Mở Ra Ngoại Đeo Liền Xuyên Qua

Chương 46: Chương 46: Quang minh X Hắc ám




Trước đây rất lâu ở trên Caesar đại lục, sự sùng bái của tẩt cả các sinh vật đối với Quang minh cùng Hắc ám là cân đối, nhưng không biết từ lúc nào bắt đầu, mọi người cho rằng Hắc ám đem đến tai nạn, tật bệnh và bất hạnh cho mọi người, rồi họ từ bỏ Hắc ám, ủng hộ Quang minh.

Cũng bắt đầu từ lúc đó, quyền lực của Quang minh Thần điện bắt đầu lớn mạnh, mà sự ảnh hưởng của Hắc ám Thần điện từ từ xuống dốc. Cho tới bây giờ, Quang minh Thần điện đã trải rộng trên toàn bộ Caesar đại lục, chiếm vị trí tuyệt đối ở các quốc gia và các thế lực, thậm chí đã đến mức chỉ cần dậm chân một cái, đại địa sẽ rung động. Mà Hắc ám Thần điện thì với định nghĩa là sẽ mang tai nạn, tật bệnh và bất hạnh cho con người nên những nơi phân bố đều bị Quang minh Thần điện giáo đồ chèn ép công kích, một số giáo đồ già của Hắc ám Thần điện bỏ trốn, mà Tân Giáo đồ thấy thế cũng không chống cự, bảo mệnh quan trọng hơn. Vì thế mọi người càng thêm tôn trọng Quang minh, vứt bỏ Hắc ám. Khi Quang minh Thần điện cao nhất chỉ huy —— Gerry Aschles Sciales Daime Giáo Hoàng đại nhân thường xuyên hướng các giáo đồ tuyên truyền giảng giải một số thần dụ nghe nói là đến từ chính miệng Rồng Hi Vọng.

Thần dụ nói: Hắc ám vốn đã xuống dốc lại lần nữa quật khởi, loài người sẽ một lần nữa chìm trong bóng tối. Hắc ám và người dẫn đường cho hắc ám sẽ mang đến những căn bệnh không thể chữa trị cho thế giới, sự hiện hữu của họ sẽ hủy diệt loài người, đem bọn họ mang đến Thần điện, Rồng Hi Vọng sẽ tinh lọc và thương yêu bọn họ, khi đó, tất cả sẽ được cứu thục, ánh sáng hi vọng lại lần nữa buông xuống, các giáo đồ của Quang minh Thần điện phải nhớ lấy điều này.

Lời Giáo Hoàng đại nhân lời chính là chân lý, đây là phương pháp cứu vớt chính mình. Quân đội của Thần điện trên thế giới đều xuất động, tìm kiếm người trong bức học theo thần dụ của Rồng Hi Vọng, chính nghĩa của bọn họ nói cho bọn họ biết, đây là phương pháp duy nhất cứu vớt nhân loại.

Đại bản doanh của Quang minh Thần điện nằm ở trên biển cường quốc Tát Phỉ Lạp Tư thủ đô Merl Gall, nơi đây thờ phụng bức tượng của Rồng Hi Vọng – Encarnación, mỗi ngày Sciales Daime Giáo Hoàng đại nhân đều đến nơi này cầu nguyện, hi vọng nhận được đến thần dụ.

Lúc này, Sciales Daime Giáo Hoàng đại nhân đã cầu nguyện xong cho ngày hôm nay, về phòng mình nghỉ ngơi, đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên.

“Giáo Hoàng đại nhân.”

“Theodore sao? Vào đi.”

Theodore giáo chủ đẩy cửa đi vào, nhẹ nhàng đóng cửa lại, cung kính đứng ở một bên.

“Theodore, tìm ta có chuyện gì sao?”

Sciales Daime Giáo Hoàng đã là một người đàn ông đã hơn một trăm tuổi, tóc lông mi râu đều đã tuyết như trắng, khi cười trở nên rất hòa ái, giống như ông già Noel vậy.

