Sau khi Bạch Hàn Tuyết tiến vào Tội Ác Chi Thành liền đưa toàn bộ những đồ vật của Nghệ Phong giao cho Liễu Nhiên. Cuối cùng khi Bạch Hàn Tuyết lấy ra Tiên Đế ngũ thức thì Liễu Nhiên cười ha ha một cách khoái trá, lão không chút nghĩ ngợi, cứ dựa theo cách của Nghệ Phong mà làm. Đương nhiên hắn còn tà ác hơn cả Nghệ Phong, tự mình sao chép mấy bản, sau đó phái người mang đến những tông môn có quan hệ vô cùng tốt với Tiên Phủ, nhưng mấy chữ Tiên Thuật ngũ thức thì hắn không ghi vào.
Trong khi Liễu Nhiên truyền bá Tiên Thuật ngũ thức phạm vi lớn, Bạch Hàn Tuyết cũng mang đến một số bản vũ kỹ khiến cho đám người Tử Âm ngây ngốc. Không biết là Nghệ Phong đi cướp bóc ở thế gia siêu cấp nào mà có nhiều thứ tốt tới như vậy?
Cho dù là Tần Y xuất thân từ Tần gia trang, khi nhìn những vũ kỹ mà Bạch Hàn Tuyết ném thành đống ra cũng trở nên sững sờ. Chỉ có Liễu Nhiên là không có bất kì sự kinh ngạc nào, bởi những thứ này ở Tà Tông không ít, trong lòng mơ hồ suy nghĩ có lẽ Nghệ Phong đã đánh cướp sạch sẽ cấm địa Tiên Cảnh kia.
Nghĩ đến cấm địa Tiên Cảnh mất nhiều đồ tốt như vậy, sau đó Bạch Hàn Tuyết lại nói tin tức Nghệ Phong chém giết Á Thánh, trong lòng Liễu Nhiên càng cảm thấy thoải mái. Tài nguyên Tiên Cảnh bị Nghệ Phong cướp đoạt, đây quả thực là một sự sỉ nhục không thể nào xóa đi.
Đương nhiên, Liễu Nhiên không có biểu hiện rõ ràng. Dù sao hắn còn phải nghĩ tới cảm nhận của Ngạo Tuyết. Cho dù truyền bá Tiên Thuật ngũ thức cũng không cho nàng biết.
Bạch Hàn Tuyết ở lại Tội Ác Chi Thành không lâu, sau khi nói với Liễu Nhiên rằng Nghệ Phong tiến vào Huyết Sắc Thiên Đường thì khởi hành tiến về đế đô. Lúc này, Bạch gia cũng nên bắt đầu một thời kì huy hoàng.
Đối với chuyện Nghệ Phong tiến vào Huyết Sắc Thiên Đường, Liễu Nhiên cũng chỉ gật nhẹ đầu không nói gì thêm. Thế nhưng đã nhiều ngày qua, trong khi đám người Liễu Mộng gấp như kiến bò chảo nóng, mà Liễu Nhiên vẫn bình tĩnh ở Tội Ác Chi Thành.
Liễu Mộng không khỏi nhắc nhở Liễu Nhiên, chỉ là Liễu Nhiên cười khổ một tiếng cũng không thể nói gì thêm.
Ngạo Tuyết bên cạnh hắn thấy mấy người Liễu Mộng sốt ruột thì giải thích:
- Người khác sẽ không dám tùy ý xuất thủ với Nghệ Phong, lúc này ở bên ngoài Tội Ác Chi Thành đã có Thánh cấp. Nếu Liễu Nhiên đi ra chắc chắn sẽ có người ra tay với ta. Một khi Thánh cấp chiến đấu sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với Tội Ác Chi Thành.
Nghe thấy Ngạo Tuyết nói như vậy, Liễu Mộng Nhiên ngẩn người hỏi:
- Vậy chẳng lẽ lại mặc kệ thiếu gia.
