Mị Sắc

Chương 2: Chương 2: Thế giới I: Công lược anh quân nhân (1)




Edit+ Beta: Kỳ Vân

Mị Sắc sau khi mở mắt ra, đập vào mắt là tường nhà trắng lóa như tuyết, cô giùng giằng ngồi dậy, cố gắng suy nghĩ, suy nghĩ hồi lâu mới nhớ mình đã tiếp nhận nhiệm vụ của hệ thống.

Thế giới này là một cuốn văn quân nhân, nam chính tên là Phó Nghị, là một người quân nhân, nhân vật nữ chính là Lữ Tư Hạ, là vợ của nam chính, còn cô thì xuyên đến trên người một vật hi sinh nữ phụ của thế giới này.

Nữ phụ với nam chủ ở cùng một thôn, lúc nam chủ đi làm lính có trở về thôn thăm ba mẹ, ba mẹ nhìn thấy Phó Nghị đã ba mươi tuổi rồi, nên vội vã muốn tìm cho hắn một người vợ. Trùng hợp thay ba của Trương Vi Vi đã từng cùng ba mẹ trong nhà nam chủ đính ước, ba Trương Vi Vi liền buộc cô gả cho Phó Nghị.

Trong lòng Trương Vi Vi cực kì không tình nguyện, cô vốn là dung mạo xinh đẹp, mười dặm tám thôn đều nổi danh là tươi ngon mọng nước, cần gì phải gả cho một “lão nam nhân” lớn hơn cô tận mười tuổi.

Cô gái này lòng cao hơn trời, một lòng một dạ muốn gả cho một kẻ có tiền trong thành phố, không lo ăn uống không cần lo nghĩ, chỉ muốn gả cho người thành phố, mọi người trong thôn nhất định rất hâm mộ cô đây. Truyện được đăng tải trên wattpad @minyunki_heun.

Đáng tiếc mệnh Trương Vi Vi so với giấy còn trắng hơn, ba cô vội vã gây áp lực, cô không thể không gả cho lão nam nhân này. Sau khi cưới, Phó Nghị quả thực rất giống như ông lão, tuy rằng tính cách lạnh lẽo cứng rắn, nhưng rất đau lòng, cưng chiều người vợ này, ba mẹ chồng ở chung cũng rất tốt với cô, gả tới đây thì thật là hưởng phúc.

Chỉ là Phó Nghị quanh năm ở trong quân đội, rất ít khi về nhà, một năm chỉ có mấy ngày về thăm người thân, làm sao có thể thỏa mãn “dục vọng” của một người vợ, đa số thời gian Trương Vi Vi chỉ có thể ở chung với ba mẹ chồng, nói êm tai một chút thì từng ngày trôi qua bình tĩnh như nước, nhưng đối với người không an phận như Trương Vi Vi mà nói, quả thực chính là sống một ngày bằng một năm.

Tuy nói ba mẹ chồng không cần cô hầu hạ, nhưng thật ra mẹ chồng mỗi ngày đều nấu cơm cho cô, thế nhưng cô ngay cả biết nóng biết lạnh cũng đều không có, tâm tư Trương Vi Vi bắt đầu linh hoạt, không chịu nổi thân thể và tâm hồn cùng nhau trống rỗng cô đơn, nên mới hoa lệ mà lấy tiền, vào thành phố mua quần áo, liền vừa mắt một người nam nhân.

Nam nhân kia của cải dày đặc, thấy Trương Vi Vi có vài phần tư sắc lại là một tiện nhân tao lãng, biết thời biết thế nên hắn liền liêu lỏng với Trương Vi Vi. Mua quần áo cho cô, tặng đồ, dỗ ngon dỗ ngọt dụ dỗ Trương Vi Vi, cô còn tâm trí nào mà nghĩ đến ba mẹ chồng ở nhà, mỗi ngày son phấn loè loạt cùng người đàn ông này đi ra ngoài chơi, thuê phòng. Truyện được đăng tải trên wattpad @minyunki_heun.

Dần dần, trong thôn truyền ra tin đồn, nói Trương Vi Vi đội nón xanh (cắm sừng) Phó Nghị, mỗi ngày không ở nhà, mà đi ra ngoài làm người đàn bà dâm đãng. Chờ Phó Nghị có cơ hội về thăm nhà, trong lòng muốn có cảm giác ngôi nhà ấm áp, thế nhưng lời đồn đãi này như một gậy hung hăng đánh vào đầu hắn, nhìn trong nhà không có ai chăm sóc ba mẹ già, nhìn sân dơ bẩn, không ai quét, tức giận của hắn đạt lên tới đỉnh điểm, lúc này đi lên thị trấn bắt gian Trương Vi Vi tại trận, nhục nhã thống khổ làm một người nam nhân giống như sắt đá tâm cũng phải lạnh, lập tức ly hôn với Trương Vi Vi, đuổi cô ra khỏi nhà.

