Mị Ảnh

Chương 607: Chương 607




- A?

Nghệ Phong không hiểu những lời này của Trạm Lam viện trưởng ám chỉ điều gì. Toàn bộ Học viện Trạm Lam đều biết rõ lời đồn Luyện Ngục hung hiểm đến cực điểm, cùng Huyết Hải được xưng là hai địa ngục của Học viện Trạm Lam. Toàn bộ đệ tử mắc phải trọng tội đều bị mang đến Luyện Ngục cùng Huyết Hải nhận tra tấn. Thậm chí còn có một vài đệ tử vì không chịu nổi cực hình đã bỏ mình trong ngục.

- Có bao nhiêu học sinh có thể chính thức biết rõ được Luyện Ngục? Bọn họ chỉ nghe được lời đồn đại Luyện Ngục khủng bố, nhưng tình huống chân thật, có bao nhiêu người đã chân chính trải qua?

Trạm Lam viện trưởng nhìn Nghệ Phong nói.

- Ý của viện trưởng là?

Nghệ Phong nghi hoặc nhìn Trạm Lam viện trưởng, không rõ lão đang ám chỉ điều gì.

- Ngươi biết vì sao Học viện Trạm Lam có thể vượt lên đứng đầu so với những học viện khác hay không? Ngay cả trên đại lục, Học viện Trạm Lam cũng thuộc loại thưởng đẳng. Ngoại trừ thiên phú của đệ tử cùng tài nguyên của học viện, còn có một nguyên nhân rất lớn, đó chính là Luyện Ngục Huyết Hải có thể tạo thành đệ tử bạch kim chân chính. Nếu như mấy người Hoa Hạ bang không bị ngươi chém giết, có lẽ bọn hắn cũng muốn đi Luyện Ngục!

Trạm Lam viện trưởng nhìn về phía Nghệ Phong trực tiếp nói ra sự thật. Nghệ Phong giật mình, vẻ nghi hoặc trong mắt càng thêm nồng đậm. Trạm Lam viện trưởng hiểu rõ hắn đang nghi hoặc chuyện gì, tiếp tục nói.

- Luyện Ngục ngoại trừ hung hiểm, còn là thánh địa tu luyện. Mật độ linh khí trong đó so với bên ngoài đậm đặc gấp vài lần. Hơn nữa mỗi tầng trong Luyện Ngục, mật độ linh khí lại chênh lệch nhau vài lần. Đương nhiên mức độ nguy hiểm cũng gia tăng theo cấp số nhân.

- Nồng đậm hơn so với bên ngoài vài lần?

Nghệ Phong kinh ngạc, thực không ngờ Luyện Ngục lại kỳ lạ đến như vậy. Nghệ Phong có chút minh bạch, có được linh khí như vậy, tộc độ tu luyện so với bên ngoài không nhanh hơn vài lần mới là lạ.

- Luyện ngục là nơi trừng phạt đệ tử, nhưng đối với đệ tử đó cũng là một cơ hội. Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy, tu luyện thí luyện mới là nơi tốt nhất hay sao?

Trạm Lam viện trưởng nhìn Nghệ Phong tiếp tục nói.

- Kỳ thật Học viện Trạm Lam muốn trừng phạt ngươi còn có rất nhiều biện pháp khác, không cần phải nhất thiết ném ngươi vào Luyện Ngục. Bắt ngươi ném vào Luyện Ngục là quái lão đầu cố ý làm vậy!

Nghệ Phong thực không ngờ còn có chuyện này, hắn hít sâu một hơi.

- Chuyện này không biết viện trưởng định an bài thế nào?

Trạm Lam viện trưởng nói.

- Theo ý tứ của quái lão đầu trực tiếp ném ngươi vào tầng luyện ngục thứ năm, bất quá với thực lực hiện tại của ngươi đi tầng thứ năm chính là cửu tử nhất sinh!

Nghệ Phong hít sâu một hơi khí lạnh. Lời này của Trạm Lam viện trưởng đại biểu cho việc hi vọng sống sót của mình rất nhỏ. Nghệ Phong hiểu rất rõ sự tàn nhẫn của quái lão đầu. Lão không có coi mình như con người. Bất quá, với tính cách của quái lão đầu chỉ sợ là trên đời này không có một ai lão coi là con người cả.

