Mị Ảnh

Chương 173: Chương 173: Tấn giai.




Niên đại của Vạn Linh Thảo càng cao, công hiệu của nó càng cao, lại càng trân quý. Có tin đồn, từng có Vạn Linh Thảo vạn năm. Bất quá không ai được tận mắt chứng kiến.

Khi Nghệ Phong nghe tam trưởng lão nói như vậy, đà từng cười nhạt: Nếu như thực sự có Vạn Linh Thảo vạn năm. e là đã thành tinh.

Nghệ Phong trông thấy linh khí trong dược đỉnh không tỏa ra, liền thở dài một hơi, chính mình phải đi tìm dược đỉnh thật tốt. Bằng không quá lảng phí dược liệu, vạn linh thảo chế thành Đề Khí Tán hoàn mỹ nhất cùng chi có thể đạt được năm thành linh khí. mà dùng dược đỉnh bình thường e rằng chi đạt tới ba thành hoặc bốn thành.

Nghệ Phong cảm thụ được linh khí không ngừng tản đi, bất đắc dỉ thở dài. Đấu khí trên tay nhanh chóng phát ra. Bất quá, chi có thể noãn linh khí bốc hơi trong khoảng thời aian ngắn.

Nghệ Phong vứt một viên ma tinh tứ giai vào trong dược đỉnh, tiếp đến lại thả dược thảo còn lại vào trong đó.

Thoáng chốc mùi dược thảo lan tòa khắp phòng, hầu như có thể thấy được linh khí dạng sương trắng tản ra ngoài. nghệ Phong trông thấy vậy, trong lòng xót xa không ngớt.

Thấy tình hình như vậy, căn bản đấu khí trong cơ thể nghệ Phong không ngừng tuôn trào, trong nháy mắt dược đinh nóng rực. Toàn bộ hồn lực của Nghệ Phong nhập vào dược đỉnh, cẩn thận không chế dung hợp dược thảo lại với nhau.

Sác xuất sư luyện chế tề thuốc thất bại rất cao, tuy rằng Đề Khí Tán chi là dược phẩm ngũ giai, Nghệ Phong cùng tự tin nhất định không thất bại. Thế nhưng ngày ngày được tam trường lão chỉ dạy cần phải tập trung tinh thần, nhưng Nghệ Phong vẫn luôn như vậy.

Dược thòa ma tinh dưới sự khống chế bời hồn lực của Nghệ Phong. từ từ dung họp với nhau, nhím2 dư thừa không cần thiết đều được Nghệ Phong sạt sang một bên. Dung độ pha chế hầu như không có bất cứ sai biệt gì.

Nếu như có y sư trông thấy tràng cảnh như vậy, nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc, lực không chế như vậy, hiển nhiên y thuật đà đạt tới cảnh giới rất cao.

Khi trong phòng tràn ngập linh khí và mùi dược thảo thơm ngát, đột nhiên dược đinh phát tiếng rạn nứt, hiển nhiên không chịu nổi nhiệt độ quá cao mà rạn nứt.

Từ vết nứt nghệ Phong trông thấv ba viên dược phẩm trong suốt bên trong dược đinh, hắn khè cười cười, cần phải giữ vững tới cùng, băng không dược đỉnh sẽ bị hủy. Xem ra nhất định phải chuẩn bị một dược đỉnh tốt.

Nghệ Phong nhặt Đề Khí Tán lên, đật lên mũi ngửi ngửi, phát hiện mùi linh khí thơm ngát khiến tinh thần nghệ Phong mạnh mè chần động. Tâm tình cùng vô cùng thoải mái.

Nếu như dựa vào ngũ giai hi vọng phá tan bình cảnh là rất thấp, thế nhưng nghệ Phong tin tường chính mình có thể làm được. Dù sao hồn lực cửu giai của chính mình, chi cần có cơ hội hắn tin tường chính mình có thể đột phá nhất giai đinh phong đạt tới nhị giai. Mà Đề Khí Tán có thể tạo cho hắn cơ hội này.

nghì vậy, nghệ Phọng liền ném Đề Tán Khí cầm trên tay vào trong miệng, từ cửa miệng, tiến vào yết hầu lưu chuyển xuống dưới. ngay lập tức có một luồng khí ấm áp chảy trong kinh mạch của nghệ Phong.

Nghệ Phong ngồi xếp bàng trên mặt đất, hai bàn tav nắm chặt. Dựa theo lộ tuyến của Lãng Thần Quyết, đột nhiên khống chế được dòng nước ấm chảy trong kinh mạch.

Linh khí cấu thành dòng xoáy vốn đà bào hòa. Cho nên khi luồng khí lưu chảy vào dòng xoáy, dòng xoáy cùng không thể hấp thụ thêm. Nghệ Phong thấy vậy, hồn lực không lồ dâng trào, nhanh chóng khống chế dòng xoáy lưu §“ chuyển đuổi theo linh khí, trong nháy mắt dung nhập vào trong đó.

