Mị Ảnh

Chương 423: Chương 423: Vương Cấp trọng thương




Nếu không đáp ứng, đối với mình cũng không có tổn thất gì. Nghệ Phong không tin bọn họ có thể giải được độc biến dị "Lam lăng hoa" mà không cần sự trợ giúp của mình.

Chỉ là, đáy lòng Nghệ Phong cũng có chút bất đắc dĩ. Nếu sớm biết có thể sẽ gặp phải độc này, trước đây khi ngũ trưởng lão dạy mình, mình chăm chỉ học một chút, cũng không đến nỗi nước đến chân mới nhảy như hiện tại.

Tuy rằng mình tự tin có thể giải được độc này, nhưng không nắm chắc mười phần, vẫn không tránh khỏi lo lắng. Dù sao điều này cũng quan hệ đến sinh mạng của mình.

Nghĩ vậy, Nghệ Phong lại không khỏi nhớ đến tiểu ny tử Khinh Nhu kia. Bởi vì động lòng trước vẻ yếu đuối của nàng, mình ma xui quỷ khiến thế nào mà lại lấy thân thử độc.

Mẹ kiếp! Không hay a! Bản thiếu sao lại làm chuyện lỗ vốn như vậy?

Trong lòng Nghệ Phong không khỏi hung hăng mắng chửi mình một phen. Chỉ là, nghĩ tới dáng vẻ xấu hổ yêu kiều mỹ lệ của tiểu ny tử, trong lòng hắn lại thầm tính toán. Lần sau nhất định phải kêu nữ nhân này cùng mình nghiên cứu cấu tạo thân thể mới được!

Nghệ Phong nhãn tản đi bộ trên đường. Khi tới một hẻm nhỏ cổ kính, hắn nhanh chóng nhịn không được nhíu nhíu mày. Nghệ Phong ngửi thấy mùi máu tươi nồng đậm.

Nghệ Phong cúi đầu tìm kiếm trên mặt đất quả nhiên thấy được một chút máu. Nghệ Phong đi theo dấu máu vài bước liền thấy một nam nhân đang nằm trong vũng máu, trên ngực có một vết thương cực lớn. Máu tươi không ngừng từ đó trào ra.

Nam nhân thấy Nghệ Phong đi đến, trong lòng kĩnh hãi, cố gắng gượng đứng lên, nhưng vết thương quá nặng khiến hắn không thể nào động đậy được thân thể.

Nhìn Nghệ Phong tới càng lúc càng gần, nam nhân nắm chặt trường kiếm trong tay, ánh mắt dữ tợn không gì sánh được!

Nghệ Phong liếc mắt nhìn trọng kiếm trong tay nam nhân, sau đó nhìn thoáng qua vẻ mặt kiên nghị của hắn, thầm suy nghĩ có nên tới hay không.

Nam nhân thấy khoảng cách giữa mình và Nghệ Phong càng lúc càng thu hẹp, thân thể hơi cử động, khiến máu từ vết thương càng mạnh mẽ trào ra. Với tốc độ này, e là không được bao lâu hắn sẽ mất máu mà chết!

Nghệ Phong thấy vẻ cảnh giác của nam nhân đối với mình, hắn nhíu mày nói:

- Bản thiếu khó có được một lần hảo tâm. Bỏ lỡ sẽ không có cơ hội!

Nam nhân vẫn chăm chú nhìn Nghệ Phong, thân thể rốt cuộc không động đậy nữa, tựa hồ lúc này hắn cũng hiểu rõ, nếu như đây là địch nhân của mình đã sớm một kiếm chém chết mình rồi.

Nghệ Phong thấy nam nhân trọng thương rốt cục không nhúc nhích nữa liền lấy từ trong lòng ra một lọ dược vật, đổ lên vết thương thật lớn trên ngực hắn. Cùng lúc đó, kim châm trên tay Nghệ Phong cũng không ngừng liên tiếp phóng ra.

Rất nhanh, máu vốn đang mạnh mẽ trào ra từ vết thương đã dần ngưng chảy, chỉ còn chút ít vẫn tiếp tục hơi rỉ ra.

Nghệ Phong thấy thế không khỏi cau mày. Hắn nhìn ngực nam nhân giống như bị một đao khoét sâu vào, không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh. Bị thương nặng như vậy lại không hề hôn mê, có thể thấy sức chịu đựng của hắn kiên cường đến mức nào!

Nam nhân trọng thương hiển nhiên mất máu quá nhiều, sắc mặt trở nên trắng bệch. Mặc dù đại bộ phận chảy máu đã được Nghệ Phong đơn giản xử lý qua, nhưng một phần nhỏ máu vẫn tiếp tục tuôn trào. Hắn vẫn có thể mất mạng bất cứ lúc nào!

