Long Hùng không còn bị cấm chế trói buộc, chuyện này khiến nó hưng phấn không thôi. Nếu không bị Yêu Ngọc áp chế, nó sớm đã lao ra khỏi Ám vực rồi. Tuy vậy, nó vẫn không ngừng thúc giục Nghệ Phong. Chỉ có điều đám người Ly Thủy bị nó đánh trọng thương, Nghệ Phong đương nhiên không thể nhàn rỗi, bắt đầu chữa thương cho mọi người. Tuy rằng thương thế của ba người nghiêm trọng, nhưng được y sư bát giai chữa trị, tốc độ khôi phục cũng rất nhanh.
Đám người Ly Thủy rốt cục cũng minh bạch, vì cái gì Nghệ Phong lại ưa thích dược liệu đến như vậy. Chẳng qua, bọn họ vô cùng rung động, rất khó thể tưởng tượng ra, y sư bát giai, võ giả Quân cấp, nhiếp hồn sư bát tinh đồng thời xuất hiện trên thân một người. Nương theo thân phận đặc thù này, tuy rằng thực lực của Nghệ phong còn chưa đạt tới cấp độ cung điện ngũ tinh, nhưng nếu muốn trùng kích ngũ ngũ tinh mà nói lại là việc vô cùng dễ dàng. Từ đó, khiến ba người đối với Nghệ Phong lại cung kính thêm vài phần. Đặc biệt khi nhìn thấy Long Hùng đối với Yêu Ngọc vô cùng cung kính, thần kinh của những người này đã sớm chết lặng. Bất kể người nào cũng đều nhận ra, Yêu Ngọc là ma thú của Nghệ Phong. Ma thú có bối cảnh, thân phận như thế, rốt cục Nghệ Phong thu phục được bằng cách nào?
Đồng thời, đối với thân phận phận của Yêu Ngọc, Nghệ Phong cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Tuy rằng hắn một mực nghĩ rằng Yêu Ngọc không đơn giản, nhưng mà ngay cả ma thú khủng bố như Long Hùng cũng là người hầu của nó, như vậy thân phận của nó phải tôn quý đến mức nào? Nghệ Phong dò xét từ trên xuống dưới một lần, nhưng mà hiển nhiên Yêu Ngọc vô cùng hứng thú với việc ngủ. Sau khi thôn phệ toàn bộ cấm chế của Long Hùng, nó lập tức cuộn tròn người trong ngực Nghệ Phong chìm vào giấc ngủ.
Không rõ thân phận của Yêu Ngọc, Nghệ Phận chỉ có thể bất đắc dĩ buông tha. Quản thân phận của nó là cái gì, lúc này Yêu Ngọc đang đồng thành cùng hắn. Nghệ Phong cũng không phải không nghĩ tới việc đến hỏi năm vị trưởng lão, bất quá hắn nhớ rõ khi lão đầu tử nhìn thấy Yêu Ngọc, mặc dù kinh ngạc, nhưng sắc mặt cũng không biến hóa quá lớn, hiển nhiên lão đầu tử cũng không biết được thân phận của Yêu Ngọc.
Nghệ Phong từng hỏi qua Long Hùng, bất quá Long Hùng ấp úng một lúc lâu, cuối cùng chỉ thốt lên một câu.
- Toàn bộ Ám vực tồn tại chính là vì chiếu cố tiểu chủ nhân!
Lời này khiến không chỉ Nghệ Phong biến thành ngốc trệ, ngay cả đám người Ly Thủy cũng không nhịn được, co quắp ngồi xuống dưới đất.
Ám vực là đị phương nào? Là một trong những hung địa được Thánh thành công nhận. Từng có người đồn đại, coi như là Thánh lão tiến vào Ám vực cũng có đi mà không có về. Nhưng toàn bộ nơi đó chỉ là vì phục vụ cho đầu ma thú rồng không ra rồng, rắn không ra rắn kia, như vậy thân phận của nó phải tôn quý đến mức nào?
Loại đãi ngộ này, cho dù Thánh lão của Thánh thành cũng kém xa.
Ba người nhìn thoáng qua Yêu Ngọc đang ngủ say trong ngực Nghệ Phong, sắc mặt lại càng thêm cẩn thận.
Đảo mắt đã qua một ngày, có được rất nhiều đan dược cùng dược vật trợ giúp, tốc độ khôi phục của ba người Ly Thủy cực nhanh. Thương thế trên người đã khôi phục được hơn năm thành. Mà khiến bọn họ vô cùng kinh ngạc chính là, thần thái của Nghệ Phong vô cùng sáng láng, tựa hồ thương thế đã hoàn toàn khôi phục. Ly Thủy đương nhiên không biết, tuy rằng Nghệ Phong bị thương không nhẹ, thế nhưng so với bọn họ lại nhẹ hơn rất nhiều. Nhục thể của hắn đã ngăn cản được rất nhiều lực lượng, cộng thêm việc lực khôi phục của hắn vô cùng biến thái. Điểm ấy thương thế, qua thời gian một ngày đã hoàn toàn khôi phục.
Có Long Hùng ở bên cạnh hộ vệ, mọi người cũng không cần phải lo lắng. Thời điểm đám người Ly Thủy khôi phục được bảy thành, mọi người bắt đầu ly khai Ám vực. Long Hùng nghe được tin tức Nghệ Phong muốn sớm rời khỏi Ám vực, liền biến thành cực kỳ hưng phấn. Đi trước mọi người mở đường, tốc độ vô cùng nhanh. Loại tốc độ này khiến đám người Ly Thủy cười khổ không thôi, chỉ có thể bất đắc dĩ đuổi theo.
Sau khi đi ra ngoài, Nghệ Phong cũng gặp được đám người Lý Liên.