- Ha ha, ta cũng không dám đệ tử của Liễu Nhiên bỏ mạng tại học viện của ta. Ngươi không cần trực tiếp đi tầng thứ năm, nhưng là trừng phạt của quái lão đầu kia, ngay cả ta cũng không thể cự tuyệt. Thôi! Như vậy ngươi cứ đi từ tầng thứ nhất chậm rãi thí luyện đi, cứ từ từ mà tiến đến tầng thứ năm. Chỉ có điều, muốn một đường tiến đến tầng thứ năm, nguy hiểm cùng khó khăn trong đó cũng rất nhiều.

Nghệ Phong nghe được lời này của Trạm Lam viện trưởng mới thở phào một hơi. Tuy rằng không biết khó khăn hung hiểm đến mức nào, nhưng theo lời của Trạm Lam viện trưởng, chỉ sợ sẽ không đơn giản gì. Nhưng so với việc đột nhiên bị ném đến tầng thứ năm, có một chút thích ứng từ trước vẫn tốt hơn nhiều!

- Cám ơn viện trưởng!

Nghệ Phong thật tâm nói lời cảm tạ.

Trạm Lam viện trưởng khoát khoát tay nói.

- Ngươi không cần cám ơn ta, đối với ngươi ta cũng có mục đích. Thành tích của đệ tử Học viện Trạm Lam càng ngay, đối với ta lại càng có lợi. Hơn nữa sau này ta có chuyện cần đến ngươi!

Nghệ Phong không rõ Học viện Trạm Lam muốn mình làm chuyện gì, hắn cũng không hỏi nhiều.

- Chỉ có điều lão đầu tử muốn ta quay trở lại Thánh địa tiếp nhận truyền thừa, không biệt chuyện Luyện Ngục có thể hoãn lại hay không?

Trạm Lam viện trưởng quét mắt nhìn Nghệ Phong nói.

- Truyền thừa Tà Đế ta cũng biết được một chút, ta khuyên ngươi một câu, tốt hơn trước hết vẫn nên tham gia Luyện Ngục sau đó mới đi tiếp nhận truyền thừa, như vậy đối ngươi mới có thể nhận được nhiều chỗ tốt hơn.

Trạm Lam viện trưởng nói. Dùng kiến thức của Trạm Lam viện trưởng, những lời này nhất định phải có căn cứ, điều này khiến cho Nghệ Phong nhíu mày. Tình tính lão đầu tử, nếu không thấy bản thân quay lại, chỉ sợ là sẽ một lần nữa rời khỏi Thánh địa đi du sơn ngoạn thủy. Nhưng mà truyền thừa lại càng có lực hấp dẫn.

- Lão đầu tử dặn ta nhanh chóng quay về Thánh địa!

Cuối cùng hắn vẫn mang những lời lão đầu tử căn dặn nói ra.

Trạm Lam viện trưởng cười nói.

- Chỉ sợ là lão gia hỏa Liễu Nhiên kia sẽ không lưu lại quá lâu, bất quá chuyện này ngươi yên tâm. Truyền thừa Tà Đế là chuyện trọng yếu nhất của Tà Tông, nếu như hắn không kéo ngươi về ngay, hiển nhiên là hắn có thể đợi. Hắn cũng không dám không đợi, dù sao chuyện này liên quan trực tiếp đến tương lai của Tà Tông.

Nghệ Phong nghe được lời này mới thở phào một hơi. Chỉ có điều trong lòng vô cùng bất đắc dĩ. Nếu để lão đầu tử đợi quá lâu, chỉ sợ là hắn lại lôi mình ra tra tấn một trận. Cho dù không bị lão đầu tử tra tấn một trận, Nghệ Phong muốn lấy được nhiều chỗ tốt hơn cũng là chuyện cực kỳ thống khổ.

- Thôi được rồi! Trước hết cứ tham gia Luyện Ngục đã!

Nghệ Phong bất đắc dĩ, ngược lại cũng muốn biết một chút Luyện Ngục có linh khí gấp mấy lần bên ngoài là địa phương như thế nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.