Nghệ Phong phải mất hai ngày, lúc này mới để Hồn Ấn Đỉnh khôi phục nguyên trạng, toàn bộ chất độc trên Hồn Ấn Đỉnh bị thanh lý. Nghệ Phong nhìn Hồn Ấn Đỉnh trong tay, chung quy ức chế không được để hồn lực xâm nhập vào trong đó.
Nhất thời, khi hồn lực của Nhiếp Hồn Sư như Nghệ Phong tràn vào, cũng không có nhiều chống cự. Rất nhanh cảm thụ được khí linh trong Hồn Ấn Đỉnh. So với Dược Vương Đỉnh, khí linh Hồn Ấn Đỉnh cường đại hơn nhiều lắm, khí linh cường đại làm cho Nghệ Phong cũng phải cẩn cẩn dực dực đối mặt. May mắn chính là, khí linh của Hồn Ấn Đỉnh cũng không phải thuộc tính công kích, nên hồn lực của Nghệ Phong cũng không bị phản kích.
Chỉ bất quá, hồn lực của Nghệ Phong cũng đã bị chống cự, mặc dù Nghệ Phong nỗ lực tiếp cận khí hồn lần nữa. Vẫn không thể tới gần khí linh. So với khí linh mơ mơ hồ hồ của Dược Vương Đỉnh, khí linh của Hồn Ấn Đỉnh khó có thể chinh phục không gì sánh được. Cũng khó trách Hồn Ấn Đỉnh cao hơn Dược Vương Đỉnh mấy đẳng cấp.
Này ngược lại là khơi dậy tâm chiến thắng trong lòng Nghệ Phong, hồn lực tiếp cận Vương cấp của hắn toàn bộ trào ra, ập vào trong Hồn Ấn Đỉnh, uy áp qua tới khí linh. Nghệ Phong cư nhiên muốn mạnh mẽ bức Hồn Ấn Đỉnh nhận chủ.
Nếu như Quái lão đầu thấy một màn như vậy, nhất định sẽ cười nhạo Nghệ Phong. Lấy hồn lực không đến Vương cấp của hắn, cư nhiên muốn bức linh khí nhận chủ. Này không thể nghi ngờ là chuyện buồn cười. Đúng như Nghệ Phong đoán, mặc dù hồn lực Nghệ Phong cường đại, thế nhưng lực chống cự của khí linh cũng rất kinh khủng, mặc kệ Nghệ Phong cố sức làm sao, cũng không thể tiếp cận khí linh Hồn Ấn Đỉnh.
Điều này làm cho Nghệ Phong triệt để nổi giận, hắn không tin một người như hắn còn có thể thua một khí linh. Hồn lực cấu thành xoay tròn hình trụ oanh qua khí linh, càng oanh càng kịch liệt, cuối cùng làm cho toàn bộ thân đỉnh cũng run rẩy lên.Từng tiếng ầm ầm không ngừng vang lên.
Lúc Tần Y ở bên ngoài nghe được, nhịn không được cau đầu lông mày xinh đẹp tuyệt trần của nàng, không rõ Nghệ Phong đang làm cái gì. Chỉ là tuy rằng trong lòng lo lắng, cũng không có đi vào quấy rối Nghệ Phong.
Nghệ Phong dùng đấu khí trấn áp Hồn Ấn Đỉnh bạo động, hồn lực trong cơ thể không ngừng lao vào trong. Thế nhưng bất luận Nghệ Phong sử dụng biện pháp gì, cũng không cách nào tiếp cận khí linh Hồn Ấn Đỉnh, để hồn lực ép buộc khí linh Hồn Ấn Đỉnh nhận chủ.
Nghệ Phong dưới tình huống mồ hôi nhễ nhại, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài một hơi, linh khí dù sao cũng là linh khí. Chung quy không phải dễ ép buộc như vậy, Nghệ Phong cũng có chút hết hy vọng, cùng lắm thì đợi thời điểm thực lực cường đại hơn chút nữa, thử xem có thể ép buộc nhận chủ hay không.