Liễu Nhiên lắc lắc đầu nói:
- Ngươi yên tâm đi. Thực lực hiện giờ của hắn đã chém giết được Á Thánh, hơn nữa một thân phận khác là Nhiếp Hồn Sư, ở trong Huyết Sắc Thiên Đường chính như cá gặp nước. Huống chi, ngươi không nghe thấy Bạch Hàn Tuyết nói, quyển da cừu là một cái Truyền Tống Trận sao. Tiểu tử kia xem chừng muốn được ăn cả ngã về không, không muốn chờ ta đi cứu. Vì thế không có chuyện gì nguy hiểm đâu.
- Thế nhưng… Thế nhưng có rất nhiều người đuổi giết hắn.
Liễu Mộng nóng nảy nói.
Liễu Nhiên lắc lắc đầu nói:
- Tuy rằng những người kia bị hai từ Thánh cấp hấp dẫn mà ra tay với Nghệ Phong, nhưng chắc chắn không dám giết hắn, nhiều nhất chỉ là cướp đồ mà thôi. Điều ta lo lắng nhất chính là có người của Tiên Cảnh ra tay. Bất quá, hiện tại người của Tiên Cảnh đang giám sát ta và Ngạo Tuyết, vì thế không có khả năng phái Thánh cấp tiến vào Huyết Sắc Thiên Đường đối phó Nghệ Phong.
Tuy rằng Liễu Mộng vẫn còn lo lắng, nhưng thấy Liễu Nhiên tin tưởng Nghệ Phong như thế, cuối cùng đành phải bỏ qua. Dù sao, nếu Liễu Nhiên đi rồi, nói không chừng Tội Ác Chi Thành thật sự sẽ bị công kích.
Liễu Nhiên nhìn về phương hướng Huyết Sắc Thiên Đường, không phải hắn không thể dứt ra cứu Nghệ Phong. Dù sao, Tà Tông cũng không phải không có Thánh cấp. Chỉ có điều, nghe thấy Bạch Hàn Tuyết nói, Trường sinh bí cảnh nằm ở phía Huyết Sắc Thiên Đường. Vì thế hắn cũng đang tìm cách cứu Nghệ Phong.
Nghệ Phong đã tiến vào cấm địa Tiên Cảnh, trộm kĩ năng truyền thừa của người ta. Nếu hắn không đạt tới Thánh cấp thì sẽ phải đối mặt với những nguy hiểm như thế nào? Chỉ khi bước vào Thánh cấp thì người của Tiên Cảnh mới có chỗ cố kỵ không dám ra tay.
Nếu đã không có đường lui thì không bằng để Nghệ Phong xông xáo một phen. Nếu thắng, buộc Tiên Cảnh phải thay đổi sách lược, đương nhiên nếu thất bại thì…
Liễu Nhiên lắc đầu, vứt cái ý nghĩ này ra khỏi đầu.
…
Trong khi đám người Liễu Mộng đang rất lo lắng thì nghe được một tin tức. Nghệ Phong bị mấy chục võ giả vây công, làm trọng thương hơn một nửa bọn họ. Sau đó trốn đi, đồng thời còn lưu lại một câu nói hung hăng rằng sẽ huyết tẩy tất cả bọn họ để trả thù.
Sau khi xác nhận tin tức này là chính xác, không chỉ đám người Liễu Mộng, mà ngay cả Ngạo Tuyết cùng Liễu Nhiên cũng kinh ngạc không thôi. Bị mấy chục cái võ giả vây công mà còn làm bị thương hơn phân nửa bọn họ? Tiểu tử này mạnh như thế từ lúc nào.
Mọi người kinh ngạc vì thực lực của Nghệ Phong và cũng cảm thấy an tâm. Đồng thời trong đầu họ đều hiện lên câu nói của Nghệ Phong trước khi đi:
- Ngày mà ta xuất quan, nhất định sẽ huyết tẩy Huyết Sắc Thiên Đường.
