Miêu Chủ Tử

Chương 74: Chương 74: Không hối tiếc




Edit: Tiệm Bánh Sò

Lịch Thú năm 1174, sáng sớm ngày đầu tiên của năm. Trên toàn bộ mười tinh cầu, nửa bán cầu tuyết rơi rét lạnh thấu xương, nửa bán cầu còn lại nắng chiếu chói chang. Vậy mà lúc này, dù là động vật đáng nhẽ phải tiến vào thời kỳ ngủ đông đều vào thành trước một ngày, bắt đầu xếp hàng trước tòa nhà mới được xây dựng cách đây mấy tháng.

Tất cả các động vật ùa vào thành, con đường bình thường hơi quạnh quẽ giờ lại ồn ào chật ních. Để giữ trật tự, toàn bộ cảnh sát đều ra quân duy trì trật tự. Trong lòng tất cả những động vật đến đây đều mong chờ, khắp nơi đều là tiếng thảo luận xôn xao, dù có những động vật bình thường là thiên địch của nhau cũng có thể giao lưu hòa bình. Vì hôm nay chính là ngày đầu tiên bắt đầu kế hoạch toàn dân biến thành người. Những động vật được rút thăm đầu tiên hớn hở vui mừng không thôi, những động vật chưa đến lượt cũng không ở nhà đợi mà tập trung đến điểm biến đổi xem thử. Rốt cuộc là làm thế nào vậy? Có thể biến ngay à? Có gì nguy hiểm không? Sau khi biến thành người trông như thế nào vậy? Rất nhiều vấn đề này nọ dâng đầy.

Hôm nay Lục Thu và Neville cũng ra ngoài sớm. Hai người bọn họ không cần tham gia, nhưng Lục Thu rất hiếu kỳ, nhiều động vật như vậy thì hẳn phương thức biến đổi phải cải tiến đơn giản hơn mới được nhỉ?

Chín giờ đúng, tuyết rơi trong Cự Nham thành cũng nhỏ dần, hai bên đường đều trắng xóa, tuyết rơi trên người những động vật gần như hòa thành một thể với cây cối bên đường. Các động vật sợ lạnh đã mặc quần áo giữ ấm kỹ lưỡng từ trước, động vật có lông thỉnh thoảng lại run lưng, bông tuyết rơi xuống thân thể động vật khác nhưng cũng không có ai nổi giận. Sự chú ý của bọn họ lúc này không ở đây. Các động vật biết bay cũng tự giác xếp hàng, chậm rãi vỗ cánh trên không trung giữ đội hình.

Lục Thu và Neville đến con đường gần cửa thành Đông, cuối đường có một tòa nhà sừng sững vô cùng hùng vĩ, cả con đường này đều được xây mới hai tháng trước, chỉ để chuẩn bị cho ngày này. Các nhân viên và y tá, bác sĩ trong đó đều được tuyển chọn huấn luyện kỹ càng từ trước. Cánh cửa đóng chặt trước giờ cuối cùng cũng mở ra. Một con chim trông như chim vàng anh mặc áo yếm trắng mang loa ra ngoài la lớn.

“Tất cả bắt đầu vào theo số thứ tự, một trăm số đầu tiên lên lầu trước, từ một trăm linh một đến hai trăm vào sảnh lớn đợi, những động vật đằng sau đợi bên ngoài.”

Những động vật đầu hàng đều rút được số đầu, bọn họ ưỡn ngực ngẩng cao đầu đi vào dưới ánh mắt ngưỡng mộ của những động vật còn lại. Đoàn thú dịch về phía trước một đoạn lớn.

Vì Lục Thu rất hiếu kỳ nên Neville đưa cô vào bên trong tòa nhà xem, đương nhiên là không đi vào từ của chính. Thân phận của hắn đặc thù lại có đặc quyền, không bị ai ngăn cản.

Bên trong tòa nhà được thiết kế như một ống tròn lớn, ở giữa được để trống, xung quanh chi chít các phòng, kéo cao lên nhiều tầng. Một trăm động vật đầu tiên đi theo nhân viên y tế vào phòng theo thứ tự, mỗi lượt có thể tiến hành biến đổi cho năm mươi con, bây giờ ngoài cửa phòng đều có một con đợi sẵn. Lục Thu nhìn vào trong xuyên qua cửa sổ thủy tinh, đúng là được đơn giản hóa hơn nhiều, không giống như lúc Neville làm thí nghiệm, cả người đều được đưa vào trong một khoang lớn, bây giờ chỉ cần tiêm ở một số vị trí quan trọng thôi.

