Hạ Tinh Trình nửa đêm bị điện thoại của Hoàng Kế Tân gọi tới đánh thức, cậu nhìn thời gian, lúc đó mới hơn 2h sáng, nhất thời nổi giận đùng đùng, nhận điện thoại câu đầu tiên là: “Anh nổi điên gì vậy?”
Hoàng Kế Tân hỏi ngược lại cậu một câu: “Anh mới phải hỏi cậu nỏi điên cái gì ấy.”
Hạ Tinh Trình giơ tay lên vò mái tóc lộn xộn của mình, cảm thấy cả đầu cũng đau theo luôn, cậu nói: “Chuyện gì?”
Hoàng Kế Tân chất vấn: “Cậu post weibo gì? Cái gì mà bạn và các bạn bên cạnh? Bạn là ai hả?”
Đầu óc Hạ Tinh Trình vẫn rất hỗn loạn: “Anh nói gì vậy?”
Hoàng Kế Tân nói: “Cậu post weibo xong, tên cậu và Dương Du Minh cùng nhau lên hotsearch, người ta còn tưởng công ty mua hotsearch cho cậu, kéo ảnh đế của người ta sao tác đó!”
Hạ Tinh Trình cuối cùng cũng bắt được trọng điểm: “Em sao tác gì cơ?”
Trong giọng nói của Hoàng Kế Tân vẫn mang theo sự giận dữ: “Anh đâu biết cậu sao tác cái gì? Rốt cục thì cậu có văn hóa không vậy? Lời của cậu giống như đang công khai tình yêu ấy, cậu nói anh nghe xem, cậu muốn công khai tình yêu với ai, Dương Du Minh hả?”
Hạ Tinh Trình giơ tay bật đèn bàn, ánh đèn vàng ấm áp lập tức hắt lên mặt làm cậu bất giác nheo mắt trốn ra sau, cả khuôn mặt nhăn lại, hỏi Hoàng Kế Tân một câu: “Em post cái gì vậy?”
Hoàng Kế Tân tức đến mức suýt chút nữa ngạt thở: “Có phải cậu say không?”
Hạ Tinh Trình vùi mặt vào trong gối, một lúc sau mới nói: “Có lẽ là có một chút.”
Cúp điện thoại, cậu mở weibo ra, nhìn thấy cái weibo mình post trước khi ngủ đã có gần mười vạn lượt share, cậu cảm thấy thụ sủng nhược kinh, hơn nữa mở comment ra xem lại không phải là mấy comment nhảm spam của fans, mà câu hỏi của rất nhiều người đều là “bạn” kia là ai.
Có người hỏi cậu: “Anh Tinh Trình đang yêu sao?” Còn có người hỏi: “Cái chữ “bạn” kia không phải là Dương Du Minh chứ?” Còn có rất nhiều câu hỏi kỳ lạ hơn nữa, một người trong số đó nói: “Dương Du Minh kết hôn rồi, đây là sao tác CP với người đã kết hôn hả?” Phía dưới fans giải thích giúp cậu: “Ảnh và anh Minh đang đóng chung phim đó được chưa!”
(Sao tác là việc nghệ sỹ cùng cố tình dựa vào tên tuổi của nhau hay một bên đơn phương giở chiêu trò nhằm tạo chủ đề xung quanh của cả hai để có thể nổi tiếng hơn, có đề tài thu hút dư luận hay fan của hai bên)
Hạ Tinh Trình không nhìn rõ những thứ khác, nhưng lại cảm thấy hai chữ kết hôn vô cùng chói mắt, thời gian quá lâu, hình như ngay cả bản thân cậu cũng sắp quên Dương Du Minh đã kết hôn rồi, không ngờ lại ở dưới tình huống như thế này, bất ngờ không kịp chuẩn bị gì cả được người ta nhắc nhở chuyện này.
Cậu bóp trán, chân gập lại cong lưng ngồi trên giường, chăn mỏng trượt xuống dưới để lộ thân trên trần truồng, một khuỷu tay cậu chống trên đầu gối đỡ lấy đầu, một tay khác thì lướt điện thoại.
Mở inbox ra tin nhắn đầu tiên ra lại là một cư dân mạng xa lạ đang mắng cậu: “Không biết xấu hổ! Đừng có kéo Dương Du Minh vào được không?”
