Quái lão đầu rất tức giận, nghĩ không ra Nghệ Phong còn ẩn dấu bí mật này, hắn đã có kế hoạch, đến lúc đó nên chỉnh chết hắn.
Viện trưởng lúc này mới xen miệng nói:
- Vậy Hoàng đế bệ hạ mượn hơi hắn mới cho hắn Thánh Long Lệnh và tước vị Hầu tước?
Tôn lão lắc đầu nói:
- Việc này quan hệ đến sự tình Hoàng gia, thế nhưng đối với hai lão gia hỏa các ngươi, nói một chút cũng không có vấn đề. Hoàng đế bệ hạ trúng độc, mà độc kia chỉ có Nghệ Phong mới có thể giải. Tiểu tử này và Hoàng đế bệ hạ cò kè mặc cả, lúc này mới có chuyện Thánh Long Lệnh, đương nhiên Hoàng đế bệ hạ cũng muốn mượn Nghệ Phong kiềm chế những thế gia kia!
Viện trưởng nghe Tôn lão nói, hắn nhíu mày nói:
- Trúng độc? Tôn lão còn không biết sao. Tiểu tử này bởi vì Họa Thủy trúng độc nên bắt ta giao hai Cường giả Tướng Cấp, ngày hôm nay ngươi thấy Cao Thiên, Cao Không kia, chính là thị vệ của học viện Trạm Lam ta!
- Cái gì?
Tôn lão có chút giật mình, nghĩ không đến Nghệ Phong gan lớn như vậy.
- Chỉ bất quá, ta không biết Cường giả Vương Cấp kia là Nghệ Phong từ đâu tìm tới? Ha ha, hắn thật đúng là thần thông quảng đại. Tại đế đô, cũng có hắn mới có thể làm những chuyện này!
Viện trưởng có chút cảm thán nói.
Tôn lão cũng gật đầu, trận chiến ngày hôm nay làm cho người lão gia hỏa bọn hắn cũng chấn động rất lớn. Nghệ Phong mang đến rất nhiều cao thủ, làm cho bọn họ có chút không thể tiếp nhận.
- Được rồi, Tôn lão! Hoàng thất các ngươi có âm mưu gì, ngươi hãy chú ý quan sát một chút. Họa Thủy trúng độc chính là do Khinh Nhu truyền cho nàng. Chất độc của Lam Lăng Hoa biến dị, lúc trước chúng ta cũng có kiến thức qua, hẳn là minh bạch sự kinh khủng của nó, đó là một chất độc do độc sư Tông Sư phối trí!
Lời này vừa ra, làm cho Tôn lão đang bình tĩnh suýt nữa kinh hãi nhảy dựng lên. Hắn nhìn viện trưởng kinh hãi nói:
- Ngươi nói tiểu công chúa trúng độc của Lam Lăng Hoa biến dị?
Viện trưởng gật đầu nói:
- Bằng không, ta cũng không đến mức để hai Cao thủ Tướng Cấp cấp cho Nghệ Phong, ha ha, Cao thủ Tướng Cấp, mặc kệ ở đâu, đều là tài phú cực kỳ quý giá!
Tôn lão gật đầu, nhớ tới thân phận đặc thù của Họa Thủy, hắn cũng minh bạch vì sao viện trưởng Trạm Lam phải làm như vậy.
- Xem ra, hoàng thất ta lại bị Nghệ Phong đánh cướp một phen rồi!
Tôn lão có chút bất đắc dĩ, tiểu công chúa trúng độc của Lam Lăng Hoa biến dị, nói rõ kẻ địch của hoàng gia càng lúc càng lợi hại, thậm chí lại hướng về phía tiểu công chúa nhu nhược không hề có tính uy hiếp kia ra tay! Chỉ là, Nghệ Phong cũng quá quỷ dị rồi, độc này người khác đều giải không được, hắn cư nhiên có thể giải!
- Ha ha! Không cần nghĩ nữa, hiện tại các ngươi cần phải làm là coi như không biết nha đầu Khinh Nhu trúng độc!
Viện trưởng cười dài nói.
- Ân? Lời này nói như thế nào?
Tôn lão rất nghi hoặc hỏi.
- Nghệ Phong hình như thích từ trên người Khinh Nhu nha đầu kia, hắn có thể đánh cướp Họa Thủy, thế nhưng lại đối với Khinh Nhu có chút quan ái. Sở dĩ hắn giải độc cho Họa Thuỷ, nhất định là vì giải độc cho Khinh Nhu.
Viện trưởng nói.
- A?
