[ Miêu – Thử ] Chấp Tử Chi Thủ
Author:Biên bức
Edit: Leena-chan
P.s: Bản edit không mang tính chất thương mại . Ta làm vì yêu thích [ Miêu – Thử ] . Bản dịch không có sự cho phép của tác giả . Nên thỉnh chư vị đừng mang đi đâu .
.
Chương 9
.
.
Không lâu sau , Triển Chiêu đẩy cửa tiến vào.
“ Vừa rồi Nguyệt Hoa tới đây ?”
“ Đúng vậy.”
Triển Chiêu đến bên giường kiểm trả một lượt toàn thân y , nói “ nàng không đối ngươi làm gì bất lợi ?”
Bạch Ngọc Đường lạnh lùng nói :” Ngươi không khỏi quá coi thường ta . Tuy rằng tay chân ta cùng ánh mắt đều không dùng được , bất quá ta còn có thể dùng miệng .”
Triển Chiêu hơi hơi nhíu mày , hắn biết này Bạch Ngọc Đường thực sự là đang tức giận . Thời điểm y tức giận chính là sẽ không gầm rú , thanh âm y càng lạnh , nói lên y đang cực kì phẫn nộ . Hắn dám khẳng định Nguyệt Hoa tới đây chắc chắn đã nói điều gì đó , bằng không tiểu bạch thử sẽ không dùng ngữ khí này nói chuyện với hắn.
“ Ngọc Đường , nàng ruốt cuộc đã nói cái gì với ngươi ?”
“ Cái gì cũng không có.”
Xem ra , xác thực là có nói gì đó không hay rồi.
“ Mặc kệ nàng nói cái gì , ngươi đều phải tin tưởng ta.”
“ Ta cái gì cũng chưa nói , Triển đại nhân , ngươi cần gì phải hướng ta giải thích như vậy ?”
Triển Chiêu sâu kín hít một tiếng , nhẹ nhàng ở trên trán tiểu bạch thử hôn một cái .
“ Kiếp này , Triển Chiêu chỉ yêu Ngọc Đường , chưa bao giờ thay lòng đổi dạ , vĩnh viễn tình cảm này sẽ không thay đổi . Chuyện hôn ước , ngươi nhất định phải tin tưởng ta , ta nhất định sẽ cho ngươi một lời giải thích thuyết phục.”
“ Hảo , ta tin tưởng ngươi.” Bạch Ngọc Đường đáp phi thường sảng khoái . Nhưng trên thức tế y đã sớm hạ quyết tâm , cho dù Triển Chiêu thật sự trong đầu có ý vì mẫu thân mà cúi đầu muốn thành toàn hôn ước , y cũng nhất định có biện pháp làm cho hắn từ bỏ .
Trừ phi …. Nếu là Triển Chiêu hắn thay lòng đổi dạ , y sẽ không miễn cưỡng , lập tức buông tay , không bao giờ xuất hiên trước mặt Triển Chiêu .
Nói đi lại phải nói lại. Bạch Ngọc Đường có điểm buồn bực , Tiểu miêu kia cũng thực là … lúc trước hắn cùng y dây dưa ái muội không rõ ràng nên mới lâm vào cảnh như bây giờ , nay thì lại như thay đổi hoàn toàn , cái gì cũng dám nói , thực đôi lúc làm y không tài nào quen được.
“ Tiểu miêu , ngươi nếu là đối ta thương hại , vậy không cần.”
Triển Chiêu cười thầm , dùng môi bắt lấy phiến môi Bạch Ngọc Đường , nhẹ nhàng cọ cọ lên “ Ngọc Đường , ngươi thấy là ta đang thương hại ngươi sao ? “
Bạch Ngọc Đường cau mày :” Ta không cần ! “ . Y ngừng lại một chút , khẽ nhếch miệng nói : “ Ngươi dám ?” .
Triển Chiêu cũng cười : “ Cho nên , ta tuyệt đối khẳng định vĩnh viễn này những gì ta làm , những gì ta nói vĩnh viên không phải vì thương hại ngươi …”
Triển Chiêu cúi đầu chiếm lấy đôi môi đang cong lên , từ một nụ hôn phớt nhẹ dần dần biến thành hôn sâu , chiếm giữ lấy đôi môi , đầu lưỡi , khoang miệng , vị ngọt tân mà hắn khát cầu bao lâu nay.
