Dạ Thương Minh một chưởng đánh tới trên người Mã Lệ, chỉ thấy một cái bóng trắng lướt qua ôm lấy nàng ta, bức tường phía sau vang lên một tiếng đổ vỡ.
Gia nhân Mã gia kinh hô một trận, ai cũng thật không ngờ Dạ Thương Minh võ công cao cường như vậy, xuống tay tàn nhẫn như vậy, chỉ là bọn họa không biết là, Dạ Thương Minh chính là tùy tay đánh ra một chưởng, nếu không có người cứu Mã Lệ kia sẽ chết.
Mã Lệ cũng bị dọa ngây người, lăng lăng nhìn bức tường đổ nát, nếu vừa rồi không có ân nhân cứu mạng, như vậy... Không khỏi rùng mình một cái, hiện tại bọn họ cho dù là kẻ ngốc cũng biết nhóm người này cường hãn .
Mã Ngọc cố gắng trấn định, tiến lên xem xét Mã Lệ, lo lắng hỏi: "Nữ nhi có hay không bị thương?"
Mã Lệ lắc đầu, nàng đã bị dọa choáng váng.
Mã Ngọc nhẹ nhàng thở ra, ôm lấy người Mã Lệ cười nói: "Con, ngươi đã trở lại, không bằng ngươi xử lý những người đã bắt nạt muội muội người." nghĩ tới con trai của mình đã trở lại, hắn cũng không còn e ngại nữa .
Nam tử không có nhìn Mã Ngọc đang cười vui vẻ, mà là cau mày nhìn đám người Nhan Nhiễm Tịch.
Nhan Nhiễm Tịch cũng nhíu mi, không thể tưởng được ở trong này còn có thể gặp người Vân Tông, thật sự là duyên phận.
Mã ngọc lên tiếng nói với con trai của mình :
"Con, là bọn họ, đầu tiên là vũ nhục muội muội ngươi, hiện tại vừa muốn hạ sát thủ, nếu ngươi không tới kịp, muội muội ngươi đã mất mạng."
Năm người Nhan Nhiễm Tịch nhàn nhã liếc nhìn Mã Ngọc, không để ý hắn đi cáo trạng mình, lúc trước Nhan Nhiễm Tịch có thể ở mỹ thực trai giết ba người Vân Tông, hiện tại có thể ở trong này lại sát ba người, dù sao Vân Tông nàng sớm muộn gì cũng sẽ tiêu diệt.
"Cha." Nam tử tức giận chặn lại lời nói của Mã Ngọc, sau đó nhìn về phía năm người Nhan Nhiễm Tịch vẻ mặt xin lỗi nói: "Thực không ngờ lại ở chỗ này gặp được quái y Phiêu Miểu cùng với Minh điện Minh hoàng, tại hạ là Vân Tông Tam đại đệ tử, Mã Bác Hải, cha ta không có đi lại trong giang hồ nên không biết các vị, đã thất lễ thỉnh các vị bao dung."
Mã Ngọc không biết người trong giang hồ, nhưng con hắn là đệ tử Vân tông, tự nhiên là hiểu biết, tuy rằng không biết ba người bên người Dạ Thương Minh cùng Nhan Nhiễm Tịch là ai, nhưng người có thể cùng bọn họ đứng một chỗ, tuyệt đối là người hắn không thể đắc tội.
Hiển nhiên Mã Ngọc phía sau đã bị làm cho kinh sợ.
Nhan Nhiễm Tịch đối với Vân Tông ấn tượng rất kém, nếu nói thái độ trước đây đi vào Mã phụ là để vui đùa, như vậy thái độ bây giờ chính là lạnh lùng, lạnh lùng nhìn Mã Bác Hải, hừ lạnh một tiếng:
"Chúng ta làm sao dám, đều là bị nữ nhân kia bức hôn, lại còn nói chúng ta có duyên phận nữa."