Mị Công Tử

Chương 22: Chương 22




<!--VIP stories-->var listStoriesVip=[”Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân”,“Tuyệt phẩm tiên hiệp - Thái Cổ Thần Vương”,“Tuyệt phẩm Huyền Huyễn - Tuyệt Thế Vũ Thần”,“Tuyệt phẩm Ngôn Tình - Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc”,“Tuyệt phẩm Ngôn Tình - Tổng Tài Đại Nhân, Mãi Mãi Con Đường Theo Đuổi Vợ”,“Tuyệt phẩm tiên hiệp - Thiên Đạo Đồ Thư Quán”,“Tuyệt phẩm Kiếm hiệp - Cao Thủ Thâu Hương”,“Tuyệt phẩm tiên hiệp - Thần Đạo Đan Tôn”,“Tuyệt phẩm tiên hiệp - Thái Sơ”,“Tuyệt phẩm Đô Thị - Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân”];document.write(listStoriesVip[Math.floor(Math.random()*listStoriesVip.length)]);<!--End-VIP stories-->”Nàng hãy theo ta cùng nhau trầm luân đi! Nếu như ta nhất định phải khác người ở thế giới này, ta cũng muốn kéo nàng xuống nước, theo cạnh ta cho đến chân trời góc biển, để cho nàng không có cách nào thuộc về người khác.” Đôi mắt đem sâu thăm thẳm của Mai Đan Thanh nhìn vào mắt nàng giống như một động sâu đen ngòm không thấy đáy, gần như muốn cắn nuốt nàng.

Song Hỷ giãy giụa muốn chạy trốn, rồi lại bị kéo trở về.

“Chỉ thuộc về một mình ta.”

“Không muốn!”

“Tại sao? Sợ ta ô nhiễm nàng sao?” Hắn cáu kỉnh hỏi, không quan tâm là đang nắm đau vai của nàng.

Bàn tay của hắn kiềm chặt cái đầu đang không ngừng lay động của nàng, đem đầu nàng quay về hướng hắn, hắn cúi đầu hôn nàng thật sâu, thật tha thiết, hôn nàng thật tràn đầy khát vọng.

Nàng ngay cả cơ hội thở dốc cũng không có, đã bị cái miệng tức giận cùng tràn đầy khát vọng của hắn thô lỗ che lại.

Hắn mạnh mẽ hôn môi của nàng, muốn ép nàng mở miệng ra, nhưng nàng lại liều mạng mím thật chặt.

Nụ hôn cuồng dã của hắn đối với nàng là một loại trừng phạt hung ác nóng bỏng, đầu lưỡi của hắn ở trên đôi môi mềm mại của nàng liếm cắn, cưỡng bức nàng hé miệng, không để ý phản kháng của nàng liền xâm nhập vào miệng nàng, giống như kiểu một nam nhân đoạt lấy, thưởng thức nữ nhân chỉ thuộc về hắn.

Nàng thuộc về hắn, không cho phép những nam nhân khác đoạt lấy!

“Không muốn......” Từ trong miệng nàng bật ra tiếng kháng nghị vỡ vụn vô lực.

Song Hỷ muốn phản kháng, nhưng nụ hôn của hắn, hơi thở của hắn, nhiệt độ của hắn thức tỉnh tất cả các dục vọng có trong cơ thể nàng, đánh thức khát vọng mãnh liệt của nàng đối với hắn.

“Ngươi...... Không thể......”

Hắn không để ý tới cự tuyệt của nàng, lập tức đem cả người nàng lật ngược lại, đưa lưng về phía hắn, để cho cái mông nhỏ tuyết trắng của nàng ở trước mặt hắn nâng lên thật cao, bàn tay hắn dùng sức kéo hai chân của nàng ra.

“Ngươi muốn làm gì? Không muốn!” Nàng liều mạng giãy giụa.

“Nàng nghĩ sao?” Hắn tàn nhẫn đáp lại nàng.