Nghệ Phong suy nghĩ một chút, lấy từ trong lòng ra một viên đan dược đút cho hắn. Đồng thời hơi vận chuyển đấu khí, bao trùm lên kim châm, đâm lên người hắn.

Thế nhưng, khi đấu khí của Nghệ Phong dũng mãnh tràn vào trong cơ thể hắn, vừa định giúp hắn giải khai dược lực, lại phát hiện toàn bộ đấu khí bị đẩy hết ra ngoài.

Tình huống như vậy khiến Nghệ Phong kinh hãi nhìn nam nhân trọng thương này, không thể tin được hoảng hốt hỏi:

- Ngươi là Vương Cấp?

Nghệ Phong sững sờ tại chỗ. Chỉ có Vương Cấp mới có thể tự động xua đi đấu khí của mình.

Một cường giả Vương Cấp không ngờ bị người đánh trọng thương, có thể thấy được đối thủ của hắn kinh khủng cỡ nào. Nghệ Phong thậm chí có chút hối hận. Cứu một người không hề có quan hệ gì với mình lại đắc tội một người có thể đánh trọng thương cường giả Vương Cấp, thực không đáng!

Mà ngay khi Nghệ Phong còn đang kinh hãi về thực lực của nam nhân này, tiếng bước chân gấp gáp lại vang lên bên tai hắn.

Nghệ Phong hầu như không cần suy nghĩ cũng biết được đối phương hẳn là đang truy sát nam nhân trọng thương này. Tình huống như vậy khiến hắn không khỏi cười khổ.

- Xem ra hôm nay xui xẻo rồi!

Không lâu sau, Nghệ Phong bị một đám người tay cầm vũ khí bao vây. Những người này vừa nhìn nam tử nằm phía sau Nghệ Phong, đều không khỏi vui mừng.

Nghệ Phong thản nhiên quét mắt nhìn đám người, vẫn tiếp tục vung châm đâm lên người nam tử. Tuy rằng hắn biết hôm nay dính phải phiền phức, nhưng việc đã làm được phân nửa, hắn cũng không muốn bỏ dở chừng.

Tuy rằng nam nhân vô lực ngồi dưới đất, nhưng nhìn Nghệ Phong bị một đám người bao vây vẫn bình tĩnh chữa thương cho mình, hắn hơi nhướng mắt lên, lại không phát ra thanh âm. Ý tứ trong mắt hắn Nghệ Phong cũng đã hiểu. Nam tử kêu hắn rời đi.

Nghệ Phong thản nhiên liếc mắt nhìn nam tử nói:

- Nếu không muốn chết, không cần lo nhiều chuyện như vậy. Phối hợp cùng bản thiếu trị liệu!

Nam tử thấy thái độ của Nghệ Phong như vậy hơi sững sờ một chút, miệng vừa há ra lại ngậm lại, lẳng lặng tiếp nhận trị liệu của Nghệ Phong.

Đám người cầm binh khí trong tay liếc mắt nhìn nhau, không ngờ có người dám trị thương cho địch nhân của mình. Trong lòng bọn họ không khỏi giận dữ, nhìn tiểu tử không biết sống chết này, một người vung trọng kiếm lên, hung hăng bổ về phía Nghệ Phong.

Nháy mắt trọng kiếm đã tới trước người hắn. Trọng kiếm bổ từ trên xuống, hung hăng chém tới đầu Nghệ Phong, hung tàn không gì sánh được.

Thấy đầu Nghệ Phong sắp bị chém xuống như trái dưa hấu, trong mắt đám người hiện lên một tia khoái cảm khát máu.

- A….

Ngay khi mọi người tưởng như Nghệ Phong sẽ bị chém chết, nam tử vừa chém về phía Nghệ Phong đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết, ôm đầu bay ngược ra ngoài. Cả người hắn đập trên mặt đất, lăn lộn kêu gào không ngớt, hiển nhiên là đau đớn tới cực điểm.

Một màn bất ngờ này khiến mọi người không khỏi sửng sốt quay đầu nhìn về phía Nghệ Phong, chỉ thấy hắn vẫn không nhanh không chậm tiếp tục thi triển kim châm, dường như không hề chú ý tới những gì vừa xảy ra.

Mọi người nhìn nam tử trên đất mặt lúc này đã biến dạng, rốt cục có người bước ra dìu hắn, lại bị hắn một chưởng bức lui.

Hành động này khiến mọi người hít sâu một ngụm khí lạnh, không biết Nghệ Phong vừa thi triển ma pháp gì, khiến một cao thủ vừa tiến vào Sư Cấp bất tri bất giác té lăn trên mặt đất kêu gào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.