Mị Ảnh

Chương 245: Chương 245: Ngươi có quan hệ với ta sao




- Đương nhiên, Phong thiếu động thủ canh gác giúp ta! Hai chúng ta phối hợp hoàn mỹ ah!

- Khà khà...

Hai người không coi những người bên cạnh ra gì, thảo luận công việc cướp đoạt này. Gia đinh đứng bên cạnh nghe vậy, trên trán toát mồ hôi lạnh: Từ khi nào? Cướp đoạt cũng trở thành nghành nghề cao cấp? Có phải chính mình không theo kịp thời đại?

...

Nghệ Phong vốn chuẩn bị bắt lấy mị đan định bụng rời đi, lúc này phải khiến Khắc Lạp Khắc mất mặt. Tiểu tử này xấu xa, nhất định không ít bảo vật. Nếu như trước mặt không tạo thành tín, tiểu tử này khẳng định sẽ không giao dịch với chính mình nữa.

- Uhm, ta sẽ chữa trị giúp lão trượng nhân ngươi. Bất quá, về sau có chuyện phải nhớ tới ta ah!

Nghệ Phong nhắc nhở nói.

- Nhất định, nhất định!

Trong miệng Khắc Lạp Khắc hô lớn, đồng thời trong lòng cũng xem thường Nghệ Phong: Kẻ ngu mới nhớ tới ngươi! Có ngươi tại đây, ta còn có thể được chỗ tốt sao?

Khắc Lạp Khắc thấy Nghệ Phong hướng về phía Trân Ny Đan, hắn vội vàng nói:

- Phong thiếu, không muốn nghe ta giải thích mộc chút thuộc tính của độc dược kia sao?

Nghệ Phong lắc đầu, tự tin nói:

- Không cần, độc thuật rác rưởi kia của ngươi, cũng chỉ có thể thi triển với những người trước mắt. Còn trước mắt ta vẫn chưa đáng nhìn!

Nghệ Phong rất tự tin, với trình độ y sư thất giai, cộng thêm độc thuật của chính mình, ngay cả độc thuật của Khắc Lạp Khắc thi triển cũng không giải được. Vậy trực tiếp đi chết đi!

Đương nhiên, Nghệ Phong cũng không biết độc dược này không phải Khắc Lạp Khắc điều chế. Bất quá, cho dù biết hắn cũng không muốn Khắc Lạp Khắc giới thiệu thuộc tính. Đây chính là ngạo cốt của y sư cao cấp!

Khắc Lạp Khắc ngây dại tại chỗ, phân ngạo khí này của Nghệ Phong, khiến trong lòng hắn khẽ chấn động: Độc thuật của Phong thiếu rốt cục đạt tới trình tự nào? Cư nhiên dám tự tin như vậy!

- Tiểu thư xinh đẹp, hiện tại nàng có thể dẫn ta tới cứu phụ thân nàng!

Tuy rằng Nghệ Phong nói với Trân Ny Đan, thế nhưng nhãn thần lại lưu trên thân thể nữ tử che mặt, thân thể xinh đẹp bốc hỏa bắn ra bốn phía. Quả thực có chụt dụ hoặc!

Trân Ny Đan chau mày nói:

- Ngươi tự tin ngươi có thể cứu cha ta?

Nghệ Phong bất đắc dĩ nhún nhún vai nói:

- Nàng có thể không tin! Dù sao đi nữa ta không thể bỏ qua viên mị đan ngũ giai!

Câu nói của Nghệ Phong, khiến nhãn thần Trân Ny Đan biến áo bất định. Khắc Lạp Khắc nguyện ý bỏ đan dược, nói rõ đối phương thực sự có thực lực này. Bất quá, đối với nhân phẩm của Nghệ Phong, nàng thực sự hoài nghi!

- Ngươi và Khắc Lạp Khắc có quan hệ gì?

- Gì? Quan hệ? Rắm... Bản thiếu gia tuyệt đối không thể là bằng hữu của hắn! Đừng nhiều lời vô ích, nếu như không cần bản thiếu gia cứu, bản thiếu gia có thể đi!

Nghệ Phong không kiềm chế được nói.

Trân Ny Đan hừ lạnh một tiếng nói:

- Ngươi có thể cứu cha ta, ta đây làm thịt tên súc sinh kia, ngươi không ý kiến chứ?

Nghệ Phong nhún nhún vai nói:

- Tùy ý nàng!

Nghệ Phong vừa dứt lời, mấy chục gia đinh trong nháy mắt mạnh mẽ hướng về phía Khắc Lạp Khắc. Khiến sau lưng Khắc Lạp Khắc toát mồ hôi lạnh, đồng thời trong miệng mắng lớn:

- Nghệ Phong, ngươi quá vô sỉ!

Nghệ Phong bĩu môi, không hề để ý:

- Ta chỉ đáp ứng cứu lão trượng nhân ngươi, nhưng không đáp ứng bảo đảm an toàn cho ngươi!