“Giáo Hoàng đại nhân, vì sao. . . . . . Muốn truy nã hai người kia?” Theodore cảm xúc có chút kích động, sau khi hắn biết được tin tức này sau liền vội vàng theo Tát Phỉ Lạp Tư đuổi tới Merl Gall, “Ta nhớ ta đã báo cáo với ngài rằng, sự kiện nguyền rủa lần trước ở Tát Phỉ Lạp Tư đế đô là do Huyết tộc gây ra, không phải là tại hai người kia.”

“Đúng vậy, Theodore, ngươi trước hãy ngồi xuống đã, không nên kích động.”

“Giáo Hoàng đại nhân, ta nghĩ ta không thể không kích động, ngài có biết rằng, Huyết tộc lưu lại nguyền rủa là Blood, chính là Blood năm đó đã hủy diệt toàn bộ Alex thành! Ngay khi ta hết đường xoay xở Athfield lấy ra một phương thuốc! Phương thuốc này tuy rằng không đầy đủ, nhưng nếu ở trong thời gian hữu hiệu làm cho người trúng nguyền rủa uống vào, chỉ cần phối hợp với thuật tinh lọc là có thể giải trừ!”

Sciales Daime Giáo Hoàng khi nghe lời này, thoáng sửng sốt một chút, rồi trong nháy mắt lại khôi phục tươi cười lúc trước, nhìn Theodore giáo chủ.

“Ta lúc ấy liền truy vấn Athfield lai lịch phương thuốc này, hắn nói là Karle Sellecti đại sư đưa cho hắn. Nói thật, ta không tin Karle Sellecti cái kia căn bản không hiểu dược tề lại có được loại phương thuốc này cao cấp, đương nhiên, cuối cùng ta vẫn điều tra ra được.” Theodore giáo chủ nói tới đây, trên mặt có chút kiêu ngạo, “Phương thuốc này là của cô gái tên là Tiểu Duy, nàng lấy lực lượng một người tiêu diệt toàn bộ Huyết tộc xâm nhập vào đế đô, nàng cũng là quán quân của Tử chiến đại tái trước đó không lâu ở đế đô, vẫn là ngài muốn truy nã cái kia hai người một trong số đó.”

“Người có thể giải trừ nguyền rủa tà ác như thế, ta không cho rằng nàng là người dẫn đường cho hắc ám, nàng có được tri thức về dược tề cao thâm hơn chúng ta, người như vậy tại sao có thể là người dẫn đường cho hắc ám?”

“Theodore a, ngươi không hiểu.” Sciales Daime Giáo Hoàng đại nhân đứng dậy nói, vỗ vỗ bả vai Theodore giáo chủ, rót một chén nước đưa cho hắn.

“Giáo Hoàng đại nhân. . . . . .”

“Đây là thần dụ của Rồng Hi Vọng, sau năm mươi năm, ta lại lần nữa nghe được thần dụ của Rồng Hi Vọng.”

“Làm sao có thể. . . . . .”

“Rồng Hi Vọng muốn ta mang hai người kia về.”

“Mang về? Nếu là mang về làm sao có thể biến thành người dẫn đường cho hắc ám ?”

“Trong hai người kia có một người là một vị hắc ma pháp sưpháp lực cao thâm.” Sciales Daime Giáo Hoàng cười nhìn Theodore, tư liệu hắn nắm giữ so với Theodore còn chính xác hơn rất nhiều, “Rồng Hi Vọng hẳn là cảm thấy vị hắc ma pháp sư này quá cường đại, nếu Hắc ám Thần điện mượn lần này quật khởi, mọi người sẽ lại lâm vào tai nạn và bất hạnh .”

“Thật là như vậy sao. . . . . .”

“Ngươi xem, ngay cả bức họa cũng là do Rồng Hi Vọng giao cho ta , tại sao có thể có sai?”

“. . . . . .”