Tôn lão nghe tin tức này cũng rất ngoài ý muốn, nếu như thực là như vậy mà nói, thật đúng là không thể để Nghệ Phong biết thân phận Khinh Nhu, bằng không hắn không nhân cơ hội đánh cướp Hoàng thất mới là lạ. Chỉ bất quá, tiểu tử này thích Khinh Nhu, đối với mọi người là một tín hiệu nguy hiểm! Hắn ngẫm lại vẫn nên bẩm báo Hoàng đế bệ hạ!
Viện trưởng tựa hồ minh bạch Tôn lão đang suy nghĩ cái gì, hắn nhìn thoáng qua, bỗng nhiên cảm thán nói một câu:
- Nếu như hoàng thất nguyện ý mà nói, có thể hứa gả Khinh Nhu cho Nghệ Phong. Nghệ Phong rất xứng với nàng!
Thời điểm Viện trưởng nói những lời này rất chăm chú. Trước không nói chuyện thực lực của Nghệ Phong, chỉ cần là thân phận Tà Đế đương đại của Nghệ Phong, cũng đủ để xứng với một công chúa quốc gia!
Nếu thân phận Tà Đế đương đại của Nghệ Phong truyền ra, hẳn là rất nhiều đế quốc nguyện ý gả công chúa cho Nghệ Phong! Đương nhiên, thân phận của Nghệ Phong, viện trưởng sẽ không nói cho Tôn lão, hắn biết Quái lão đầu cũng sẽ không nói!
- A?
Tôn lão rất ngoài ý muốn, nghĩ không ra viện trưởng Trạm Lam sẽ nói như vậy, Tôn lão phải tính đến thân phận sâu hơn của Nghệ Phong. Một người có thể xứng với công chủ đế quốc, kia không có khả năng là dựa vào thực lực là có thể!
- Ha ha, viện trưởng có phải là biết một chút gì về Nghệ Phong?
Tôn lão hiếu kỳ hỏi.
Viện trưởng nở nụ cười, cũng không trực tiếp trả lời vấn đề của Tôn lão:
- Sau này các ngươi sẽ biết, chỉ là Nghệ Phong thực có vài phần bản lĩnh, thực lực Tướng Cấp, tuyệt chiêu có thể sánh ngang Vương Cấp. Thành tích như vậy, ngay cả chúng ta lúc trước cũng không làm được!
Lúc này Quái lão đầu mới xen miệng nói:
- Hắn sở hữu Phệ Châu! Sau đó không biết hắn dùng công pháp gì, để đấu khí, hồn lực và Phệ Châu ba cái dung hợp cùng một chỗ, lúc này mới phát sinh đại chiêu như vậy.
- Phệ Châu? Khó trách ta nhìn năng lượng của tiểu tử này có chút kỳ lạ, nguyên lai là có thứ kia. Ta thực ước ao Nhiếp Hồn Sư các ngươi, quỷ dị biến thái không giống ai.
Tôn lão rất cảm thán nói.
Chỉ là, trong lòng Quái lão đầu lại thở dài một hơi nói:
- Đáng tiếc a, nếu như tiểu tử này sở hữu Phệ Châu chân chính, thực lực còn phải mạnh hơn vài phần.
Hai từ Phệ Châu này, làm cho viện trưởng và Tôn lão đều nhịn không được rùng mình một cái, đối với thứ đó, trong lòng bọn họ rất sợ hãi, cũng chỉ có Nhiếp Hồn Sư biến thái như vậy mới có thể nhét vào trong cơ thể! Nhớ tới sự kinh khủng của thứ kia, hai người không khỏi lần thứ hai đố kị Nhiếp Hồn Sư!
- Đi thôi! Hành động lần này của Nghệ Phong, nghĩ đến sẽ có rất nhiều người cố kỵ hắn. Ít nhất, tiểu tử này là người điên, sau này nhất định sẽ có người mắng học viện Trạm Lam ta đào tạo ra người điên!
Viện trưởng tuy rằng trong miệng đang mắng, chỉ là trên mặt lại tràn đầy ý thưởng thức, hắn rất hi vọng học viện mình sinh ra nhiều nhân vật như vậy.
Ba người gật đầu, bay về ba phương hướng, trong hư không chỉ lưu lại ba đạo tàn ảnh, ở trong gió nhẹ dần dần tiêu tán.
...
Nghệ Phong kéo thân thể uể oải hướng về phủ đệ mình, cự tuyệt không cho Cao Thiên, Cao Không dìu hắn, phân phó mấy người Sát Lâu chiếu cố Dạ Quỷ, lúc này hắn mới lung lay đi về một phương hướng.
Hắn nhớ Liễu Mộng Nhiên từng nói cho hắn, gian phòng của hắn là ở sương phòng phía đông. Hắn khoa tay múa chân một chút, đi về phía bên trái, người ta đều nói tả chính hữu phụ gì đó! Vậy bên trái khẳng định là hướng đông! Nghệ Phong vì sự thông minh của hắn mà kiêu ngạo!