Mị Ảnh

Chương 207: Chương 207: Thưởng cho ngươi.




Đối với Đề Khí Tán mà nói, Nghệ Phong luyện chế nó đã quá quen thuộc, cho dù hắn không cần suy nghĩ, đấu khí manh mẽ hướng vào trong dươc đinh.

So với luyện chế lần trước, Nghệ Phong cảm thấy dễ dàng hơn rất nhiều. Đồng thời khả năng sử dụng dược liệu đã đạt tới mức tối đa. Lượng dược liệu so với lần trước không khác biệt lắm, lần trước Nghệ Phong chỉ luyện chế ba viên đan dược. Dược liệu sử dụng cũng đạt tới ba phần.

Mà lần này, cư nhiên Nghệ Phong luyện chế năm viên Đề Khí Tán, chất lượng và độ tinh khiết đều cao hơn một bậc. Dược liệu sử dụng cư nhiên có thể đạt được sáu phần.

Điều này khiển Nghệ Phong vô cùng kinh ngạc, đồng thời càng thêm vui mừng. Không hổ là linh đỉnh, cư nhiên có thể sử dụng dược liệu tới tình trạng như vậy.

Nghệ Phong nhìn miệng linh đỉnh tỏa ra linh khí cực nhỏ, hắn lại càng yêu thích Dược Vương Đỉnh này. Quả thực là vật báu vô giá của y sư.

Nghệ Phong hít sâu một hơi, cố gắng kiềm hãm tâm tình của chính mình, để nỗ lực luyện chế Đề Khí Tán.

Rất nhanh, năm viên Đề Khí Tán trong suốt óng ánh nằm trong tay Nghệ Phong, hắn cũng không bởi vậy mà dừng lại, để Đề Khí Tán phao nhập vào đấu khí. Lại tiếp tục cầm một viên ma tinh tứ giai bên cạnh vứt vào dược đỉnh, dùng đấu khí châm rãi khống chế năng lương trong ma tinh tản ra.

Nghệ Phong làm sao ngờ tới, ừong dược liệu Điệp Vân Du đưa tới cư nhiên có hỏa linh hoa.

Hỏa linh hoa là dược liệu chủ yểu dùng để luyện chế đan dược hỏa linh đan ngũ giai cao cấp. Hỏa linh đan khôns chút tác dụng đối với Vương cấp, thể nhưng đối với Tướng cấp mà nói, đó là linh dược tốt nhất để khôi phục đấu khí. Một viên hỏa linh đan đủ để Tướng Gấp ngũ giai kiệt sức khôi phục tới đỉnh phong.

Nếu như bản thân Nghệ Phong là Sư cấp dùng nó, quả thực có thể đề thăng một cấp. Đan dược ngũ giai cao cấp như vậy, nếu như phóng ra bên ngoài, cũng khiến thể lưc lớn nổi ý nghĩ tranh giành.

Nghệ Phong nhìn năng lượng của ma tinh trong dược đỉnh tỏa ra, hầu như hình thành bản chất trong dược đỉnh, hắn không lúc nào dừng lại, cẩn thận đưa hỏa linh hoa vào trong dược đỉnh, từ từ vận chuyển đấu khí dung luyện nó.

Hiển nhiên luyện chế đan dược ngũ giai cao cấp phiền phức hơn đan dược ngũ giai cấp thấp rất nhiều. Nghệ Phong từ từ xoay chuyển hỏa linh thảo, khống chế từng đạo năng lượng từ ma tinh tỏa ra hướng về phía nó.

Nguyên bản hỏa linh thảo màu hồng, chậm rãi biến thành chuyển đổi thành màu vàng cam, Nghệ Phong thấy tình hình như vậy, liền vứt mấy vị dược liệu phụ trợ vào dược đỉnh. Tuy ràng chỉ có tác dụng phụ trợ, thể nhưng lại không thể thiếu, hơn nữa mực độ quý trọng không hề kém hỏa linh thảo. Trong mấy vị dược liệu tại đây, ma tinh tứ giai giá rẻ nhất cũng phải vài trăm kim tệ.

Điều này cũng cho thấy, tuy đan dược ngũ giai cao cấp hấp dẫn người ta. Nhưng cũng chỉ quý tộc và phú thương mới dám dùng. Đối với người thường dân, cho dù một viên đan dược tứ giai cũng đủ để do dự.

Trên trán Nghệ Phong cũng có chút mồ hôi, đan dược ngũ giai tiêu hao rất nhiều hồn lưc khống chế, huống hồ Nghê Phong không dùng ngoai hỏa mà là đấu khí, điều này càng tốn sức.

Khi trên trán Nghệ Phong ướt đẫm mồ hôi. Trong dược đỉnh mạnh mẽ bạo phát hồng quang.