- Uy! Hai người các ngươi không thể đi chậm một chút sao. Trước tiên chúng ta nói chuyện nhân sinh, bàn về lý tưởng, sau đó nghiên cứu cấu tạo thân thể phía dưới cho tới lúc cứu người không phải là rất tốt sao?

Nghệ Phong đi theo sát hai nàng, đôi mắt nhìn chằm chặp và bộ ngực no tròn và êm dịu. Nhìn lướt quá đường cong hoàn mỹ của các nàng, vẻ mặt lộ dáng tươi cười tà mị.

Có phải chính mình hẳn là học theo Khắc Lạp Khắc, phối trí ra chút dược a? Hắc hắc!

Nghệ Phong nghĩ tới Khắc Lạp Khắc bị đám gia đinh vây công liền cảm thấy bớt đi tức giận nhiều, hắn hi vọng tiểu tử kia sẽ bị đánh thảm thiết. Về phận mệnh lệnh của Trân Ny Đan nhất định phải tóm bằng được Khắc Lạp Khắc thì hắn cười nhạt. Mặc dù trong đám gia đinh có ba Sư Cấp thế nhưng lấy độc thuật của Khắc Lạp Khắc, muốn thoát khỏi cũng chỉ cần phải chịu ít khổ đau.

- Thật đáng tiếc. Nữ nhân đẹp như vậy cư nhiên bị tên súc vật Khắc Lạp Khắc phá hủy. Chậc chậc...

Nghệ Phong đi phía sau Trân Ny Đan nhìn nàng tiếc hận nói.

Quả nhiên, câu nói này của Nghệ Phong khiến cho Trân Ny Đan dừng chân, nàng quay đầu nhìn lại Nghệ Phong trợn mắt nhìn:

- Câm miệng! Ngươi có tin hay không ta vả vỡ miệng ngươi ra!

Lời nói nổi giận lôi đình khiến cho Nghệ Phong có chút cảm thán với Trân Ny Đan, nữ nhân này có tâm lý thừa thụ hiển nhiên tốt hơn nhiều so với người thường. Bị tên hỗn đản Khắc Lạp Khắc kia cường bạo còn có thể bình ổn tâm tư nghĩ biện pháp cứu phụ thân của chính mình. Thảo nào tên sắc quỷ Khắc Lạp Khắc kia lại thích nàng tới vậy, loại người tính tình bướng bỉnh kiệt ngạo rất có sức thu hút đối với Khắc Lạp Khắc.

Trân Ny Đan oán hận nhìn Nghệ Phong, tuy rằng nàng muốn làm thịt tên hỗn đản ghê tởm trước mặt thế nhưng hiện giờ bệnh tình của phụ thân không thể chậm trễ được nữa, đây cũng là lý do vì sao nàng có thể bỏ qua Khắc Lạp Khắc để mang theo Nghệ Phong sốt ruột chạy về.

- Câm miệng thì cũng được! Chỉ là nàng hay bảo nữ nhân bên cạnh ngươi gỡ cái khăn che mặt xuống để bản thiểu gia nhìn một cái. Xem xem có phải là lớn lên xấu xí quá mức không dám gặp người không, có vóc người ma quỷ như vậy, chắc chắn phải có khuôn mặt tương tự mới phải đạo chứ!

Nghệ Phong không thèm quan tâm tới nhãn thần uy hiếp của Trân Ny Đan, ánh mắt nhìn thẳng chăm chú vào trên thân thể nữ tử che mặt, vẻ lồi lõm ma quỷ kia khiến hắn có hứng thú vô cùng!

Nghệ Phong vẫn nghĩ nếu có mỹ nhân thì nhất định không thể bỏ qua. Phải thưởng lãm thật rõ ràng. Đây là với tư cách một người quân tử, đặc biệt là thái độ quân tử như hắn vậy!

Nữ tử chẳng bao giờ mở miệng ra lúc này lại dùng một âm thanh mềm mãi giống như mưa xuân thì thầm nói rằng:

- Thiên sứ xinh đẹp thì sao, ma quỷ xấu xí thì thế nào? Kết quả cuối cùng cũng chỉ là hồng phấn khô lâu!

Một câu nói nhàn nhạt khiến trong lòng Nghệ Phong hơi kinh ngạc:

- Ta kháo, không nghĩ tới nữ nhân này còn có khuynh hướng làm ni cô. Chỉ là thế giới này có chức nghiệp ni cô sao?

Nghệ Phong tùy ý đáp:

- Ha ha, cho dù là xương trắng thì cũng có xương trắng vô cùng đẹp và xương trắng xấu xí tới mức tận cùng! Mỹ nhân, cho dù chết đi thì vẫn cứ cao hơn người khác một bậc!

Lời nói không nhanh không chậm khiến cho thân thể của nữ tử che mặt nao nao, một lúc sau, bỗng nhiên nàng quay sang phía Nghệ Phong hành lễ:

- Công tử thật có kiến giải độc đáo!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.