Hạ Tinh Trình ném điện thoại đi, hai tay cùng che lên mặt yên tĩnh ngồi một lúc, rồi lại không nhịn được cầm điện thoại lên mở tin nhắn đằng sau ra: “Chào cậu, có thể đừng sao tác CP không? Anh Du Minh kết hôn rồi, cậu như vậy sẽ khiến tôi cảm thấy cậu hơi low...”
Nhìn chằm chằm cái tin nhắn kia một lúc, Hạ Tinh Trình thoát ra khỏi weibo, cậu mở wechat ra gửi tin nhắn thoại cho Hoàng Kế Tân: “Gọi lão Hoàng, gọi lão Hoàng.” Giọng uể oải, cực kỳ mệt mỏi.
Hoàng Kế Tân trả lời lại một cái emo tức giận.
Hạ Tinh Trình nằm xuống, nói vào điện thoại: “Em viết sai, chứ không có ý đó đâu.”
Hoàng Kế Tân trả lời cậu: “Tốt nhất là cậu không có ý đó.”
Hạ Tinh Trình nói: “Em không biết anh đang nói gì.”
Hoàng Kế Tân nói: “Cậu và Dương Du Minh diễn loại phim này, sau này khó tránh khỏi sẽ bị ảnh hưởng của dư luận, người khác cũng sẽ phỏng đoán về hai người. Những chuyện này, ban đầu có thể mang đến đột hot cho cậu, nhưng sợ không cẩn thận sẽ bị phản phệ, dù sao thì anh cũng nghĩ cậu phải thận trọng.”
Hạ Tinh Trình nghe đến ngẩn người: “Chuyện gì cơ?”
Hoàng Kế Tân thở dài một hơi: “Thôi bỏ đi, anh biết cậu đóng phim từ lúc còn nhỏ tuổi, cũng không được học hành gì, cậu đừng post weibo nữa, lát nữa cậu chụp cho anh một tấm, sáng mai anh sẽ bảo người giúp cậu post một cái weibo để giải thích.”
Lúc này Hạ Tinh Trình chẳng có tâm trạng nào để cãi nhau với anh, chỉ hỏi: “Ảnh gì?”
Một lát sau Hoàng Kế Tân mới trả lời lại một tin nhắn thoại: “Chụp một tấm selfie, selfie chung của cậu với con búp bê kia.”
Hạ Tinh Trình xoay người bò dậy khỏi giường, bật đèn trần trong phòng lên, đặt búp bê lên giường, chính mình còn thay quần áo, chỉnh lại tóc, lăn qua lăn lại nửa giờ mới chụp được một tấm ảnh mà mình cảm thấy hài lòng, rồi gửi qua wechat cho Hoàng Kế Tân.
Sau đó cậu bổ nhào lên giường, cảm khái mình sắp chết rồi.
Ngày hôm sau trước khi quay phim, chuyên gia trang điểm vừa makup cho Hạ Tinh Trình, vừa nói: “Anh Tinh, hôm nay trạng thái của anh không tốt lắm nha.”
Hạ Tinh Trình nhắm mắt lại để cô makeup cho mình, nói một câu: “Hôm qua sinh nhật vui quá nên uống nhiều.”
Chuyên gia trang điểm mỉm cười chứ không nói gì nữa.
Sau khi makeup xong đợi chuyên gia trang điểm rời đi, Hạ Tinh Trình mở điện thoại xem weibo, nhìn thấy tài khoản của mình sáng sớm lại post một cái weibo, kèm theo tấm hình selfie cậu chụp vội vào đêm qua, caption viết: “Bạn là ai? Bạn chính là “bản thân mình” thân thiết nhất trong suốt hai mươi bốn năm qua.”
Cậu không xem bình luận bên dưới, thậm chí còn tắt luôn thông báo inbox.
Thật ra Hạ Tinh Trình cũng chẳng sợ người khác chửi mình, cậu chỉ sợ những người đó liên tục nhắc đến Dương Du Minh để chửi mình, việc này làm trong lòng cậu cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Trợ lý Tiểu Đường chạy tới nói, phó đạo diễn đang tìm cậu.
Hạ Tinh Trình đứng lên, giao điện thoại cho Tiểu Đường, sau đó hít sâu một hơi, cảnh quay được dựng ở trong studio của bọn họ không còn nhiều lắm, trong đó còn hai cảnh cực kỳ quan trọng, một là cảnh thân mật cuối cùng của Phương Tiệm Viễn và Dư Hải Dương, một cái khác là cao trào của cả bộ phim, là bước ngoặt của câu chuyện tình yêu này.