Sau nhiều lần thử nghiệm, các nhà nghiên cứu phát hiện rằng phương pháp tiêm ở một số vị trí quan trọng này cũng có thể biến động vật thành người một cách thuận lợi, hiệu quả cũng như vậy, nhưng tốc độ biến hóa hơi chậm, nhanh thì trong hai mươi bốn tiếng, chậm thì phải đến ba ngày. Nhưng ưu điểm là sự đau đớn cũng được giảm nhiều, chỉ hơi khó chịu hoặc xuất hiện triệu chứng cảm sốt, nhưng cũng sẽ nhanh chóng biến mất. Cách này tốt hơn thí nghiệm ban đầu rất nhiều, cũng dễ dàng mở rộng quy mô hơn.

Chỉ tầm mười phút đã xong một lượt. Lúc đứng dậy khỏi bàn giải phẫu, những động vật đó vẫn còn mơ màng: “Vậy là xong rồi?”

“Ừm, vui lòng đến sảnh trung tâm để xem thông báo và nhận kết nối quang não về những điều cần lưu ý. Xin mời ra ngoài, đến lượt tiếp theo.”

Động vật khác đang đợi bên ngoài vào trong. Kim tiêm trong phòng được tự động thay mới, dù sao cũng không cần phải xẻ ngực mổ bụng, cũng không cần phải cạo lông tiêu độc, quá trình này đơn giản như dịch vụ làm tóc cấp tốc, chẳng đau chút nào. Năm mươi động vật đầu tiên ngơ ngác được dẫn ra sảnh lớn. Những động vật đang đợi trong sảnh thò qua hỏi thăm cảm nhận và quá trình tiến hành.

“Thế nào rồi? Có thể biến chưa?”

“Có đau không?”

“Có cảm giác gì đặc biệt không?”

“Nghe nói sẽ cảm thấy khó chịu đó, có cần tôi dìu ra ngoài không?”

Cả đám nhao nhao khoát tay, xem các mục cần chú ý trên hình chiếu lập thể rồi đi ra cửa khác.

Vì tốc độ làm rất nhanh nên chỉ mới từ chín giờ sáng đến năm giờ chiều đã có ba nghìn động vật đầu tiên được tiêm. Các kênh tin tức từ khắp nơi luôn thường trực theo dõi. Trên mạng cũng xôn xao thảo luận, thậm chí còn có không ít động vật mở Livestream quay phản ứng sau khi tiêm của mình, để xem đến bao lâu mới biến hóa. Nghe nói biến hóa càng sớm thì tỉ lệ biến hóa hoàn toàn càng cao, càng chậm thì đặc thù động vật còn lại càng nhiều. Dù có thể biến thành người là chuyện tốt, nhưng sau khi Lục Thu đọc những bình luận trên mạng, cô có thể thấy rõ sự phân biệt trong tương lai. Những động vật biến đổi hoàn toàn sẽ coi thường những động vật biến hóa không hoàn toàn, phân biệt đẳng cấp rõ rệt. Cũng như lúc trước Neville đã từng nói với cô, động vật ở Thủ Đô tinh luôn coi thường động vật từ đến từ ông thôn như ở Cự Nham tinh. Nhưng chuyện này không thể tránh được, cũng không có cách nào tránh, chỉ cần động vật sống quần cư sẽ phát sinh vô số mâu thuẫn xung đột, không thể nào dung hóa hoàn toàn được.

Cả Đế Quốc phấn khích sôi nổi mấy ngày liền, những động vật tiến hành biến đổi đầu tiên cũng lục tục biến thành người. Thể lực của các động vật tăng trưởng giúp các công ty nội thất kiếm đầy túi, ngày nào cũng có động vật kêu tên không ngừng, không cẩn thận tí là đè gãy bàn vỡ bát, ngay cả lượng thức ăn cũng nhiều hơn thường. Công ty mới của Neville cũng chính thức đưa sản phẩm ra thị trường, mới đầu những thiết kế trang phục này cũng không được quan tâm lắm, dù đã được tuyên truyền quảng cáo khắp nơi nhưng lượng tiêu thụ vẫn ít ỏi đến thảm thương. Tuy kiểu dáng cũng được, nhưng kích cỡ quá nhỏ, dù là con non cũng không mặc được. Nhưng chỉ mới hôm qua, đơn đặt hàng đột nhiên tăng vọt, mới một buổi sáng đã lên đến năm trăm nghìn. Sau hai ngày, lượng tiêu thụ đã lên đến hơn triệu đơn, có thể gọi là nhà độc quyền luôn. Tầm nhìn xa đến thế này khiến người ta bái phục không thôi.

