Mị Ảnh

Chương 710: Chương 710




Cô Tinh đối với việc Nghệ Phong có thể tiếp được một chiêu này của hắn không chút nào cảm thấy ngoài ý muốn, nếu như một chiêu như vậy Nghệ Phong đều không thể tiếp được. Hắn không có khả năng đùng một chiêu đánh bại Lăng Thiên Vũ. Cô Tinh như trước không thay đổi chiêu thức, một chưởng lại càng thêm ngưng tụ lực lượng, càng lúc càng lớn đánh về phía Nghệ Phong.

Nghệ Phong tự nhiên rõ ràng ý tứ của Cô Tinh, hắn chỉ nghĩ điều tra Nghệ Phong có thể phát huy ra bao nhiêu phần lực lượng. Nghệ Phong cũng không né tránh, cứ như vậy dùng nắm tay từng chiêu từng chiêu cứng đối cứng với Cô Tinh.

Mặc kệ lực lượng của Cô Tinh mạnh mẽ, cuối cùng Nghệ Phong đều có thể cản lại. Trong lần va chạm đầu tiên này, Cô Tinh không chiếm được một chút chỗ tốt nào.

Sau khi hai bên va chạm bảy tám lần sau, ánh mắt Cô Tinh sáng lên. Thực lực Nghệ Phong phát huy ra đã xa xa vượt qua thất giai rồi, nghĩ vậy, rốt cuộc Cô Tinh cũng trở nên chăm chú, lực lượng lần thứ hai tăng vọt.

Nghệ Phong nhìn quang mang tặng vọt của Cô Tinh, đáy lòng cười nhạt. Chỉ dùng chưa đến bảy thành lực lượng của Vương Cấp, làm sao có thể làm khó dễ hắn? Tà đế lực của Nghệ Phong, thêm cả năng lượng của ngụy Phệ Châu, không có chỗ nào không phải hiệu quả tăng cường lực lượng. Điểm ấy lực lượng quả thực Nghệ Phong cũng chẳng coi ra gì!

- Bảy thành lực lượng!

Cô Tinh nhắc nhở một chút Nghệ Phong, lực lượng trên thân quyền tăng vọt, thẳng tắp hung hăng onah về phía ngực Nghệ Phong, nơi quyền kình đi qua không gian có chút rung động.

Mọi người nhìn thấy một màn này, cả đám trừng lớn con mắt nhìn Nghệ Phong, vừa rồi liên tục không ngừng va chạm, khiến cho bon họ cảm giác thèm thuồng đến cực điểm. Nam nhân, nhất định phải khí phách như vậy.

- Toái Phá!

Nghệ Phong hét lớn một tiếng, Tà Đế lực kèm theo đấu khí, vận chuyển lên trên cánh tay, đón về phía công kích của Cô Tinh.

Binh…

Một tiếng va chạm, hai người tiếp tục đảo lùi mấy bước, sau đó mạnh mẽ xông về phía trước, đấu khí vận chuyển trên thân quyền, một quyền lại một quyền giã về phía đối thủ, hai đạo nắm tay giống như không muốn sống, điên cuồng va chạm vào nhau. Kình khí không ngừng bắn tán loạn về bốn phía, nên trên tảng đá làm nó vỡ vụn đá con bay tứ tung.

Không có một chút xinh đẹp, hoàn toàn bằng vào lực lượng và lực lượng so đấu với nhau, tất cả đều trực tiếp và thẳng thắn như vậy, khiến người ta nhìn vào mà nhiệt huyết sôi trào.

Thế nhưng, mặc kệ Cô Tinh tăng thêm bao nhiêu lực lượng, Nghệ Phong đều có thể lấy nắm tay hắn đấu lại được. Mọi người lăng lăng nhìn vào trên đài, dường như không thể tin được hai mắt của mình. Hiện tại lực lượng Cô Tinh thi triển ra đã được tám phần mười đi. Đây chính là lực lượng cường đại hơn cả lực lượng của cửu giai đỉnh phong. Thế nhưng Nghệ Phong như trước có thể đón trả, đây còn là một cường giả thất giai sao?

- Chính thành lực lượng của Vương Cấp!

