại tới cực điểm, tuôn ra, cánh tay nàng bị chấn động đến run rẩy. Thủy Nhược Vân kinh hãi, vội vàng vận chuyển đấu khí toàn thân, dồn lên trên thân kiếm, mới có thể ngăn cản cỗ lực lượng khiến cho người ta sợ hãi truyền ra từ Tiêm Hổ Kiếm.
Tuy rằng, Tiêm Hổ Kiếm bị Thủy Nhược Vân cản lại, nhưng lực lượng vẫn không chút nào giảm bớt, ngược lại càng thêm cuồng bạo, khiến cho Thủy Nhược Vân liên tục bị đẩy lùi về phía sau. Gắng gượng lắm nàng mới có thể ổn định lại cước bộ. Nhưng nàng còn chưa kịp thở phào, đột nhiên cảm thấy năng lượng nàng dồn lên trên thân lợi kiếm tựa như là bị cắn nuốt sạch sẽ. Không còn năng lượng duy trì, nàng sao có thể ngăn cản được lực lượng của Tiêm Hổ Kiếm. Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, lợi kiếm đã vuột khỏi bàn tay của Thủy Nhược Vân, bị Tiêm Hổ Kiếm đánh bật lên trên không trung. Hai thanh lợi kiếm tạo thành một đường vòng cung cắm thẳng lên trên vách núi. Lợi kiếm đã phóng ra sao còn có lực lượng mạnh như vậy, có thể đánh bay lợi kiếm trong tay Thủy Nhược Vân. Nghệ Phong chứng kiến Thủy Nhược Vân bị đánh lùi lại, lập tức không bỏ qua cơ hội này, thân ảnh lóe lên, trọng quyền ẩn chứa lực lượng, đánh thẳng tới Thủy Nhược Vân
- Toái Phá…
Nghệ Phong hét lớn một tiếng, đấu khí trên đầu nắm tay tăng vọt, tản ra uy thế khủng khiếp, bá đạo tới cực điểm. Chỗ quyền đầu lướt qua, hư không khẽ vặn vẹo, mang theo tiếng gào thét của kình phong. Mọi người thấy cảnh này, hoảng sợ trợn mắt nhìn nhau, uy lực một quyền này đã vượt xa thực lực của bản thân Nghệ Phong, coi như là vũ kỹ Địa giai cùng không thể đề thăng nhiều lực lượng như vậy? Đây là vũ kỹ gì?
Thủy Nhược Vân đảo mắt nhìn qua trọng quyền, chỉ có thể sử dụng thân pháp né tránh. Trong lúc vội vàng, bộ dáng biến thành vô cùng chật vật. Hiển nhiên bị Nghệ Phong đánh trở tay không kịp.
- Trốn? Ngươi trốn được sao?
Nghệ Phong thấy Thủy Nhược Vân né tránh, hắn cười lạnh một tiếng: tuy rằng tốc độ của ngươi nhanh nhưng so với ta vẫn còn kém hơn một bậc. Trọng quyền của Nghệ Phong đổi hướng, tạo thành một đường cong, không tốn một chút thời gian nào, một lần nữa đánh tới phương hướng Thủy Nhược Vân tránh né. Phương thức xuất quyền liên miên bất tuyệt này, chính là Vương lão quét rác ở Học viện Trạm Lam dạy cho hắn, tuyệt học như vậy, cũng chỉ có người như Vương lão mới có thể truyền dạy cho người khác.
Trọng quyền một lần nữa đánh đến trước mặt Thủy Nhược Vân, khiến cho nàng hoảng hốt. Chỉ có thể một lần nữa di chuyển, né qua một bên. Lần này so với lần trước lại càng thêm chật vật, thậm chí tay của nàng còn phải chống xuống mặt đất vô cùng dơ bẩn.
Nghệ Phong thấy thế, nụ cười trên mặt càng thêm đậm. Nắm đấm xẹt qua một đường cong, lập tức đánh ra quyền thứ ba. Quyền thứ ba hoàn toàn tiếp nối quyền thứ hai, tuyệt học vủa Vươgn lão, càng đánh ra nhiều quyền, lực lượng cộng dồn lại càng thêm lớn. Tuy rằng hiện tại số lượng quyền Nghệ Phong có thể đánh ra không bằng Vương lão, nhưng Nghệ Phong vẫn hi vọng Thủy Nhược tránh được thêm vài quyền nữa. Để xem đến lúc đó nàng có thể đỡ được một quyền cuối cùng như thế nào?
Thủy Nhược Vân thấy hắn đánh ra quyền thứu ba, rốt cục nàng cũng không né tránh được nữa, chỉ có thể vận chuyển đấu khí bao trùm lên trên nắm tay thanh tú, lập tức vận dụng một bộ vũ kỹ Địa giai của sư môn, nghênh đón nắm tay của Nghệ Phong.
Phanh…
Hai quyền va chạm với nhau, khóe miệng chảy ra một tia máu, Thủy Nhược Vân cũng không khá hơn bao nhiêu, khóe miệng nàng cũng đã xuất hiện vết máu, cánh tay run rẩy. Địa điểm hai người va chạm, hư không vỡ nát, tạo thành không gian liệt phùng, kình khí quét ngang bốn phía. Mọi người thấy một màn này, toàn trường lập tức trở nên yên tĩnh, tất cả đều biến thành ngốc trệ. Tốc độ cùng phương thức xuất quyền của Nghệ Phong mang đến cho bọn họ rung động rất lớn, đồng thời, lực lượng bạo phát ra khiến bọn họ kinh hãi.