“Chúng ta là sứ đồ thành tín nhất, chúng ta sẽ hoàn thành lời nhắn nhủ của thần.”

“Nguyện Rồng Hi Vọng phù hộ mỗi người trên Caesar đại lục.”

“Nguyện Rồng Hi Vọng phù hộ mỗi người trên Caesar đại lục.”

Mỗi người đều có được niềm tin của mình, mà mỗi người đều dựa theo lập trường của bản thân mà làm những chuyện họ cho là đúng.

Tiểu Duy và Alois ở Tuyết Sơn nhất kích đả thương Quang minh Thần điện sứ giả, thuận tiện cũng đe dọa đến những người khác, hai người mang theo mộtvị Tinh linh hôn mê vội vàng rời đi hiện trường.

Vốn định phối chế cho vị Tinh linh này vài dược tề giúp hắn thanh tỉnh, hiện tại xem ra là không thể —— lại cũng không có thời gian và địa điểm để cô làm vậy. Một người một rồng một Tinh linh cứ như vậy đi lên Tuyết Sơn thuộc dãy núi Riaz, Tiểu Duy làm hộ thuẫn cho ba người để chống đỡ gió lạnh.

“Tiểu Duy, vì sao người Quang minh Thần điện muốn bắt chúng ta?” Alois cõng tinh linh, đi theo Tiểu Duy phía sau, nghĩ phía trước chuyện tình hỏi.

“Không biết.” Giọng của Tiểu Duy trầm thấp, có thể cảm thấy là đang rất tức giận, cô nghĩ mãi mà không rõ, rốt cuộc là vì sao. . . . . .

“Quang minh Thần điện hình như là do Aus Belle thúc thúc xây ở nơi này, ở vạn năm trước.” Alois vô tâm nói một câu, làm cho Tiểu Duy lập tức tinh thần tỉnh táo, xoay người nắm vai Alois, hỏi: “Aus Belle? Đây không phải là Rồng Hi Vọng sao?”

“Đúng vậy a, chưởng quản Quang nguyên tố Aus Belle thúc thúc.”

“Cự Long tộc sao. . . . . . A Lạc, các ngươi cửu đại thủ hộ trụ cột Cự Long ở chỗ nào, ngươi biết không?”

“Không rõ lắm, nhưng là Ueda nhất định là ở trong lãnh địa của Tinh linh tộc, những người khác không có chỗ ở cố định, không giống ta khi còn nhỏ, bị an trí ở trong Hủy Diệt Thần điện.” Alois tuy bị Tiểu Duy dọa sợ, nhưng vẫn là nhớ lại nói, “Đúng rồi, Morrie Sickles có thể ở nhân ngư tộc lãnh địa, bất quá này không dám cam đoan. Ta còn nhỏ thời điểm hắn đến xem quá ta, bên người mang theo vài chỉ nữ tính nhân ngư.”

Morrie Sickles. . . . . . là Rồng Biển Cả.

Tiểu Duy đối này mấy cái tên Cự Long khá là quen thuộc, nhưng là ở trong trò chơi chưa thấy qua, trừ bỏ Rồng Hủy Diệt nàng đánh rất nhiều lần ra, những cái khác bởi vì không có trang bị vũ khí có thể dùng, cho nên cũng chưa đi qua, huống chi mấy tên một cái so với một cái khó đánh, nếu không có nhu cầu ai lại nổi cơn điên đi chuốc vạ vào thân a!

Nhưng đối với cho Quang minh Thần điện mà nói Rồng Hi Vọng gần như chỉ tồn tại như là một tượng trưng, thần sử không có khả năng thường xuyên xuất hiện ở đây, mà bọn họ cũng chỉ ở đế đô xuất hiện quá, nói như vậy đứng lên vẫn là cái kia Theodore giáo chủ hiềm nghi lớn nhất a. . . . . . nhưng là truy nã mình và Alois có ích gì?