Nghệ Phong chỉ có thể bất đắc dĩ buông tha không ngừng oanh kích khí linh, nguyên hồn của Nghệ Phong cũng chia ra một đạo khí tức, hướng về phía Hồn Ấn Đỉnh. Nghệ Phong muốn chăm chú kiến thức một phen, khí linh Hồn Ấn Đỉnh này rốt cuộc kỳ lạ như htees nào.
Thế nhưng làm Nghệ Phong kinh hãi chính là, khí tức nguyên hồn của Nghệ Phong vừa mới vào Hồn Ấn Đỉnh, lập tức bị một cổ lực lượng cường đại dẫn dắt, thậm chí Nghệ Phong không kịp ngăn trở. Nguyên hồn đã bị hút vào trong.
Khi Nghệ Phong phản ứng tới được, đạo khí tức này đã bị khí linh Hồn Ấn Đỉnh thôn phệ triệt để, Nghệ Phong còn không kịp cảm thán cái gì. Hắn lại kinh hãi phát hiện, hồn lực dũng mãnh vào Hồn Ấn Đỉnh phảng phất cuồng bạo lên, toàn bộ như bị lực lượng cường đại dẫn dắt, oanh dũng lao vào khí linh của Hồn Ấn Đỉnh.
Linh khí của Hồn Ấn Đỉnh cũng không chống cự, tất cả hồn lực toàn bộ bị thu nạp. Nghệ Phong nhìn hồn lực trong cơ thể như hồng thủy vỡ đê, ngăn lại cũng ngăn không được lao về Hồn Ấn Đỉnh. Trong lòng Nghệ Phong cũng kinh hoảng lên, hồn lực bị thôn phệ sạch sẽ không quan hệ, cảnh giới sẽ chậm rãi khôi phục, kinh khủng chính là đến lúc đó, sợ là nguyên hồn cũng có thể bị nó thôn phệ.
Lúc này Nghệ Phong mới hiểu được linh khí rất kinh khủng. Đây mới chỉ là linh khí lục tinh. Nếu như lên mấy cấp nữa, sợ là trong nháy mắt có thể thôn phệ nguyên hồn hắn sạch sẽ. Đến lúc đó Nghệ Phong sẽ là hoạt tử nhân (người không có ý thức).
Thời điểm Nghệ Phong điên cuồng ngăn cản hồn lực bị thôn phệ, hồn lực của Nghệ Phong bị thôn phệ cũng chậm rãi hạ xuống. Điều này làm cho Nghệ Phong thở dài một hơi, lúc này mới dẹp loạn vẻ kinh sợ trong lòng.
Chỉ là làm cho Nghệ Phong mừng rỡ như điên chính là, Nghệ Phong kinh ngạc phát hiện, hắn có thể cảm giác được khi linh của Hồn Ấn Đỉnh, phảng phất nó với mình cùng một thể, Nghệ Phong cầm Hồn Ấn Đỉnh ở trong tay, hình như đây là một bộ vị của thân thể mình, quen thuộc cùng thân thiết không gì sánh được, ngay cả Dược Vương Đỉnh cũng không bằng.
- Hồn Ấn Đỉnh nhận chủ rồi sao?
Nghệ Phong kinh ngạc, không thể tin được chuyện này là thực, thế nhưng trong lòng cảm thụ được tất cả, lại nói cho hắn xác thực Hồn Ấn Đỉnh đã nhận chủ. Nghệ Phong mừng rỡ như điên, đồng thời cũng âm thầm suy đoán nguyên nhân.
Nghệ Phong nhớ tới chuyện nguyên hồn bị Hồn Ấn Đỉnh thôn phệ, trong lòng hắn tựa hồ có chút minh bạch. Hồn Ấn Đỉnh là linh khí chí thân của Nhiếp Hồn Sư, đối với Nhiếp Hồn Sư có mẫn cảm dị thường. Nguyên hồn của Nghệ Phong đã từng được Quái lão đầu và Lão đầu tử đồng thời đánh giá, tuyệt đối có thể xếp vào tiền tam của đại lục. Hồn Ấn Đỉnh chọn ưu tú mà lấy, như vậy chuyện Hồn Ấn Đỉnh nhận chủ đã không có gì đáng ngạc nhiên nữa.