Nguyên lai Trương Vi Vi cho rằng tình nhân biết cô ly hôn sẽ không chút do dự cưới cô, ai ngờ nam nhân này sớm đã có gia đình, là một phượng hoàng nam không hơn không kém, ỷ vào nhà vợ có tiền mới dám tác oai tác oái, nếu để cho vợ biết hắn có tình nhân bên ngoài, vậy không phải những ngày tháng tốt đẹp của hắn sẽ chấm dứt. Hắn rốt cuộc cũng không thể nào ly hôn với vợ để cưới Trương Vi Vi nha, loại nam nhân này đưa quần lên liền trở mặt, phượng hoàng nam giống như tát cứt chó đá Trương Vi Vi đi.

Trương Vi Vi không dám trở về trong thôn, chỉ có thể ở trong thành phố tìm công việc để sống qua ngày, sau cùng bị buộc không có cách nào mới vào hộp đêm, lại bị người ta chơi đùa tới chết, kết cục thê lương. Mà Phó Nghị ở trong một lần đi làm nhiệm vụ, gặp được Lữ Tư Hạ tốt bụng lại hào phóng, hai người rất nhanh đã đi lĩnh giấy hôn thú, sau đó sống hạnh phúc cùng nhau, happy ending. Truyện được đăng tải trên wattpad @minyunki_heun.

Mị Sắc giống như nuốt phải một con ruồi ghê tởm, nữ phụ này, cũng chính là cô bây giờ, thật đúng là hết cách, quả nhiên câu nói kia đã chứng minh, không tìm đường chết thì sẽ không phải chết. Chồng và ba mẹ chồng tốt như thế này mà cô không biết quý trọng, lại không đứng đắn muốn đi ra ngoài tìm nam nhân ở cùng nhau, cảnh đêm thê lương thì cũng nên sống.

Tuy rằng nói như vậy, nhưng vì hoàn thành nhiệm vụ Mị Sắc cũng chỉ có thể tiếp nhận thân phận của nữ nhân này. Thời gian Mị Sắc xuyên tới chính là chạng vạng ngày thứ hai đêm tân hôn, buổi tối đêm tân hôn có chút tình tính nhỏ, cô không hài lòng với hôn sự này, liền không cho Phó Nghị sắc mặt tốt, không để cho hắn chạm vào cô, buổi sáng cũng không có đi gặp ba mẹ chồng, mà trốn ở trong chăn giận dỗi.

Mị Sắc đều đã làm qua loại trình độ này rồi, Phó Nghị cũng chưa nói gì với cô, đối với người vợ nhỏ này, Phó Nghị cũng rất hổ thẹn, bình thường hắn không thể thường xuyên ở bên cô, lại lớn hơn cô mười tuổi, cô gái nhỏ mới có hai mươi tuổi đã bị ép gả cho một ông già như hắn, thế này cũng là làm khó cho cô, biết trong lòng tiểu nha đầu không tình nguyện, hắn cũng không muốn bắt buộc cô, hay là chờ cô suy nghĩ cẩn thận rồi nói sau, hắn dù gì cũng nhịn ba mươi năm rồi, nhịn thêm hai ngày nữa cũng không sao, có thể là hắn đau lòng cô nên thương cô nhiều thêm một chút. Truyện được đăng tải trên wattpad @minyunki_heun.

Trong lòng Mị Sắc thở dài, ba mẹ chồng bên kia đã nói rồi, tối hôm nay phải “hầu hạ” Phó Nghị thật tốt, bổ sung cho đêm tân hôn, tránh cho ngăn cách lưu lại trong lòng nam nhân, huống chi Mị Sắc vốn chính là thưởng thức loại hình như Phó Nghị, lông mày rậm, mắt to, khuôn mặt cương nghị, toàn thân tràn đầy, nồng nặc hơi thở hormone giống đực, Mị Sắc vừa nghe đã mềm nhũn nửa người, thật không biết Trương Vi Vi kia nghĩ như thế nào mà lại tìm đường chết, loại cơ bắp này nên vững vàng đem giữ ở bên người, ngày sau sẽ được hưởng tính phúc bất tận. Trong đầu Mị Sắc nghĩ về cơ thể của Phó Nghị mà chảy nước miếng, anh quân nhân phương diện kia năng lực cũng không kém, oa ha ha ha, tối hôm nay, nhất định phải đem hắn ăn xong chùi mép!

Tác giả có lời muốn nói: Tác giả là người mới, cầu khen thưởng đánh giá cất chứa!!! Còn nếu thấy tác giả ngu xuẩn thì tới đây đập đi!!! Ngày hôm qua dùng điện thoại di động, khả năng là có lỗi chính tả, hy vọng mọi người bỏ qua cho hắc, tôi nhất định sẽ nỗ lực gõ chữ ~ đêm động phòng hoa chúc!! Chờ mị!! Ngày mai nhất định sẽ cho Mị Sắc ăn thịt thịt!!! Mọi người có phê bình gì thì cứ tới đây, tác giả ngu xuẩn sẽ nỗ lực viết xong!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.