Lúc này, Nghê Phong cũng thả ra dáng vẻ tươi cười, hắn biết bây giờ hỏa linh đan đã thành đan.

Nghệ Phong lấy hỏa linh đan trong dược đỉnh ra, luồng khí thơm ngát xông vào mũi khiển tinh thần khẽ chấn động.

- Ba viên!

Trên khóe miệng Nghệ Phong nhếch lên hiện vẻ tươi cười, càng luyện chế đan dược cao cấp, độ tận dụng dược liệu lại càng ít, có thể đạt được ba viên đan dược này đã nằm ngoài dự tính của hắn. Điều này khiến Nghệ Phong càng yêu thích Dược Vương Đỉnh.

Khi Nghệ Phong lại luyện chế vài vị đan dược, đấu khí và hồn lực trong cơ thể không tiêu hao hầu như toàn bộ. Tuy ràng chỉ là một ít đan dược ngũ giai trung cấp, và đan dược cấp thấp. Thể nhưng số lượng không lồ, cũng khiến người khác không chịu nổi.

Thân thể Nghệ Phong uể oải, đi về phía lầu ba.

Thị nữ tới lầu hai thu dọn gian phòng, ngửi thấy hương vị dược liệu nồng nặc, nàng kinh hãi nhìn Nghệ Phong: Không thể tin nhạc công cấp bậc Tông Sư này cư nhiên còn là một y sư.

Điệp Vận Du trông thấy thân thể Nghệ Phong trắng bệch, nàng nhanh chóng đỡ Nghệ Phong đứng dậy, vội vàng hỏi:

- Ngươi làm sao vậy?

- Không sao! Vừa nãy ta luyện chế đan dược có chút quá sức mà thôi, ha ha, có lẽ thực lực của ta quá thấp. Mới luyện chế không đến hai mươi viên đan dược, dáng vẻ đã như vậy.

Nghệ Phong cười khổ một tiếng.

Điệp Vận Du trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong:

- Ngươi cần gỉ mà liều mạng như vậy. Từ từ luyện chế không được sao, ngươi lại không vội vẵ dừng.

Nghệ Phong sao có thể nói Điệp Vận Du biết, bởi hắn quá hưng phấn với Dược Vương Đỉnh, tỉm được cảm giác nên vẫn luyện tiếp.

Điệp Vận Du đỡ Nghệ Phong tới giường, ôm Nghệ Phong nói:

- Ngươi hãy nghỉ ngơi thật tốt.

Nghệ Phong gật gật dầu, Điệp Vận Du cũng đã quen, nàng liền tùy ý nằm ữong lòng hắn.

Hiển nhiên đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong hầu như tiêu hao sạch, đối với Điệp Vận Du không còn chút sức lực chống cự. Thân thể ôn nhuyên thơm mát trong lòng, khiến tâm tình hắn khẽ chấn động. Một cổ tà hỏa từ bụng dưới bắt đầu bừng lên.

Đồng thời Nghệ Phong cảm thấy miệng lưỡi khô rát, chỗ nào đó trên cơ thể cũng dựng ngược lên, thẳng tấp đính vào cơ thể Điệp Vận Du.

Đương nhiên Điệp Vận Du cảm giác được thay đổi trên cơ thể Nghệ Phong, sac mặt nàng khẽ phiếm hồng, trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong nói:

- Trong lúc nửa sống nữa chết, còn hư hỏng như vậy.

Nghệ Phong cười gượng, quay về phía Điệp Vận Du bất đắc dĩ nói:

- Chính vì ta nửa sống nửa chết, mới không thể khống chế được. Không còn đấu khí áp chế làm sao có thể ngăn được Mị hoặc của nàng.

Điệp Vận Du khẽ sửng sốt, nàng lập tức cười hi hi:

- Đáng đời.

Nghệ Phong liếc mắt nhìn Điệp Vận Du, tay chống xuống giường chuẩn bị đứng lên.

- Làm sao vậy?

Điệp Vận Du nghi hoặc hỏi.

- Đương nhiên là đổi chỗ ngủ, tiếp tục như vậy ta sẽ bị dàn vặt tới chết ah!

Nghệ Phong bất đắc dĩ nói.

- Lăn!

Điệp Vận Du đảo mắt, bỗng nhiên sắc mặt ửng đỏ, nàng liền trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong nói:

- Được rồi, coi như ta thưởng cho ngươi.

Nghệ Phong sửng sốt, không chưa minh bạch ý tứ của những lời này. Hẳn liền cảm thấy bàn tay Điệp Vận Du hướng về nơi nào đó ữên cơ thể hắn.

Nhất thời, Nghệ Phong cảm thấy ữong lòng vô cùng khoan khoái.

Đồng thời Nghệ Phong kinh ngạc, cũng hiểu được ý tứ của Điệp Vận Du. Đây chính là nàng muốn giúp chính mình giải quyết ah.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.