Editor: Bắp
Beta: Jen
Chất lỏng ấm áp chảy xuống mặt cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô nhìn thấy một đống thứ màu đỏ bay ra, cô không kịp nhìn, bởi vì ngay cả lông mi cũng dính chất dịch, vừa ẩm, vừa ấm, vừa tanh.
Tên bắt cóc phía sau ngã xuống đất, Mộ Tử lảo đảo hai bước, giơ tay lau mặt
…… Máu cũng não bắn đầy tay.
Hắn bắn thủng mắt người đàn ông, óc hắn bắn khắp mặt cô.
Trên mặt cô tất cả đều là não người chết! Thậm chí trên môi cũng dính vào!
Cô nôn đến dạ dày cũng cuộn trào, nước mắt cũng chảy ra.
Tiếng súng không biết khi nào đã dừng lại, nam nhân đi đến phía sau cô, nhẹ nhàng vuốt ve phía sau lưng cô, dỗ dành:“ Không có việc gì, không có việc gì…….”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Không có việc gì? Hiện tại bốn phía tất cả đều là người chết, điều này cũng không có việc gì?!
Mộ Tử không muốn vị ôn thần này đụng vào người, nhưng mà sức lực đã cạn, không có sức đẩy tay hắn ra.
Mộ Dung Thừa lại tiến đến trước mặt xác chết liên tiếp bắn vài phát vào mặt hắn.
Hắn đem mặt đối phương bắn nát, trên đất đều là máu cùng với não hắn bị bắn thành bã đậu, nhãn cầu của đối phương bị lòi ra khỏi hốc mắt, mỗi phát súng đều nhảy nhảy lên. Không khác gì truyện tranh kinh dị.
Mộ Tử thật sự không chịu nổi hình ảnh kích thích như thế này nữa, khàn giọng nói: “ Hắn đã chết rồi!”
Cho nên không cần làm thành ghê tởm như vậy nữa, được không!
“ Tôi biết.” Mộ Dung Thừa thu súng, nhẹ giọng nói: “ Đây là quy tắc, không thể để mặt mũi nhận diện, tránh cho liên lụy người nhà của bọn họ.”
Muốn làm sát thủ chuyên nghiệp, thông thường phải cắt đứt lục thân, nhưng cũng khó tránh khỏi sau này xảy ra chuyện, bị cảnh sát tra ra được người nhà bọn họ. Cuộc sống của những người thân thích đấy sẽ bị ảnh hưởng, càng đáng sợ hơn, khả năng cao sẽ dẫn tới kẻ thù trả thù.
Mộ Tử không biết nên nghĩ gì.
Hắn bắn nát mặt người ta, ngược lại là đang làm việc thiện?!
Cô quay mặt đi hít một hơi thật sâu, không muốn nhìn thi thể khủng khiếp trên mặt đất, ngay cả hô hấp, cũng đều là mùi tanh của người chết!
Dạ dày kịch liệt quay cuồng, mà cô đã không thể nôn ra được nữa, bụng lại ục ục một trận, khiến cô càng thêm khó chịu.
Trận tập kích này chỉ giằng co với nhau vài phút, nhưng đối với Mộ Tử lại là cả đời khó quên.
Tất cả những người có ý đồ phục kích Mộ Dung Thừa đã chết, người bên Mộ Dung Thừa cũng đã chết hai người, Vương Chiêm ở lại an bài tốt hậu quả.
Xem những người này hành động nhanh gọn, bộ dạng tự nhiên, liền có thể biết được, loại ám sát này đối với bọn họ mà nói là chuyện thường ngày.
Hoắc gia là xã hội đen danh xứng với thực, chẳng qua mấy năm nay hợp pháp hóa nghề cá độ. Sòng bạc Hoắc gia mọc lên như nấm, cái gọi là bang phái cũng dần dần được tẩy trắng biến thành tập đoàn Hoắc thị tiếng tăm lừng lẫy.
Chính là dù có tẩy như thế nào, thì Hoắc gia căn bản vẫn là đen! Mộ Dung Thừa là người làm việc cho Hoắc gia, đánh đánh giết giết là không thể tránh được, chuyện hôm nay, chỉ sợ về sau sẽ thường xuyên phát sinh.
Mặt khác, nếu là người Hoắc gia, cho dù muốn nhắm vào ai, thì người đấy cũng không thể chạy thoát.
Tâm Mộ Tử càng ngày càng chìm xuống……
……….
Mộ Dung Thừa đem cô ôm trở lại xe mình.
Mộ Tử nhìn Hummer hồng nhạt đã vỡ nát, gần như đã bị hỏng, không bao giờ lái được nữa.
Cục cưng của cô, vừa đến tay không quá mấy ngày, lại bởi vì Mộ Dung Thừa mà hỏng mất.
Mộ Tử hiện tại tâm tình chất vấn đều không có.
Cô mơ mơ màng màng ngồi ở trong lòng Mộ Dung Thừa, biểu tình gần như dại ra.
Mộ Dung Thừa như là muốn trấn an cô, hôn môi cô cùng gò má, nhẹ nhàng vuốt ve tay chân cứng đờ.
Nhưng mà trấn an như vậy với Mộ Tử mà nói, đều không có bất luận tác dụng gì.
Cô cảm nhận được môi mình cùng môi Mộ Dung Thừa khẽ chạm, nhớ tới trên mặt mình đầy máu tươi cùng óc người, sắc mặt cô càng thêm trắng, kinh hãi không thôi!
Hắn hôn môi như vậy có khác gì uống máu cùng óc người trên mặt cô đâu chứ!
“ Không cần!” Mộ Tử cảm giác cô sắp hỏng mất.
Cô chịu đủ rồi!