Hôn lực của Nghệ Phong liên bị vô hiệu hóa, bời vậy mạnh mè băn ngược trở lại, khống chế được dòng linh khí, dòng xoáy mành liệt xoay tròn. Từng đạo từng đạo linh khí do Đề Khí Tán phóng ra rất nhanh được dung nhập vào trong dòng xoáy.

Chi thấy khí hải trong dòng xoáy càng lúc lưu chuyển càng nhanh, đồng thời linh khí không ngừng dung nhập vào trong. Dần dần lớn lên.

Khi Đề Khí Tán sau cùng được khí hải hấp thụ. Nghệ Phong cũng không ngừng lại. ngược lại không chế linh khí chuyển động càng lúc càng nhanh.

Nhất thời, linh khí thiên địa bên ngoài cơ thể cũng mảnh liệt hướng về phía Nghệ Phong đang xếp bằng trên mặt đất, từng đạo từng đạo bay đến xoay tròn quanh thân thể Nghệ Phong.

Cùng không biết trải qua bao lâu, Nghệ Phong mới thu hồi đấu khí trong cơ thể chính mình, trông thấy khí hải rất lớn, dòng xoáy xoay tròn nhanh gấp mấy lần. Khóe miệng không khỏi thoáng hiện dáng vẻ tươi cười: Nhị giai, đạt được rồi!

Nghệ Phong từ từ mở mắt, nhẹ nhàng nhổ ra một ngụm khí bẩn. Lúc này mới bội phục trưởng lào tại Thánh Địa: Quả nhiên, đạt tới Sư cấp mới có thể loại bò tạp chất trong dược vật, mà khóng để lại di chứng. Có một điều hoàn hảo chính là nền tảng, không gian sau đó nhất định phát triển nhanh hơn rất nhiều so với người thường.

Thông thường Nghệ Phong cùng khòng thích đi dạo phố, bất quá đà tới Đế Đò một thời gian, nhưng trong mắt cũng không cảm thấy thích thú. Tâm tình vui sướng vì vừa tấn giai, hắn mới rời khỏi Lâm phủ.

Có lè bời vì y phục mỏng manh, gió hiu hiu mùa thu thổi khiến thân thể cảm giác lành lạnh. Tuv nghệ Phong có thể dùng đấu khí làm ấm thân thể, thế nhưng cùng không muốn làm như vậy. Bất cứ thứ gì đều mượn lực lượng của chính mình để điều hòa, vậy còn gì là thú vị?

Đế Đò khóng hổ là nơi chứa hơn hai mươi vạn người, phồn hoa không cần phải nói. Chi riêng diện tích rộng lớn, cho dù nghệ Phong dạo phố tới giờ họ cùng cảm thấy đi không được bao xa.

Nhìn thươiia phẩm rực rờ muôn màu, nghệ Phong tuy ý quan sát. Thế nhưng rất nhanh bị một đạo phong cảnh hấp dẫn. Tiểu cô nương xinh xắn khoảng chừng 5, 6 tuổi đứng trước cửa hàng bày biện đầy vật phẩm trang sức, tiểu cô nương mò mẫm tỉm kiếm. Giờ khẳc này bản tính trẻ con của Nghệ Phong hoàn toàn bại lộ.

Nghệ Phong mặc kệ kiếp trước hay kiếp này, đều rất thích trẻ con. Hình như tiếng khóc oa oa khiến hắn vô cùng thoải mái. Quan trọng là, dường như có thể khơi dậy tính trẻ con trong lòng chính mình.

Tiểu cô nương trước mắt tựa hồ để ý tới Nghệ Phong đang mím cười nhìn nàng, nàng nghịch ngợm nè lười làm mặt dạng quv quav về phía Nghệ Phong, tiếp tục khua múa vật phẩm trên tay.

Nghệ Phong thấy vậy, dáng vẻ tươi cười càng hiện rò, tâm tình trên mặt khi Tần Y rời đi cùng biến mất hơn phân nửa.

Toàn thân tiểu cô nương nhỏ nhắn xinh xắn bao phủ bời bộ váy xanh, có lè bời vì khóng chú ý, trên váy dính chút bụi bẩn. Thế nhưng cùng khóng thể che giấu được linh khí trong cơ thể nàng. Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng hồng, đáng yêu dễ mến. Nhất cử nhất động đều trông aiống như búp bê tại kiếp trước vậy.

Nghệ Phong tựa hồ bị dáng vẻ ngây thơ chất phát làm xao động, cảm giác hồn lực trong cơ thể chính mình từ từ được tinh lọc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.