Mị Ảnh

Chương 1268: Chương 1268: Hồn thể ma thú




Nghệ Phong âm thầm đề thăng đấu khí trong cơ thể, nhìn qua ma thú trước mặt cũng, không không lệnh cho nam tử vương tọa xông qua. Nghệ Phong ngược lại muốn nhìn, ma thú bát giai có mạnh như lời đồn hay không.

- Ngao....

Một tiếng gào kinh thiên động địa. Lập tức, từ bên trong bóng tối vô số ma thú chạy thục mạng, tản ra khắp bốn phương tám hướng. Đầu ma thú này chính là bá chủ của phiến khu vực xung quanh, không kẻ nào dám khiêu khích uy nghiêm của nó.

Nghệ Phong lấy ra Long Kiếm, đấu khí bao trùm lấy cơ thể, cũng không nói nhảm, trực tiếp đâm về phía Ban Lan Hổ một kiếm. Nhìn qua lợi kiếm công kích về phía nó, trong mắt Ban Lan Hổ hiện lên một tia xem thường. Miệng hổ chợt mở lớn, ngửa mặt lên trời gầm lớn. Tiếng gầm này khiến cả không gian chấn động, một cỗ sóng âm cường đại cuốn về phía Nghệ Phong. Cỗ năng lượng sóng âm khổng lồ này đánh thẳng về phía Long Kiếm trên tay Nghệ Phong. Lần va chạm này khiến thân ảnh Nghệ Phong bị chấn bay ngược trở lại, để lại trên mặt đất một dãy dấu chân cực sâu. Lực lượng cường đại khiến Nghệ Phong vô cùng cố kỵ, cỗ lực lượng này đã không chút thấp hơn một kích của Quân cấp nhị giai.

Nghệ Phong hít sâu một hơi, vận dụng toàn bộ lực lượng, ánh mắt nhìn về phía Ban Lan Hổ sáng rực.

- Ngao...

Ban Lan Hổ thấy tiếng gầm của mình đánh lui Nghệ Phong vài bước, trong mắt tràn đầy thần sắc xem thường. Móng vuốt sắc bén hướng mặt đất hung hăng quét qua để lại một cái hố to hơn mười thước. Sau đó, thân ảnh nó nhanh như tia chớp, trong nháy mắt đã nhảy vồ tới trước mặt Nghệ Phong, móng vuốt sắc bén lóe lên hàn quang, mang theo một đạo năng lượng hơn mười trượng đập thẳng về phía Nghệ Phong.

Dưới cỗ năng lượng này, Nghệ Phong không khác gì một con kiến. Nghệ Phong ngước lên đỉnh đầu nhìn đạo năng lượng này, toàn bộ đấu khí cùng tử khí trong cơ thể hội tụ lên trên thân Long Kiếm, hắn lập tức thi triển ra Phá nhật kiếm, một kiếm quét thẳng về phía lợi trảo của Ban Lan Hổ.

Xuy..

Những nơi Long Kiếm quét qua, một vết rách không gian đen kịt xuất hiện, khe hở này cùng Long Kiếm tạo thành một tia chớp chém thẳng về phía lợi trảo.

Phanh...

Năng lượng của Long Kiếm cùng Ban lan hổ hội tụ va chạm với nhau, lợi trảo do Ban Lan Hổ ngưng tụ ra lập tức bị lợi kiếm của Nghệ Phong bổ thành hai đoạn. Năng lượng cuộn trào tràn ra bốn phía, cuốn theo toàn bộ mọi vật. Dưới sự tàn phá của lực lượng này, tòa bộ mọi thứ trong phạm vi vài trăm trượng đều bị quét sạch, chỉ để lại bề mặt trụi lủi.

Ban Lan Hổ không thể tưởng tượng được, Nghệ Phong có thể đơn giản tiếp được một chiêu này của nó. Nó một lần nữa gầm lên một tiếng, toàn bộ năng lượng ở bốn phía tựa hồ bị nó dẫn dắt, lăng không ngưng tụ trên hư không, năng lượng cực lớn hóa thành một đầu mãnh hổ, từ trên không trung lao thẳng xuống phía dưới.

- Sí Diễm Trảm.

Trong mắt Nghệ Phong lóe lên hàn quang, hắn không nương tay nữa. Toàn bộ năng lượng của tử khí cùng Phệ Châu hội tụ trên thân Long Kiếm. Sau khi Nghệ Phong đạt tới Quân cấp, lực khống chế đối với hỏa thuộc tính cũng đã đạt tới trình độ không tưởng. Dưới sự bạo phát của hỏa thuộc tính, toàn bộ hư không phát ra tiếng xuy xuy, nhiệt độ trong không khí tăng thêm vài lần.

Giữa hư không chợt xuất hiện một thanh đạo lớn hơn mười trượng bằng hỏa diễm, lập tức nghênh đón đầu mãnh hổ do năng lượng hóa thành.

- Phah...

Một tiếng va chạm, toàn bộ không gian bắt đầu điên cuồng sụp đổ, tiếng nổ cực lớn tựa như sấm rền khiến cả không gian rung chuyển. Đầu Ban Lan Hổ tạo thành từ năng lượng dưới một đao này của Nghệ Phong lập tức yên diệt. Ban Lan Hổ nhìn qua một đao mang theo dư thế hướng về phía nó bổ xuống này, rốt cục trong mắt cũng hiện lên kiêng kị cùng hoảng sợ. Thân ảnh lập tức lui lai, lưu lại trong hư không một đạo tàn ảnh.