Cô Tinh hét lớn một tiếng, trải qua không ngừng đối đánh, hắn cũng cảm thấy kinh hãi không thôi, đấu khí trong cơ thể mạnh mẽ tuôn ra ngoài, lực lượng bạo phát khiến cho không gian như bị gấp khúc, quay về phía ngực Nghệ Phong oanh tới.

- Tà Phệ Toái Phá!

Nghệ Phong cũng đồng dạng hét lớn một tiếng, năng lực của ngụy Phệ Châu cũng ngựng tụ tren thân quyền, đồng thời Tà Đế lực phun ra. Bản Toái Phá tăng cường thi triển ra, không gian đồng dạng trở nên gấp khúc, cường đồ không chút nào kém hơn so với Cô Tinh.

Binh…

Hai quyền va chạm cùng một chỗ, không gian nơi va chạm xuất hiện cái khe đen kịt, cơn lốc điên cuồng gào thét. Mặt đất bị nhấc lên từng tảng đá lớn hung hăng bắn xuống dưới đài, phương hướng tảng đá bắn tới đúng là phía Hạ Chỉ Mộng. Hạ Chỉ Mộng hơi vận đấu khí, oanh vào trên tảng đá một quyền, tảng đá sụp đổ, hóa thành một khối đá vụn, sau đó rơi xuống đất.

Nghệ Phong và Cô Tinh đồng dạng đảo lui ra ngoài, dùng đấu khí chống đối đá vụn bắn nhanh mà đến.

- Ha ha! Đã lâu không được sảng khoái như vậy!

Cô Tinh cười ha ha, va chạm lượng lượng tinh khiết như vậy, đã lâu hắn chưa từng ném qua.

- Ngươi có thể phát huy ra lực lượng, hẳn chính là chín thành lực lượng của Vương Cấp đi?

Cô Tinh nhìn cánh tay hơi run rẩy của Nghệ Phong nói.

Nghệ Phong nhìn lướt qua Cô Tinh nói:

- Ngươi có thể tiếp tục thử xem!

Cô Tinh lãnh ngạo nói:

- Vừa rồi ngươi thi triển chiêu Tà Phệ Toái Phá kia hẳn là vũ kỹ siêu việt Nhật Giai rồi. Bằng không dựa vào lực lượng thất giai, tuyệt đối không có khả năng tiếp được chín thành lực lượng của Vương Cấp.

- Kỳ thực Vương Cấp cũng không có gì rất giỏi!

Nghệ Phong nhìn bộ dạng kiêu ngạo của Cô Tinh, không nhịn được xem thường nói, ở trong tay hắn đã có Vương Cấp bị thương nặng, lại càng có Vương Cấp bị hắn chém giết, cho nên hầu như Nghệ Phong không chút nào cảm thấy phải kính nể Vương Cấp.

- Ha ha! Hi vọng ngươi có tiền vốn để kiêu ngạo! Bất quá, ta nghĩ nói cho ngươi bết, vừa rồi chỉ là lực lượng tinh khiết của ta, ta cũng chưa thi triển vũ kỹ. Nếu như thi triển vũ kỹ, lực lượng của ta còn có thể tăng vọt mấy lần!

Cô Tinh như trước lãnh ngạo nói, hắn làm học viên phong vân hạng một, có tiền vốn để kiêu ngạo.

Nghệ Phong thấy Cô Tinh ngạo khí như vậy, hắn không nhịn được đả kích nói:

- Đã có Vương Cấp ngã xuống một người trong tay bản thiếu gia, kỳ thực mà nói, Vương Cấp cũng không có gì rất giỏi! Nếu như ngươi vẫn lấy bộ dạng miệt thị này nói chuyện cùng ta, ta đảm bảo ngươi sẽ bị cụt chân thứ năm!

Lời nói của Nghệ Phong khiến cho đám người phía dưới trong nháy mắt trở nên yên tĩnh, thế nhưng lập tức điên cuồng phá lên cười, cả đám không khỏi cảm thấy cực kỳ châm chọc.

Nghệ Phong chém giết Vương Cấp? Tướng Cấp chém giết Vương Cấp? Đây là Nghệ Phong đang nói giỡn đi? Chuyện như vậy có khả năng xảy ra sao?