Trên mạng vô cùng náo nhiệt, Lục Thu chỉ theo dõi hai ba ngày rồi thôi. Bây giờ cô đang tập trung chuẩn bị một chuyện khác. Sau khi Neville cầu hôn cô, cùng ngày đó cả hai lập tức đến Cự Nham thành đăng ký, kế đó là cử hành hôn lễ.

Hôn lễ được cử hành vào ngày mười lăm tháng một, vì ngày đó là ngày sinh nhật Lục Thu. Cô hơi căng thẳng, lúc đi đăng ký cô cũng đâu có căng thẳng như vậy, nhưng càng đến gần ngày tổ chức hôn lễ cô càng căng thẳng hơn.

Neville bắt đầu bận rộn hơn, bận đến mức chân không chạm đất. Hôn lễ được tổ chức trong tòa thành đá, từ sau khi xây thành đến nay, tòa thành chưa từng được trang trí thay đổi gì, mấy ngày nay Neville vội vàng tìm công ty thiết kế tân trang lại tòa thành. Phòng ngủ được xây lại làm thêm ổ mèo và phòng nhỏ mới, phòng bếp cũng được xây lại theo hình thể của con người, như vậy sau này Lục Thu muốn vào bếp sẽ không cần phải leo lên leo xuống nữa. Những khâu nhỏ nhặt khác trong hôn lễ chẳng cần Lục Thu nhúng tay vào, chuyện duy nhất cô cần làm là chọn váy cưới và theo dõi tiến trình trang trí phòng thôi. Những chuyện này rất nhẹ nhàng.

Ngày càng đến gần hôn lễ, tòa thành như được thay lớp áo mới, từ phong cách cổ xưa ban đầu biến thành rực rỡ tráng lệ. Tường phòng ngủ trước kia chưa từng trát vôi vữa, giờ không chỉ được trát vôi láng mịn mà còn được sơn sửa, lắp đặt các sản phẩm công nghệ cao, vô cùng cool ngầu.

Lục Thu gửi thiệp mời đến tất cả bạn bè.

Ngày mười lăm năm ấy là một ngày nắng đẹp hiếm thấy, mặt trời treo cao trên đỉnh đầu, mưa phùn và tuyết mấy ngày trước như biến mất trong vòng một đêm. Thảo nguyên khô vàng và nền đất bị đông cứng ngoài thành đều được dọn dẹp từ trước.

Từ sáng sớm, rất nhiều phi hành khí đến từ bốn phương tám hướng được neo tạm ngoài thành. Nửa tháng trước dự án biến thành người được mở rộng triển khai toàn dân, Modes và Langdon biến đổi sớm hơn động vật thường một chút, nhưng vì để tạo bất ngờ cho Lục Thu nên từ đó đến nay bọn họ chưa từng khoe hình người của mình cho cô.

Hôm nay Lục Thu diện một chiếc váy cưới được thiết kế đặc biệt có thể điều hòa thân nhiệt, đón khách trước cổng vòm hoa khổng lồ vừa lãng mạn vừa xa hoa. Neville không dùng hình người mà vẫn giữ hình thái động vật, giờ có thể biến thành người rồi nhưng trong thâm tâm hắn vẫn nhận định mình là động vật, trong thời khắc quan trọng này, hắn chọn dùng hình thái quen thuộc nhất để đi qua ngày quan trọng nhất trong đời mình.

Từ sớm, hai quả cầu Livestream đã bay lơ lửng trên đỉnh đầu cả hai. Lần này cách lần Livestream trước đã hơn nửa năm, trong nửa năm này Neville chưa từng mở Live lại. Dù người hâm mộ có thúc giục thế nào thì hắn cũng không một lời đáp lại như đã biến mất rồi vậy, nửa năm bỏ qua này khiến hắn mất đi rất nhiều fans. Không ngờ hôm nay đột nhiên nhận được thông báo Livestream, fans hâm mộ của hắn lập tức nhấn vào, vừa vào đã nhìn thấy khung cảnh hôn lễ.

“Ồ, Neville và Thu Thu kết hôn sao? Trời ạ, biết ngay bọn họ là một cặp mà, không ngờ có thể đợi đến ngày hôm nay.”