Trạm Lam viện trưởng thấy vậy, chỉ nhỏ giọng thì thầm.
- Tiểu tử này quả nhiên có phúc duyên, không ngờ Vương lão lại dạy cho hắn bộ tuyệt học này!
Mấy người Tôn lão có thính lực hạng gì, nghe được mấy lời này của Trạm Lam viện trưởng, lập tức hỏi.
- Ngươi biết được chiêu thức này của hắn?
Trạm Lam viện trưởng cười cười, nói.
- Bộ quyền pháp này là do hai môn vũ kỹ cao cấp dung hợp thành, cho nên mới có thể đề thăng thực lực lớn đến như vậy, bất quá, phương thức hắn ra quyền là do một vị lão giả trong học viện ta chỉ dạy!
- Phương thức ra quyền phối hợp với quyền thế bá đạo, quả nhiên là một chiêu vô cùng cường hãn, xem ra còn hơn vũ kỹ Thiên giai rất nhiều!
- Nữ oa Tĩnh Vân Tông gặp nguy hiểm rồi, hiện tại Nghệ Phong chiếm lấy thế chủ động, nếu Nghệ Phong một mực sử dụng phương thức công kích này, cho dù nữ oa kia có chiêu thức cường thế cũng không có cơ hội thi triển ra.
- Không đến mức đó, với thực lực của nữa oa nhi, một quyền bức lui Nghệ Phong. Chỉ cần thời gian một hơi, nữ oa Tĩnh Vân Tông có thể một lần nữa nắm lại thế chủ động.
- Bất quá, ta xem Nghệ Phong sẽ tuyệt đối không cho nàng cơ hội này.
- Ha ha, đây không phải là điều Nghệ Phong có thể quyết định, chênh lệch thực lực quá lớn, cho dù hắn muốn cũng không ngăn được nữ oa nhi Thủy Nhược Vân này.
..
Trong lúc mọi người còn đang thảo luận sôi nổi, Nghệ Phong vất vả lắm mới có thể nắm được thế chủ động, há lại có thể cho Thủy Nhược Vân đơn giản như vậy đã đoạt lại được? Nghệ Phong hiểu rõ, Thủy Nhược Vân nhất định còn có chiêu thức cường đại chưa thi triển ra, nếu để nàng thi triển ra, chỉ sợ là hắn sẽ dữ nhiều lành ít. Cho nên Nghệ Phong nhất định không thể cho nàng cơ hội này. Chứng kiến khí thế của Thủy Nhược Vân không ngừng đề thăng, đấu khí không ngừng ngưng tụ lên trên bàn tay, Nghệ Phong đã biết rõ chủ ý của Thủy Nhược Vân. Chính là nương nhờ lực lượng cường đại của nàng, một lần nữa bức khai bản thân mình, sau đó đoạt lại thế chủ động.
Nhưng mà, nàng còn có cơ hội này sao?
- Thuấn di!
Thân ảnh Nghệ Phong lập tức biến mất, trong lúc mọi người còn đang nghi hoặc, thân ảnh Nghệ Phong đã xuất hiện phía sau lưng Thủy Nhược Vân. Toái Phá hung hăng đánh về phía sau lưng nàng. Nếu một quyền này đánh trung, Thủy Nhược Vân nhất định sẽ trọng thương. Thủy Nhược Vân với tư cách là truyền nhân của Tĩnh Vân Tông, cũng không phải là loại người yếu ớt, cảm nhận được kình khí cường đại phía sau lưng, nàng vội vàng xoay người, hướng về nắm đấm của Nghệ Phong nghênh đón.
- Thuấn di!
Nghệ Phong một lần nữa thuấn di, không va chạm cùng Thủy Nhược Vân. Lúc xuất hiện, một lần nữa đã ở phía sau lưng Thủy Nhược Vân, quyền thế không đổi đánh thẳng đến phía sau lưng của nàng. Thủy Nhược Vân hốt chỉ có thể một lần nữa xoay người, dùng quyền nghênh đón Nghệ Phong, chỉ có điều khí thế của một quyền này đã yếu hơn rất nhiều.
- Thuấn di!
Nghệ Phong lại xuất hiện phía sau lưng Thủy Nhược Vân, nàng chật vật xoay người ngăn cản, vội vàng đến mức thậm chí còn không kịp cân nhắc.
- Thuấn di!
Nghệ Phong liên tục thuấn di khiến cho Thủy Nhược Vân vô cùng bối rồi, vì cái gì Nghệ Phong có thể thi triển nhiều lần thuấn di đến như vậy. Tốc độ như thế khiến cho nàng khó lòng phòng bị. Rốt cục tại lần thuấn di thứ tư, Thủy Nhược Vân đã không kịp phản ứng, lực lượng trên nắm tay đã tiêu tán gần hết, tuy rằng nàng xoay người dùng nắm đấm ngăn cản thế công của Nghệ Phong, nhưng đến lúc này còn hữu dụng sao?
Phanh…
Không có điều kỳ diệu nào, nắm đấm Nghệ Phong hung hăng đánh lên trên nắm đấm Thủy Nhược Vân, đột phá phòng ngự của nàng, một lần nữa đánh thẳng lên trên ngực nàng, Thủy Nhược Vân tựa như là diều đứt dây, bay thẳng ra ngoài.