Tiếng cười vang phía dưới, cũng không khiến cho sắc mặt Nghệ Phong biến hóa chút nào. Ngược lại Băng Hồn và Hạ Chỉ Mộng nghe được câu đó, hai người dại ra nhìn Nghệ Phong, tương đối mà nói, bọn họ cũng lý giải Nghệ Phong kha khá, cho nên bọn họ biết trong xương cốt Nghệ Phong cao ngạo đến cỡ nào. Nghệ Phong thích nói dối, nhưng mà tuyệt đối hắn sẽ không nói dối trong trường hợp như thế này.

Hạ Chỉ Mộng lăng lăng nhìn vào Nghệ Phong, đáy lòng nàng suy đoán, Vương Cấp kia lúc bị Nghệ Phong chém giết có phải đã thương nặng? Lúc này mới khiến Nghệ Phong nhặt được một cái tiện nghi, chỉ là Hạ Chỉ Mộng lập tức vì suy nghĩ của nàng mà cười thầm.

Nghị Minh thấy Băng Hồn thất thố, hắn ngạc nhiên hỏi:

- Không lẽ ngươi tin lời hắn nói sao?

Băng Hồn nhìn lướt qua Nghị Minh, nói:

- Nếu như ngươi có thể liên thủ cùng ta chém giết Tuyết Ma Hổ. Ta cũng tin ngươi!

- Cái gì? Các ngươi từng chém giết một con Tuyết Ma Hổ?

Nghị Minh trừng to đôi mắt, kinh hãi nói lớn, một câu nói lớn này của hắn, để tiếng cười châm chọc phía dưới đột nhiên ngừng lại. Ánh mắt mọi người không thể tin được nhìn kỹ vào Băng Hồn.

Băng Hồn không giải thích gì thêm, nhưng những người rõ ràng tính cách của Băng Hồn sẽ biết Băng Hồn lãnh khốc không thích nói dối. Cả đám không khỏi khiếp sợ nhìn về phía Băng Hồn và Nghệ Phong, Tuyết Ma Hổ a, đó là thứ tồn tại trong kinh khủng cỡ nào? Cư nhiên bị hai người chém giết?

Ánh mắt mọi người nhìn vào Nghệ Phong rốt cuộc đã không có châm biếm, mặc kệ có phải Nghệ Phong nói dối từng chém giết Vương Cấp hay không? Chỉ cần hắn dám đi chém giết Tuyết Ma Hổ, những người ở đây sẽ không ai đám nở nụ cười. Mọi người ở đây, tự nhận không có dũng khí đi trêu trọc Tuyết Ma Hổ.

Ánh mắt Cô Tinh cũng có chút nóng cháy, đối thủ như vậy mới có ý tứ, vừa rồi chút miệt thị Nghệ Phong mới chỉ có Tướng Cấp lập tức biến mất không còn một mảnh.

- Vậy để ta xem, thực lực lúc ngươi chém giết Vương Cấp!

Cô Tinh quát to một tiếng, lấy ra trường thương của hắn, hung hăng đâm về phía Nghệ Phong. Trên trường thương, cư nhiên có mười thành lực lượng. Có thể thấy được Cô Tinh đã rất coi trọng Nghệ Phong.

Nghệ Phong nhìn trường thương phá không mà đến, thân ảnh mạnh mẽ biến hóa.

- Tàn ảnh!

Mọi ngươi kinh hô khỏi miệng, trường thương của Cô Tinh đâm vào chỗ Nghệ Phong đứng, một đạo tàn ảnh cũng tiêu tán trong nháy mắt, để cho bọn họ kinh hãi hô ra ngoài, thực lực của bọn họ cư nhiên không nhìn ra làm sao Nghệ Phong có thể biến mất.

Ánh mắt Cô Tinh sáng lên, cười ha ha nói:

- Có ý tứ!

Nói xong, quang mang trên trường thương của hắn lần nữa tăng vọt lên, cư nhiên thi triển ra vũ kỹ Nhật Giai, điều này làm cho mọi người trừng mắt thật to. Vương Cấp thi triển vũ kỹ Nhật Giai, là kinh khủng cỡ nào!

Cả đám hưng phấn la lên, hai người rốt cuộc thi triển ra bản lĩnh thật sự rồi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.