“Hôm nay Thu Thu xinh thật đó!”

“Kết hôn vượt chủng tộc đúng là dũng cảm mà!”

Trong hàng loạt lời khen ngợi, đột nhiên có động vật hỏi một câu.

“Đột nhiên ta phát hiện một việc, có phải Thu Thu là người không? Mấy người thấy có đúng không, hầu hết động vật sau khi biến thành người đều có vẻ ngoài giống Thu Thu, không phải nói gương mặt đâu mà là hình dáng ấy.”

“Nói mới để ý, ta cũng thấy vậy...”

“Từ lần Livestream đầu tiên năm ngoái Thu Thu đã có ngoại hình như vậy rồi, vậy có phải ban đầu cô ấy chính là người, không phải động vật không?”

“Kinh sợ ngây người luôn!”

“Kinh sợ ngây người luôn!”

Có rất nhiều động vật thông minh, sau khi dự án biến thành người được mở rộng với quy mô lớn, vừa nhìn Lục Thu mọi người đã phát hiện có chỗ không hợp lý.

“Vì sao? Có phải vì thí nghiệm đã được tiến hành từ sớm không, cô ấy là động vật tham dự thí nghiệm đầu tiên à?”

“Không phải chứ, cô ấy chưa bao giờ biến thành hình thú.”

Những lời chúc phúc ngay lập tức bị sự nghi ngờ lấn áp. Nhưng bọn họ không thể có đáp án được, vì hai vị mở Livestream đều không nhìn phòng Live một chút nào.

Khách đến đầu tiên không phải Mastiff 18 nhà gần nhất mà là Modes đã đến Cự Nham tinh trước một ngày. Lục Thu nhìn cô gái siêu xinh đẹp với mái tóc dài màu trắng, đôi mắt xanh thẳm đi đến từ xa, cô gái cao hơn một mét tám, đội mũ, đi giày boot màu đen, khoác áo choàng trắng, trong tay còn mang theo một chiếc túi nhỏ màu hồng, khí chất vô cùng tuyệt vời. Cô gái sải bước như siêu mẫu đến chỗ Lục Thu, nhìn mèo lớn ngồi ngay ngăn bên cạnh một cái rồi ôm chầm Lục Thu, gò má áp sát mặt Lục Thu cọ cọ thật mạnh. Lục Thu sửng sốt một lát, dò hỏi: “Modes?”

Modes nở nụ cười thật tươi: “Là ta, ngạc nhiên không, bất ngờ không? Thế nào thế nào?”

“Vô cùng xinh đẹp.” Lục Thu chân thành nói, Modes là cô gái xinh đẹp nhất Lục Thu từng gặp, còn đẹp hơn những người đẹp nổi tiếng trong giới giải trí gấp mấy lần.

“Chúc hai người tân hôn vui vẻ! Quà ta mang đến tặng hơi nhiều chút.” Vệ sĩ đằng sau khiêng theo rất nhiều quà.

Neville giơ móng vuốt lên chỉ sang một khu: “Để ở đó đi.”

Sau khi Modes xuất hiện, khung bình luận trên Livestream bùng nổ, không phải vì dung mạo tuyệt trần của cô bé mà là vì cái tên Modes. Không phải là Công chúa của bọn họ đó chứ? Nhưng bọn họ chưa từng nhìn thấy hình người của Công chúa.

Modes ôm Lục Thu cho thỏa rồi sang ôm Neville: “Anh ba, chúc mừng anh. Phụ... Ông ấy và anh cả không đến đây được nên đã nhờ em thay mặt gửi quà và lời chúc phúc.”

“Ừ, mi tới là tốt rồi.”

Đến sau Modes là cả gia đình Mastiff 18, mười mấy thành viên đông đúc kéo đến, cả đám con non trong nhà cũng mang theo. Chó con được hai tháng đang là độ tuổi hoạt bát nhanh nhẹn nhất, vừa đặt chân xuống đất đã chạy tới chạy lui chơi đùa. Mastiff 18 đằng sau điên cuồng đuổi theo. Cả nhà bọn họ đều rất may mắn, rút thăm được tốp đầu, mười đứa con trước của Sera chỉ trừ hai con là động vật phổ thông thì tất cả đều đã biến thành người.

