Mấy ngày sau Nghệ Phong cũng không tiếp tục đi đến học viện Trạm Lam, phần lớn thời gian hắn đứng ở phủ đệ Tử Âm. Thỉnh thoảng đi Thúy Lâm Các một chút, thế nhưng Điệp Vận Du vẫn như trước không thấy hình bóng.
Đương nhiên Nghệ Phong cũng không biết, học viện bởi vì hắn đã bùng nổ như bom, chuyện Nghệ Phong dùng một chiêu đánh bại Lăng Thiên Vũ, giống hệt như sóng to gió lớn, ào vào học viện, khiến cho cả học viện bị cuốn theo cơn sóng đó. Mọi người vô cùng hoảng sợ, đồng thời danh tiếng Nghệ Phong cũng giống như ngồi tên lửa thẳng tắp bay lên. Nguyên bản Nghệ Phong có thể sánh ngang học viên phong vân. Trong lúc nhất thời trở thành hạt giống sáng giá cho giải quán quân, mọi người rất chờ mong Nghệ Phong lần thứ hai ra tay. Muốn nhìn một chút nhân tài bình thường giấu mặt trong học viện, rốt cuộc mạnh mẽ đến cỡ nào! Mọi người cực kỳ chờ mong Nghệ Phong sẽ tranh đấu cùng Top 3 trong học viện! Trong suy nghĩ của mọi người, Nghệ Phong đã có địa vị ngang ngửa với Top3 rồi! Cho nên mọi người có chút mong mỏi thi đấu phía trước nhanh chóng đánh xong. Mặc dù về sau thi đấu lôi đài cũng cực kỳ kịch liệt. Thế nhưng những người đã từng nhìn thấy một chiêu kinh khủng kia của Nghệ Phong, nhất thời đối với những tranh đấu này không còn hứng thú nữa.
Nghệ Lưu không nghĩ đến đệ của hắn mạnh mẽ đến loại tình trạng này, nguyên bản niềm vui khi tấn chức đến Tướng Cấp của hắn bỗng chốc tan biến, đệ đệ này của hắn vốn chỉ tồn tại để đả kích người khác. Một chiêu bại học viên phong vân, đây là chuyện hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.
Hiển nhiên Nghệ Lưu cũng không nghĩ vượt lên trước Nghệ Phong, tuy rằng bị hung hăng đả kích một phen. Nhưng hắn biết mức độ sâu cạn của Nghệ Phong, vẫn dày mặt hỏi Nghệ Phong muốn xin một kim tạp của Kim Lâu, Nghệ Phong bất đắc dĩ, chỉ có thể đưa cho hắn một kim cương tạp.
Lúc Nghệ Lưu có được kim cương tạp, nước bọt hắn chảy dài. Hắn biết thứ này nếu như đặt ra bên ngoài, có thể để đám công tử quý tộc tranh đoạt sứt đầu mẻ trán.
Đương nhiên Nghệ Phong vẫn không quên đi thăm hỏi Nghệ mẫu, nhớ tới nữ nhân này vẫn luôn chiếu cố hắn, tâm tình Nghệ Phong thực sự cảm thấy ấm áp và thân cận. Nghệ mẫu nhìn thấy Nghệ Phong cũng cực kỳ cảm thán, nhi tử nguyên bản lúc trước là phế nhận, thành tưu lúc này lại khiến cho không người nào dám nhìn thẳng. Mặc dù quan hệ giữa Nghệ Phong và Nghệ Khải Mạc rất nóng nảy, thế nhưng tiểu nhi tử này xác thực đối xử với nàng vẫn luôn cực kỳ nhu thuận và thân thiết, điều này làm cho nàng có chút như cảm nhận được niềm an ủi lúc về già.
Chỉ bất quá nhớ tới Nghệ Khải Mạc, Nghệ mẫu thực sự có chút bất đắc dĩ, mặc dù khuyên bảo Nghệ Phong, thế nhưng biết bản tính của Nghệ Phong, nàng cũng biết Nghệ Khải Mạc làm như vậy, Nghệ Phong sẽ không thể tha thứ cho hắn. Đơn giản Nghệ Phong cái gì cũng không quản, chuyện của phụ tử bọn họ mặc kệ họn họ tự giải quyết. Nghệ mẫu và Nghệ Phong tất cả trở lại nhà phụ thân nàng Lâm Hạo Nhiên. Tần Y nhận được tin tức này cũng lập tức chuyển qua, để một mình Nghệ Khải Mạc ngây ngốc trong Nghệ phủ!