“ Triển đại nhân , ngươi không mau mở cửa , ta đã đem dũng thủy cũng nước nóng tới rồi ! Ngươi còn không mau để nước nguội mất ! “ Tiếng quát lớn từ phía ngoài cửa truyền vào .
Triển Chiêu từ trên giường Bạch Ngọc Đường chật vật đứng lên , kéo theo lại một hồi tiếng động va quyệt đi ra ngoài.
“ Thực xin lỗi ! Thực xin lỗi , đại nương , ta đã quên …”
“ Ta còn chuẩn bị cơm , đợi lát nữa tắm rửa xong ngươi cấp Tiểu Bạch ăn a . Công Tôn tiên sinh nói , hắn thật lâu chưa hảo hảo ăn cơm , vừa mới bắt đầu tuyệt không thể để hắn ăn nhiều , cứ ăn từng ít một thôi không được quá gấp , chia nhỏ các bữa ra , khi nào đói thì ăn …”
“ Được, được , đa tạ đại nương .”
“ Không biết Tiểu Bạch thế nào ? Khụ , chắc hắn cũng mệt rồi , để khi khác thăm hắn sau . Nhớ rõ lời ta dặn, tràm ngàn lần không được cho hắn ăn quá nhiều a !”.
“ Ân , Ta đã biết “
Ngoài cửa thanh âm dân dần thấp đến , tiếng bước chân dần dần đi xa.
Bạch Ngọc Đường vẫn nằm ở trên giường , vẫn là không thể nhìn , vẫn là động cũng không động được , nhưng y lại đang cười , mặc kệ ai nhìn đến nụ cười của y , đều là sẽ nhịn không được mà muốn cùng y cười .
Bởi vì này là hạnh phúc , nụ cười thuần túy là khi người ta hạnh phúc , hạn phúc làm cho người ta không thể không ganh tỵ.
.
.
.
Bao Chửng cùng Công Tôn Sách cùng nha dịch tiến vào thi phòng , phía bên trong , xếp theo hàng trật tự , các cỗ thi thể toàn bộ còn nguyên vẹn , chỉ có duy nhất một khối bạc quan là bị cạy mở , bên trong “ thi thể “ không cánh mà bay.
Bao Chửng cùng Công Tôn Sách đi qua đi lại , nương theo ngọn đèn xem xét kỹ lưỡng , khắp trong ngoài quan tài một lượt , không khỏi liếc nhau.
“ Công Tôn tiên sinh , ngươi có nhìn ra được điều gì hay không ? “ Bao Chửng hỏi.
Công Tôn Sách gật đầu : “ Kia đứa nhỏ quả thực chính mình chạy trốn.”
“ Thứ nhất , nếu là người khác đem đứa nhỏ đi , thì trên quan tài ắt phải có dấu vết cạy mở ,. Nhưng này quan tài bị xê dịch một đoạn lớn , dấu vết để lại có thể cho thấy , rõ ràng là đứa nhở ở bên trong dãy dụa , cố gắng mở quan tài , nên để lại rất nhiều vết xước .
Thứ hai , trên quan tài còn lưu lại hình dáng bàn tay của đứa nhỏ khi đẩy nắp quan tài ra . Đệ tam, đó là … mọi người nhìn xem , một chuỗi chân bó ấn …”
Tất cả mọi người đều hướng ánh mắt nhìn theo , từ bên ngoài quan tài bắt đầu , một chuỗi ngón chân kéo dần ra phía ngoài cửa , thản nhiên lưu lại chân bó ấn kéo dài , biến mất ở cửa . ( Lee: đoạn này lằng nhằng , quan tài … >.< )
Bao Chửng nghi hoặc nói :” Công Tôn tiên sinh , ngươi lúc ấy không phải đã chứng thực đưa nhỏ kia đã chết ?”
“ Đúng vậy “ Công Tôn Sách khẳng định.
“ Khẳng định … Là xác chết vùng dậy a …” Trương Long nhỏ giọng nói .