Hình người của Mastiff 18 hệt như trong tưởng, một chàng trai cao lớn cường tráng, cơ bắp tay và cơ ngực nở nang cuồn cuộn, Lục Thu nhìn mà không nhịn được liên tưởng đến người khổng lồ xanh Hulk. Nhưng cậu ta chẳng giữ hình người được bao lâu, thấy mấy đứa con chạy tung tăng, cậu ta lập tức biến lại nguyên hình đuổi theo ngậm gáy từng đứa lôi về. Cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.

Sera cũng là một người đẹp rất khí phách, trông dường như còn cao hơn Mastiff 18 một chút. Tay Sera ôm một con chó con, trên vai còn cõng một con khác, cô bước đến trước mặt bọn họ: “Xin lỗi, bọn ta đến hơi muộn.”

Lục Thu cười cười sờ bé con trong lòng cô ấy: “Không muộn đâu, giờ vẫn còn rất sớm, mau vào ngồi đi.”

Sau khi cả nhà Mastiff 18 vào lại có thêm không ít động vật đến, tỷ như các động vật sống ở sa mạc như lạc đà, chuột nhảy và chuột sa mạc, bọn họ rút thăm được những số thứ tự phía sau, đến giờ vẫn chưa được biến thành người. Còn cả bé tê giác con nữa, nửa năm trôi qua, nó đã không còn là bé con nữa, sừng trên trán dài hơn nhiều, sắp trở thành tê giác trưởng thành rồi. Có cả bạn của Neville, những động vật này cũng có con đến từ Thủ Đô tinh, Lục Thu từng gặp một hai lần nhưng không quá thân quen.

Điều khiến người ta bất ngờ nhất là Ruth, ông ấy đưa một cô báo đốm đến cùng, đó cũng là bạn gái hiện tại của ông ấy. Ruth quen cô báo đốm này từ hồi tham dự giải thi đấu sủng vật, trước giờ vẫn luôn giữ liên hệ. Vốn sau đó ông cũng không liên lạc nhiều với báo cái, nhưng báo cáo lại đuổi theo ông đến Thủ Đô tinh, giờ lại còn theo đến Cự Nham tinh. Động lòng vì tình cảm của đối phương, rốt cuộc hôm nay Ruth cũng đưa báo cái đến giới thiệu. Đây cũng là lần đầu tiên Lục Thu gặp mặt cô báo đốm kia.

Ruth không rút thăm như những động vật khác mà được thực hiện thí nghiệm biến thành người riêng. Thời gian trước ông vừa đợi biến thành người vừa bận rộn đủ việc, cũng may tố chất thân thể của ông tốt, chỉ cần mười tiếng đã biến thành người thành công. Hệt như trong tưởng tượng của Lục Thu, Ruth là một quý ông trầm mặc ít nói, vết sẹo trên mặt vẫn được giữ nguyên, trông còn rất manly nữa.

“Đại nhân, Thu Thu, chúc mừng hai người.” Ruth dẫn theo cô bạn gái nóng bỏng đến chúc phúc.

Neville nhìn bọn họ, hỏi: “Khi nào các người kết hôn? Ta sẽ cho ông nghỉ dài hạn.”

Ruth đanh định nói gì đó thì cô bạn gái bên cạnh đã cười đáp: “Cũng sắp rồi, có lẽ không đến ba tháng đâu. Ngài phải cho nghỉ lâu lâu chút đấy, tôi đã lên kế hoạch đi hưởng tuần trăng mật rất nhiều nơi đó.”

Neville đăm chiêu gật đầu, rất tự nhiên hỏi lại: “Chỗ nào vậy, có thể trao đổi chia sẻ chút không?”

“Ha ha, được, tôi nói cho ngài...”

Neville thật thà mở quang não lên ghi lại hết. Trông bạn gái của Ruth rất thẳng thắn, là một cô báo thuộc phái hành động dám yêu dám hận, sớm muộn gì ông ấy cũng sa vào thôi. Nhưng với tình khí chậm chạp nghiêm túc của Ruth cũng chỉ có cô báo vừa cố chấp vừa chân thành như vậy mới có thể khuất phục thôi.

Sau Ruth, những động vật trong lãnh địa cũng lần lượt tới, bọn họ không ở lại, chỉ chuẩn bị quà biếu cẩn thận đưa đến rồi đi. Nhưng mãi mà Lục Thu vẫn không thấy Langdon đâu. Theo lý thì với tư cách là bạn tốt của bọn họ, Langdon không nên vắng mặt mới phải, vậy mà mãi đến khi hôn lễ sắp bắt đầu cũng không thấy gã xuất hiện. Thấy đã sắp đến giờ, Lục Thu chần chừ đợi thêm một lát, tin nhắn gửi đi cũng không nhận được hồi âm, chỉ có thể bất đắc dĩ bỏ qua.