Lâm Hạo Nhiện cũng có địa vị nhất định tại đế đô, mơ hồ biết Kim Lâu và Nghệ Phong có chút dính dáng, đối với cháu ngoại trai này, hắn đã không tìm được từ có thể cảm thán nữa, chỉ là thấy nữ nhi nhiều năm chưa trở về, hắn vui vẻ dị thường, tổ tôn ba thế đồng thời ở. Hắn cũng yên lòng ở phủ đệ chơi cùng đám người Tần Y.
Đương nhiên, tin tức Tử Bang tung ra, cũng để các cổ thế lực ở đế đô tập trung vào An Dịch Vương Phủ. Vị An Dịch Thân Vương yên lặng này, lần thứ hai đi vào lòng người. Sự mê hoặc của Linh Khí để cho rất nhiều người cũng quên đi địa vị và thân phận của An Dịch Thân Vương, cả đám đều nổi lên tâm tư.
Mặc dù rất nhiều người đều rõ ràng, điều này hẳn là do có người đứng phía sau thêm dầu vào lửa. Thế nhưng không có lửa thì làm sao có khói, lời đồn đãi truyền rất chi tiết, rất nhiều người đã lựa chọn tin tưởng lời đồn này là thật. Cho dù là hai đại hoàng tử, đều đưa ánh mắt hướng đến An Dịch vương phủ.
Đế đô đã yên lặng thật lâu, lần thứ hai gió cuốn mây phun. Mà cửa lớn của An Dịch Vương Phủ vẫn đóng chặt, nghĩ ngăn trở ánh mắt bên ngoài nhìn vào. Bất quá điều này càng khiến cho người khác vững chắc tin tưởng An Dịch vương phủ có linh khí rồi.
Nghĩ đến Linh Khí, các cổ thế lực không nhịn được trong lòng đầy lửa nóng, thứ này so với công pháp cao giai còn mê hoặc vạn lần.
Lúc Nghệ Phong biết được những lời này từ trong miệng Cuồng Hổ, khóe môi nhếch lên dáng tươi cười tà mị. Dặn dò Cuồng Hổ lần nữa trợ giúp, nhất định phải để An Dịch Thân Vương lộ ra manh mối, lúc này kế hoạch mới hoàn thành và bước vào bước kế tiếp.
Thời gian mười ngày trôi qua rất nhanh, Nghệ Phong cũng không quên chuyện luận võ ở học viện Trạm Lam, cho nên hắn liền chạy đi học viện Trạm Lam. Bên cạnh còn có Nghệ Lưu vẻ mặt buồn bã đi theo, vốn dĩ Nghệ Lưu có thực lực Tướng cấp, có cơ hội bứt phá đến Top 50. Thế nhưng trong trận quyết đấu lọt vào Top 50, Nghệ Lưu bị một tên biến thái đánh rơi xuống lôi đài đã vô duyên cùng Top 50. Chỉ là hắn may mắn, có thể trở thành một trăm một trăm học viên bạch kim. Nghệ Lưu cũng chỉ cảm thấy có điểm buồn bực mà thôi.
Nghệ Phong nghe được tin tức Nghệ Lưu bị đánh xuống đài, hắn cũng có chút kinh ngạc, nguyên bản tưởng rằng thực lực Tướng cấp của Nghệ Lưu, tiến vào Top 50 không chút vấn đề. Nghệ Phong nghĩ rằng hay là mình có chút xem thường học viện Trạm Lam rồi, học viện Trạm Lam cái gì không có thì không biết, nhưng cường giả vẫn rất nhiều!
Nghĩ vậy, Nghệ Phong đối với những học viên phong vân khác lại có chút chờ mong. Không biết giữa bọn họ, có người nào có thể đạt được Vương cấp hay không?
Khi Nghệ Phong và Nghệ Lưu chạy tới đấu trường tỷ võ, mọi người đã tấp nập không ngớt. Số người so với lần trước nhiều hơn không chỉ vài lần. Nghệ Phong nhìn thấy mà có chút ngẩn người.