Tiểu Duy vuốt một chút ý nghĩ của mình. Nhớ rõ trước đây ở trong trò chơi, Quang minh Thần điện và Hắc ám Thần điện chính là đối địch, nhưng khi người chơi lựa chọn Hắc ám hay Quang minh, cũng nhìn không ra ai mạnh ai yếu. Nhưng hiện tại ở trong thế giới thật này, loài người đối với sức mạnh Hắc ám chỉ là không nhiều thì ít đều mang theo sợ hãi trong lòng, có thể nghĩ người lựa chọn Hắc ám Thần điện cũng sẽ không nhiều, như vậy thực dễ dàng có thể nhìn ra Quang minh Thần điện cường đại và Hắc ám Thần điện yếu thế. Mà cái đạo lý đã cường đại lại muốn cường đại hơn, mà yếu thế là quy tắc vĩnh viễn chèn ép cho ngươi không ngốc đầu lên được. chẳng lẽ là vì nguyên nhân này, mới khiến cho đám tiểu tử Quang minh Thần điện chú ý tới Alois hắc ma pháp lực cường đại? Rồi tiếp theo là lo lắng Hắc ám Thần điện thế lực cường đại lên, cho nên mới truy nã hai người bọn họ. . . . . .

Tiểu Duy tư tiền tưởng hậu, chỉ sợ cũng chỉ có lý do mới nói thông. Nhưng nếu quả thật là như vậy. . . . . .

Tiểu Duy cười lạnh, cô chỉ có thể đối đám người kia nói hai tiếng xin lỗi rồi, cô và Alois là tuyệt đối sẽ không bị bắt, sức mạnh của bọn họ, tới một người giết một người, tới hai người giết cả hai!

“A, Tiểu Duy, chúng ta đến đỉnh núi rồi.” Giọng của Alois vang lên, Tiểu Duy ngẩng đầu nhìn về phía trước, chỉ thấy một vùng đất lớn bao phủ bởi màu xanh, một nơi dồi dào sức sống. Bọn họ sắp đến đích rồi, vùng đất chỉ thuộc về các Tinh linh —— rừng Linh Mộc.

Tiểu Duy tùy tay gọi ra phi thảm, ý bảo Alois cũng đi lên, cũng may Tinh linh thân thể cũng không nặng, bằng không phi thảm mang không nổi ba người bọn họ.

Từ trên đỉnh Tuyết Sơn chậm rãi bay xuống, phi thảm bay trên thảo nguyên màu xanh, rồi dừng lại ở lối vào rừng Linh Mộc. Alois vừa định đi lên phía trước, lại bị Tiểu Duy ngăn cản.

“Làm sao vậy?”

“Đừng tùy tiện xông vào lãnh địa của Tinh linh, nơi này là cửa vào rừng Linh Mộc duy nhất, bảo vệ sâm nghiêm, ngươi tiếp tục đi lên phía trước một bước là sẽ lập tức bị bắn thành tổ ong vò vẽ.”

Alois giật giật khóe miệng, làu bàu, “Thân thủ của ta làm sao có thể. . . . . .”

“Chúng ta không phải đến đánh nhau, Tinh linh tôn trọng hòa bình, tốt nhất là không nên động thủ.”

“Được rồi. . . . . .”

“Nếu ngươi động thủ, ngươi sẽ phải hối hận.”

Ngay khi Tiểu Duy đang cùng Alois nói chuyện, tán cây trong rừng rậm đồng thời, giống như vật gì muốn bay ra. . . . . .

Tiểu Duy và Alois sửng sốt, lập tức bày ra tư thế chiến đấu, chẳng lẽ nói Tinh linh công kích sao. . . . . .

“Tiểu Duy! Ta chỉ biết ngươi sẽ đến !” Một giọng nói truyền đến, một bóng dáng màu vàng từ trong rừng rập bay ra, trực tiếp ôm lấy cổ Tiểu Duy.

“A, Valanthe công chúa?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.