Đối với chuyện này, Ngạo Tuyết cũng có chút mong đợi. Hắn có lòng tin đạt tới Thánh cấp sao? Ngày hắn xuất quan có thể huyết tẩy Huyết Sắc Thiên Đường?
Nhớ tới danh xưng ma đầu cùng tính cách kiệt ngao bất tuân của Nghệ Phong, bị nhiều người đuổi giết như vậy nếu không có thực lực Thánh cấp thì không thể nào xuất quan. Chỉ có điều, Thánh cấp thật dễ bước vào như thế sao?
Tuy rằng mọi người cảm thấy nghi hoặc không biết Nghệ Phong sẽ bị truyền tống tới nơi nào, nhưng có thể đi tới nơi khác, tránh né sự vây công của những lão gia hỏa này hiển nhiên tốt hơn.
Tội Ác Chi Thành cũng vì tin tức này mà trở lại bình thường.
Trên một ngọn sơn phong ở Tội Ác Chi Thành, có một bóng người ngày nào cũng ngây ngốc ở đây. Tần Y nhìn Huyết Sắc Thiên Đường một màu thiên hồng ở nơi xa, ánh mắt thanh tịnh và thâm thúy.
- Tần Y tỷ tỷ, Tiêu Dao ca ca sao còn chưa trở về?
Linh Nhi lắc lắc cánh tay của Tần Y hỏi.
Tần Y nhìn miễn cưỡng nhìn tiểu hài tử nghịch ngợm này, cười đáp:
- Rất nhanh sẽ trở về thôi.
- Ưm!
Linh Nhi cố gắng gật đầu, sau đó nhìn Tần Y nói với giọng rất nghiêm túc:
- Nếu Tiêu Dao ca ca biết Linh Nhi có thêm một muội muội chắc chắn sẽ rất cao hứng.
Tần Y kinh ngạc, lập tức cười nhìn Linh Nhi hỏi:
- Làm sao Linh Nhi biết là muội muội mà không phải đệ đệ?
Linh Nhi suy nghĩ một chút, chăm chú nhìn Tần Y nói:
- Bởi vì Tiêu Dao ca ca rất thích nữ hài tử.
Nghe thấy lời Linh Nhi nói, dù Tần Y luôn luôn bình tĩnh cũng không nhịn được mà cười khúc khích. Trong lòng nàng thầm nghĩ đúng là với bản tính của Nghệ Phong có lẽ sẽ thích tiểu nữ hài.
Tần Y nhớ tới tin tức mấy ngày hôm trước nghe được, trên mặt lộ ra bản năng mẫu tính. Nàng nghĩ trong bụng mình đang có cốt nhục của Nghệ Phong, đột nhiên Tần Y cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
- Bất quá, tại sao bụng của tỷ không to lên nhỉ? Không phải khi mang thai bụng sẽ to lên sao?
Linh Nhi chống cái cằm, hỏi với vẻ nghi hoặc.
Tần Y bật cười, sau đó ôm lấy Linh Nhi nói:
- Mấy tháng nữa mới to được như vậy, sau này Linh Nhi phải chiếu cố đệ đệ, không được để ai bắt nạt nó.
Linh Nhi lắc lắc đầu nói:
- Ta chỉ chiếu cố muội muội, không chăm sóc đệ đệ. Tiêu Dao ca ca nói, nam hài tử phải bảo vệ nữ hài tử.
Trong lúc Linh Nhi cùng Tần Y đang đùa giỡn thì Điệp Vận Du tiến đến. Khóe miệng nàng hiện lên nụ cười, nhưng khi ánh mắt quét đến bụng Tần Y thì không khỏi nhớ tới lúc trước Nghệ Phong nói muốn có hài tử nhưng nàng không chịu. Hiện giờ nàng đã có chút hối hận.