Môi của hắn không ngừng rơi xuống cổ nàng vô số nụ hôn, hai tay từ sau lưng cầm lấy bộ ngực mềm mại của nàng, tà tứ xoa bóp nhẹ, ngón tay còn nhẹ nhàng miết khẽ hai ngụy hoa đỏ mẫn cảm trước ngực.

“Không muốn......” Song Hỷ bị trêu đùa, chỉ có thể cắn chặt hàm răng, liều chết đè nén mình không phát ra tiếng rên rỉ vui thích.

Đối mặt trêu chọc khinh bạc tà tứ như vậy, dần dần đem nàng từ một thiếu nữ ngượng ngùng trở nên vặn vẹo nóng bỏng bởi vì dục tình từ từ công chiếm toàn thân nàng.

“Không muốn...... Ưm...... Ngươi buông ta ra......” Nàng vừa nói vừa thở gấp không dứt.

Thân thể nàng mềm mại mê người giãy dụa, gương mặt xinh đẹp ngọt ngào bởi vì kích tình mà đỏ ửng, toàn thân mềm yếu nằm xụi lơ ở trên giường.

“Nói nàng muốn ta.” Thanh âm của hắn hổn hển, thân thể cũng bởi vì mị thái thẹn thùng mê người của nàng mà căng thẳng nóng bỏng như lửa.

“Không...... Không muốn......”

Không đợi lời của nàng nói xong, bàn tay của hắn giống như đang trừng phạt nàng không nghe lời, mạnh mẽ xâm nhập da thịt mềm mịn bên trong hai chân nàng, trêu chọc cánh hoa đã sớm ướt át của nàng.

“Dừng tay!”

“Không có khả năng.” Hắn bá đạo nói.

Hắn càn rỡ vuốt ve nơi da thịt mềm mại nhất trên người nàng, ở trong cơ thể nàng kích khởi từng trận khoái cảm thoải mái mãnh liệt không nói được thành lời.

“Không muốn!” Nàng không nhịn được cả người cong lên, lớn tiếng kêu, hai tay liều chết đẩy hắn ra.

Nhưng hắn cũng không để ý tới phản kháng của nàng, càng thêm cuồng tứ trêu chọc cánh hoa non nớt của thiếu nữ, tà tứ ma sát bừa bãi ở hoa hạch nhạy cảm.

Song Hỷ gần như đã hoàn toàn bị bàn tay có ma lực kia kích thích, kỹ xảo vuốt ve cao minh của hắn làm nàng không nhịn được nhẹ nhàng rên rỉ thành tiếng.

“Dừng tay...... Không muốn......” Nàng cảm thấy thân thể nóng quá, nóng quá, rất muốn đẩy hắn ra, nhưng khi môi của hắn chậm rãi lướt đến cổ họng nàng, rơi xuống những nụ hôn dày đặc ướt át như mưa phùn, thân thể của nàng chỉ có thể vô lực run rẩy, cảm giác choáng váng mê mẩn đang hướng nàng đánh tới.

“Ta muốn làm cho nàng không thể không có ta.” Trong thanh âm khàn khàn của hắn còn có đói khát mãnh liệt.

“Không muốn......” Song Hỷ thở thở hổn hển nói.

“Dám đùa bỡn tình cảm của ta nhất định phải trả giá thật đắt!”

Nàng muốn phản kháng, không thể để cho nam nhân này đối với nàng muốn làm gì thì làm, nhưng mà nàng biết, thần trí mình đang từ từ thoát khỏi thân thể, nàng không khống chế được mình.

“Nàng cũng đã ướt, còn nói không muốn?” Ngón tay của hắn bị mật nước không ngừng chảy ra của nàng thấm ướt, chất nhầy trong suốt tản mát ra mùi hương nữ tính mạnh mẽ.

Đó là một loại hương thơm mê người trời sinh ra để hấp dẫn tình dục của nam nhân.

Hắn nhịn không được, đem ngón tay nãy giờ chỉ đùa cợt bên ngoài khu vườn bí mật của nàng, thâm nhập sâu vào bên trong u cốc nho nhỏ mềm mại ấm áp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.