- Trốn?

Nghệ Phong cười lạnh, nó chạy thoát rồi hắn biết đi đâu tìm ma tinh bát giai.

Sau lưng Nghệ Phong chợt xuất hiện một đôi cánh, hai cánh vỗ một cái, thân ảnh Nghệ Phong đã xuất hiện cách đó vài trăm thước. Long Kiếm trong tay mang theo hỏa diễm nóng rực, đâm thẳng về phía Ban Lan Hổ, khiến nó hoảng sợ lui về phía sau.

- Nhiếp hồn thuật...

Một đạo Nhiếp Hồn Thuật từ trong cơ thể Nghệ Phong đánh ra, Ban Lan Hổ đang kinh hoảng ngăn cản một kiếm kia, bị Nhiếp Hồn Thuật của Nghệ Phong quấy nhiễu. Tốc độ của nó lập tức giảm đi vài lần, Nghệ Phong lập tức nhân cơ hội này, Long Kiếm trong tay lập tức đâm thẳng về phía Ban Lan Hổ. Ban Lan Hổ chỉ có thể sử dụng móng vuốt ngăn cản. Vừa va chạm, bộ móng sắc bén tựa như sắt thét của Ban Lan Hổ lập tức bị Nghệ Phong mạnh mẽ gọt sạch.

Ngao…

Ban Lan Hổ đau đớn gầm lên một tiếng, bộ móng vuốt này đã làm bạn với hắn rất nhiều năm, cứng rắn tựa như kim loại, tuyệt đối không thua kém Linh Khí bao nhiêu. Không ngờ giờ phút này lại bị người ta tước đi. Ban Lan Hổ rất muốn đem Nghệ Phong băm thây vạn đoạn, nhưng nó phát giác ra thanh kiếm cháy rực kia một lần nữa đang chém về phía bản thân. Tận đáy lòng, nó rất rõ ràng mình không phải là đối thủ của Nghệ Phong, cho nên lập tức điên cuồng đào tẩu.

Nghệ Phong nhùn qua đầu Ban Lan Hổ đã cách hắn rất xa, hai cánh sau lưng hắn cũng bắt đầu chuyển động.

- Sí Diễm Trảm.

Nghệ Phong cũng không nói nhảm câu nào, vừa ra tay lập tức là đại chiêu, đâm thẳng về phía Ban Lan Hổ. Chiêu thức bổ, chém phổ thông căn bản không thể làm gì được Ban Lan Hổ. Chỉ có Sí Diễm Trảm kết hợp với năng lượng của Phệ Châu mới có thể diệt sát được nó.

- Ngao...

Ban Lan Hổ một lần nữa miễn cưỡng tiếp một chiêu này của Nghệ Phong, một tiếng gầm đầy đau đớn lập tức vang vọng hư không. Ban Lan Hổ hung hăng rơi từ trên không xuống, nện trên mặt đất, tạo thành một cái hố sâu rộng chừng mười mét. Sau khi nó rơi xuống đã trở nên hư nhược hơn rất nhiều, ánh mắt cũng toát lên thần sắc khẩn cầu. Nghệ Phong thu kiếm, thân ảnh từ trên hư không hạ xuống, nhìn lướt qua đầu Ban Lan Hổ đã bị trọng thương, ánh mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn. Khí tức của đầu Ban Lan Hổ này suy yếu với tốc độ vô cùng nhanh, chẳng mấy chống đã không đến Tôn cấp. Nghệ Phong từng bước từng bước tiếp cận nó, thời điểm còn cách nó không đến 10 m. Đầu Ban Lan Hổ đã nhắm mắt này chợt mở choàng mắt, hướng Nghệ Phong vồ tới. Cái miệng khổng lồ cắn thẳng về phía Nghệ Phong, khí tức rõ ràng vẫn còn ở trạng thái đỉnh phong.

Nếu đổi lại là một người khác bị Ban Lan Hổ công kích như thế, tất nhiên sẽ bị trọng thương. Nhưng Nghệ Phong bất đồng, chỉ trong nháy mắt, đấu khí trong cơ thể đã hoàn toàn di chuyển, một kiếm đâm thẳng về cái miệng khổng lồ của Ban Lan Hổ.

Ngao...

Dưới một nhát đâm này, cái miệng khổng lồ của Ban Lan Hổ bị lưỡi kiếm của Nghệ Phong xuyên thẳng qua, thậm chí còn tỏa ra mùi thịt nướng.

Nhìn qua đầu Ban Lan Hổ lần này thực sự biến thành hấp hối, khóe miệng Nghệ Phong cười lạnh không thôi, thầm nghĩ quả nhiên chỉ số thông minh của ma thú bát giai không kém gì nhân loại, cư nhiên biết giả mạo trọng thương, nếu như không phải tốc độ điều động đấu khí của hắn cực nhanh, chỉ sợ lần này sẽ phải ăn thiệt thòi lớn.

Nghệ Phong nhìn về phía Ban Lan Hổ đang hấp hổ, trực tiếp dùng lợi kiếm đánh vỡ sọ của nó. Một viên ma tinh xuất hiện trong tay. Cùng lúc đó, từ trong óc Ban Lan Hổ, một cái bóng vội vàng phi về phía xa xa, Nghệ Phong lập tức dùng đấu khí quét qua, ngăn cản thứ này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.