Neville giơ móng vuốt lên giữ tay cô: “Đừng đợi nữa, bắt đầu trước đi.”

“Ừm.”

Toàn bộ hôn lễ đều do Neville lo liệu tổ chức, đến cả Lục Thu không được tiết lộ, ngay cả lễ đường tổ chức hôn lễ đến cô nay cô mới được nhìn thấy. Neville nắm tay Lục Thu chuẩn bị bước lên con đường hoa, đột nhiên trên không trung cất lên tiếng hát du dương. Vô số con chim bắt đầu bay lượn nhảy múa trên không, trong đó có một con chim mặc trang phục rực rỡ nhất bay giữa ca hát. Lục Thu nhận ra ngay, đây là ca sĩ chim sơn ca đang được yêu thích nhất hiện nay. Trong khúc hát của chim sơn ca, cô được Neville dắt tay lên trên đài cao. Kế đó, bầy chim tản ra, hai con chim đuôi dài tuyệt đẹp đan cổ nhau múa như đang tán tỉnh bạn đời của mình. Nếu lúc này Lục Thu xem Livestream thì sẽ biết hai con chim này chính là hai vũ công được yêu thích nhất bấy giờ, đã từng đạt được vô số giải thường.

Điệu múa kết thúc, đàn chim biến mất. Neville vỗ đuôi xuống đất, mọi thứ xung quanh đột nhiên từ từ thay đổi, toàn bộ khách mời biến mất, hình ảnh thảo nguyên và Neville cũng biến mất, cứ như đột nhiên chìm vào thế giới mô phỏng vậy. Khung cảnh xung quanh lại biến về khu rừng rậm, Lục Thu bị đè dưới móng vuốt, ký ức vẫn còn rất quen thuộc. Đây hình như là góc nhìn của Neville. Kế đó cô được đưa về tòa thành đá sống cùng Neville, toàn bộ ánh mắt của hắn đều hướng về cô. Dáng vẻ cô lúc ngủ, lúc ăn, lúc cô nhỏ nhẹ nói chuyện, có lúc cô làm nũng cũng có lúc cô nghiêm nghị. Lục Thu trong mỗi khung hình đều như phát sáng, từ trên xuống dưới đều được bao bọc trong ánh hào quang. Tất cả đều là Lục Thu trong mắt Neville. Cô phát sáng kéo hắn từ sâu trong bóng tối vô vị ra ngoài, khiến thế giới của hắn cũng bừng sáng theo.

Ảo ảnh xung quanh từ từ biến mất, Lục Thu một lần nữa nhìn thấy mèo lớn đứng trước mặt mình. Cũng chính là con mèo này đã nhiều lần đưa cô trở về từ cận kề cái chết, giúp cố tìm được chỗ an thân ở thế giới này, cho cô một ngôi nhà mới và hạnh phúc mới. Cũng giống như khi Neville nhìn mình, mỗi lúc Lục Thu nhìn hắn cũng có thể cảm nhận được hào quang trên người hắn, vừa sáng ngời vừa ấm áp. Chỉ khi bọn họ ở cạnh nhau mới có thể giữ được ánh sáng vĩnh viễn. Bởi vì bọn hộ sống dựa vào nhau, mãi mãi không thể rời xa.

Neville chẳng nói lời nào, nhưng đã xẻ hết lòng mình dâng cho Lục Thu xem. Lục Thu nhón chân lên, nhẹ nhàng hôn con mèo lớn chỉ thuộc về mình này. Sao cô có thể may mắn đến như vậy, có thể xuyên đến thế giới này, có thể gặp được Neville, có thể gặp được nhiều người bạn đáng yêu đến vậy, có thể trải nghiệm nhiều điều thú vị đến thế. Dù tương lai sau này thế nào, giờ khắc này, cô đã cảm thấy đời này sống không hối tiếc.

Tác giả có lời muốn nói: Chính văn đến đây đã chính thức kết thúc, phía sau vẫn còn phiên ngoại, tôi sẽ cố gắng viết nhiều phiên ngoại hơn. truyện xuyên nhanh

P/S: Chương này siêu ngọt siêu dễ thương luôn. Còn 10 chương phiên ngoại nữa, mọi người nhớ đón xem nhé!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.