Nghệ Lưu dường như biết đến suy nghĩ của Nghệ Phong, hắn giải thích nói:
- Năm ngày cuối cùng là năm ngày học viên bạch kim thi đấu, mức độ kịch liệt và chấn động hơn nhiều so với luận võ mười ngày trước. Cho nên tất cả học viên đều tập trung đến xem năm ngày cuối cùng. Đệ không gặp qua hai ngày thi đấu cuối cùng. Khi đó là thi đấu tranh đoạt quán quân, số người càng nhiều hơn vài lần!
Nghệ Phong cười cười gật đầu, hắn ngẩn ngơ đi cùng Nghệ Lưu về phía trước. Dường như có người chú ý tới Nghệ Phong. Một ít người gặp qua uy lực một chiêu kia của Nghệ Phong, cả đám kêu lên sợ hãi. Sau đó mọi người tấp nập tránh một con đường cho Nghệ Phong đi qua.
Càng có một ít thiếu nữ, quay sang phía Nghệ Phong thét chói tai không thôi. Còn kém không vứt cho Nghệ Phong cái khố hồng hồng nàng mặc trong người. Nghệ Phong tỏ vẻ mặt khinh thường đi về phía Chanh ban, đáy lòng lại vui mừng như nở hoa, không nghĩ ra hắn cũng có thể một lần cảm giác đến làm ngôi sao là như thế nào. Cũng không biết ngôi sao trên địa cầu có bao giờ dụ dỗ tán tỉnh bọn họ hay không, nếu như là có, Nghệ Phong thầm nghĩ hắn có nên cũng làm một vài em.
Nghệ Phong đi tiếp một đoạn đường trong đầu vẫn quấn quít xoay quanh vấn đề này, bất giác đã đi tới sân của Chanh ban, Nghệ Lưu cũng từ biệt đi về phía lớp hắn.
Hạ Chỉ Mộng thấy Nghệ Phong đến hiển nhiên rất kinh ngạc, ngày hôm nay Nghệ Phong đến sớm rất bất bình thường. Thực sự không phù hợp với phong cách của hắn!
- Ngày hôm nay dường như có trận thi đấu của ngươi!
Hạ Chỉ Mộng quang sang nói với Nghệ Phong.
Nghệ Phong nhìn Hạ Chỉ Mộng trước mặt, vẫn như cũ gây cho hắn cảm giác kinh diễm, ánh mắt đảo qua đôi môi đỏ mọng mê người của nàng, Nghệ Phong chưa từng gặp qua một nữ nhân có đôi môi đỏ mọng sáng bóng như vậy. Ánh mắt Nghệ Phong chuyển dời khỏi người Hạ Chỉ Mộng, nhìn Lăng Thiên Vũ ngồi một bên, ánh mắt phức tạp nhìn chính mình. Không khỏi sửng sốt, thật không ngờ Lăng Thiên Vũ khôi phục nhanh như vậy, thượng nặng như thế, cư nhiên khỏi hẳn toàn bộ.
Ánh mắt Nghệ Phong không dừng lại trên người hắn lâu lắm, Lăng Thiên Vũ cũng không đặt trong lòng Nghệ Phong.
- Ngày hôm nay là ngày dự thi của học viên phong vân?
Nghệ Phong nghi ngờ hỏi Hạ Chỉ Mộng.
Nghệ Phong cư nhiên thấy Họa Thủy xinh đẹp và Khinh Nhu ngồi ở một bên.
Hạ Chỉ Mộng gật đầu nói:
- Năm trước học viên phong vân bình thường đều là ba ngày cuối cùng mới tham gia thi đấu, năm nay nguyên nhân bởi vì có lôi đài. Cho nên khiến cho học viên phong vân phải thi đấu sớm hai ngày. Lần này xuất hiện rất nhiều hắc mã!
Nghệ Phong nhìn ánh mắt Hạ Chỉ Mộng, trắng mắt nhìn. Ý tứ của Hạ Chỉ Mộng rất rõ ràng, Nghệ Phong chính là hắc mã lớn nhất lần này!
Ngay khi Nghệ Phong và Hạ Chỉ Mộng tùy ý nói vài câu, một câu âm thanh vang lên trên đài:
- Bạch Hàn Tuyết đối chiến Mục Điền!
Nghệ Phong ngẩn ra, ánh mắt cũng chuyển hướng lên đài, đáy lòng Nghệ Phong vẫn luôn chờ mong đối với thực lực của Bạch Hàn Tuyết. Bảo điển kia đối với người của Bạch gia, có phải thực sự kinh khủng đúng như lời Bạch Liệt Hỏa nói với hắn trong mật thất.
589