Nghệ Phong thầm nghĩ, nếu như sớm biết rằng Hồn Ấn Đỉnh lấy cường độ nguyên hồn làm tiêu chuẩn nhận chủ, hắn đã sớm để lộ ra khí tức nguyên hồn. Chỉ là, nhớ tới thời điểm vừa mới nhận chủ bị thôn phệ hồn lực, hắn nhịn không được nghĩ mà sợ!
Nhìn Hồn Ấn Đỉnh hòa hợp nhất thể trong tay, rốt cục Nghệ Phong cũng minh bạch câu đồn đãi kia. Linh khí đẳng cấp càng cao, khi nhận chủ xong, độ thân thiết và hài hòa sẽ càng cao.
Cái này cũng khó trách, linh khí đẳng cấp càng cao, hấp thu hồn lực cũng càng nhiều, lực tương tác tự nhiên cũng đồng bộ đề thăng.
Nghệ Phong thưởng thức Hồn Ấn Đỉnh, thầm nghĩ không biết Hồn Ấn Đỉnh đối với Nhiếp Hồn Sư rốt cuộc còn có tác dụng gì. Nghệ Phong quyết định cần phải đi hỏi Quái lão đầu một chút. Thuận tiện để Hồn Ấn Đỉnh cho Quái lão đầu dùng một chút, coi như hoàn thành hứa hẹn ngày đó!
Hồn Ấn Đỉnh đã nhận chủ, Nghệ Phong không sợ Quái lão đầu có mờ ám gì. Lẽ nào Quái lão đầu dám xóa đi khí tức của hắn, để Hồn Ấn Đỉnh nhận chủ một lần nữa sao? Nghệ Phong cũng hi vọng hắn làm như vậy, như vậy Tử lão đầu mới có lý do tốt giao lưu năng lực với nhau một chút cùng Quái lão đầu.
Lão đầu tử vẫn tìm không được linh khí tới tay, còn bị người khác đoạt đi sao. Thứ tới tay Nghệ Phong, cũng rốt cuộc là vật của Tà Tông. Linh khí là bảo vật như vậy, cho dù là Lão đầu tử cũng không có thể bỏ qua.
Nghệ Phong thu hồi Hồn Ấn Đỉnh vào trong giới chỉ, có Hồn Ấn Đỉnh, sau đó học tập luyện chế Mị Đan cũng tiện hơn nhiều. Mị Đan là vật rất trọng yếu của Nhiếp Hồn Sư, Nghệ Phong đã sớm mong chờ rất lâu rồi!
Tần Y nhìn Nghệ Phong đi ra khỏi gian phòng, sắc mặt có chút trắng bệch, cước bộ cũng có chút loạng choạng, trong lòng nàng lo lắng lên, nhanh chóng đi tới trước đỡ lấy Nghệ Phong, trên khuôn mặt tuyệt mỹ lộ ra vẻ yêu thương.
- Làm sao vậy?
Nghệ Phong quay đầu nhìn thoáng qua Tần Y, nhìn khuôn mặt xinh đẹp đến cực điểm của Tần Y, đôi môi đỏ mọng kiều diễm, Nghệ Phong nhịn không được cúi xuống hôn lên môi nàng một cái.
Sắc mặt Tần Y có chút nóng lên, nàng liếc mắt nhìn Nghệ Phong, chỉ cho Nghệ Phong hôn một cái, không cho hắn tiếp tục hôn nữa.
- Lúc nào cũng như vậy! Chỉ biết làm chuyện xấu
Tần Y hờn dỗi liếc mắt, hướng Nghệ Phong nói.
- Không có việc gì, hồn lực tiêu hao quá nhiều mà thôi.
Nghệ Phong nở nụ cười, vuốt lên má Tần Y, cảm thụ được khí tức ấm áp trên mặt nàng, khóe mắt cũng có chút si mê. Mặc dù Tần Y không tu luyện mị thuật, thế nhưng không có ai có thể so mị hoặc hơn nàng.
- Ngươi muốn làm gì đây?
Tần Y tựa hồ biết vận mệnh của mình, thân thể hơi có chút run lên.
- Ta chỉ muốn thử một chút, lúc hồn lực tiêu hao quá nhiều, thể lực có thể giảm xuống hay không!
Nghệ Phong rất chăm chú nói. Nói ra làm cho Tần Y nhịn không được khẽ gắt một ngụm.