Một cơn gió lạnh bất chợt ùa vào , khiến mọi người sau lưng nhảy dựng lên , da ga da vịt là đều nổi cả.
Bao Chửng trừng Trương Long một cái , Trương Long thấy vậy cuống quýt trốn vội sau lưng ba người kia .
“ Này … Đệ tử cũng vô pháp giải thích.”
Nói đến chuyện này , Công Tôn Sách so với bất luận người nào cũng thực chú ý , và nghi hoặc , “ Lúc ấy , kia thực sự đứa nhỏ thực không còn dấu hiệu sinh tồn , không có hô hấp , không có mạch đập , ngay cả mạch cảnh cũng không có , đồng tử dãn rộng , đệ tử thật sự nghĩ không ra , đứa nhỏ này. … Lúc ấy quả thực là đã chết …”
“ Xác chết vùng dậy …” Trương Long lại cằn nhằn.
Bao Chửng khoát tay .
“ Triệu Hổ , Mã Hán , đem hắn đuổi ra ngoài ! “
“ A a a ! Đại nhân không cần ! Thuộc hạ biết sai rồi ! “
Triệu Hổ cùng Mã Hán đối Trương Long lộ ra một nụ cười thực có lỗi , sau đó mạnh mẽ túm lấy , đè lại Trương Long đáng thương , một hai ba , cùng nhấc chân …. Hướng cửa thi phòng ném kẻ không may ra ngoài .
Từ phía ngoài vọng lại , tiếng kêu thảm thiết của Trương Long “ A a a ~”
Vương Triều nói : “ Trên giang hồ có một loại công phu tên là Quy Tức đại pháp , người sử dụng công phu này giống như là đã chết , không hô hấp , cũng không có mạch đập , kia có lẽ đứa nhỏ này là dùng tuyệt kỹ đó ?”
Công Tôn Sách nói :” Quy Tức đại pháp ta cũng từng gặp qua một lần , nhưng với đứa nhỏ này không giống , lúc đó ta kiểm tra rõ là đồng tử của đứa nhỏ dãn rộng , thả thân thể thủy chung nhuyễn mà không cương . Mà đứa nhỏ này , trừ bỏ không hủ không lạn ở ngoài , nó cùng người chết không hề khác nhau , nên không phải là Quy Tức đại pháp gây nên.”
Bao Chửng nói : “ Vậy theo Công Tôn tiên sinh chuyện này nên giải thích thế nào ? “
Công Tôn Sách nói :” Này … Đệ tử không biết , nhưng thật ra có một chút rất quái lạ , ở Hoàng Lương huyện khi đệ tử tới tra án , có kiểm tra thi thể ác bá phu phụ , tử trạng phi thường an tường , cho dù thân thể bắt đầu hư thối , sắc mặt lại vẫn như thường .
Điểm này cùng đứa nhỏ kia có bộ dáng phi thường tương tự , lúc ấy để tự cũng đã nghĩ tới này có lẽ là bọn họ cùng bị hạ một loại dược ? Nhưng bây giờ xem ra hẳn là đệ tử đã đoán sai .”
Bao Chửng gật gật đầu , lại lắc lắc đầu , Công Tôn Sách thì trầm lại sắc mặt , suy nghĩ sâu xa . .
.
END : Chương 9
.
Chú ý: 1: Ta không biết tiếng trung , nên toàn dựa vào QT và các phần mềm hỗ trợ Trans thôi . Nên mọi người có đọc QT rồi mà khi đọc đây thấy có khác , đừng mắng ta , đứng ném gạch ném đá ta ( Ta né ~~ ) .
2: Tại sao lại có những chỗ khác . Cái này những ai đã đọc Qt rồi thì biết . Nhiều đoạn ta oải luôn , đọc muốn nổ mắt trả hiểu đoạn đó nó nói về cái gì . Nên ta dựa theo văn cảnh , diễn biến , mà thêm bớt chặt chém (tứ tung). Nên thông cảm cho ta nhá .
3: Đọc Rồi thì đừng tiếc một câu CMT cho ta . Tạo động lực cho cái ta kéo cái thân nhười* này lê lết mà làm những cái khác .