Hoàng Thế Minh trong lòng thầm nghĩ hiện tại hẳn là sẽ chẳng có công ty nào muốn hợp tác cùng với Hoàng thị trong giai đoạn khó khăn này cả, mà nếu như thật sự có hẳn cũng là mấy công ty nhỏ không có tên tuổi, hoặc là những người trẻ tuổi chưa có nhiều kinh nghiệm. Dựa theo tình huống hiện tại, nếu như không phải là công ty lớn sớm có tên tuổi chỗ đứng trên thị trường thì không thể nào giúp Hoàng thị qua cơn khủng hoảng này. Không phải Hoàng Thế Minh không nghĩ tới người giúp đỡ Hoàng Thế Vinh còn có Tô Đồ Lang Quân, tên nhóc kia đúng là rất khôn ngoan nhạy bén, nhưng thời gian gần đây Tô thị cũng đang chật vật, có một mình cậu đứng ra giúp đỡ cũng không thể xoay chuyển được tình thế là mấy.
Bên ngoài phòng họp truyền tới tiếng gõ cửa, rất nhanh nữ thư ký bên ngoài dẫn theo ba người đàn ông trẻ tuổi bước vào. Khí chất toát ra trên người mỗi người đều mang phong vị khác nhau, có người cho đối phương cảm thấy sự lạnh lùng cao ngạo, có người lại cho người ta cảm nhận được sự thờ ơ lười biếng, có người thì chính là kiểu ranh ma khó nắm bắt.
Trong ba người tiến vào kia, ngoại trừ chàng trai mặc tây trang đen đi đầu là Hoàng Thế Minh biết danh tính, những người còn lại ông đều không biết họ là ai. Hoàng Thế Minh khẽ cười thầm trong lòng, quả nhiên Hoàng Thế Vinh đưa tới Tô Đồ Lang Quân cùng hai kẻ không có tên tuổi.
Hoàng Thế Minh là người lên tiếng trước tiếc, ông muốn nhanh chóng cho mọi người trong ban hội đồng quản trị thấy được trò cười của Hoàng Thế Vinh:
“Tiểu Vinh, ba người này ngoại trừ Tô tổng của Tô thị đây tin rằng mọi người đều đã biết mặt, hai người còn lại này rốt cuộc là ai đây?”
Tô Đồ Lang Quân cùng hai người kia nhanh chóng được sắp xếp chỗ ngồi ổn định. Hoàng Thế Vinh liếc nhìn Hoàng Thế Minh một cái rồi nâng giọng nói với tất cả mọi người:
“Các vị, giới thiệu với mọi người một chút, ngày hôm nay tôi mời đến đây ba đối tác rất tiềm năng sẽ hợp tác với Hoàng thị trong thời gian tới. Tô tổng đây hẳn là mọi người đã gặp qua, sắp tới bên phía Tô thị có dự án chuỗi village ở khu ngoại thành phía tây”
Hoàng Thế Minh lại cười thầm trong lòng, chỉ là một chuỗi village cỏn con căn bản không có khả năng giải quyết khủng hoảng thời gian tới. Nhìn tới ba người mà Hoàng Thế Vinh tìm về hẳn cũng chỉ có Tô Đồ Lang Quân xem như là người có chỗ đứng trên thương trường nhất, hai tên nhóc còn lại hẳn chỉ là công tử nhà nào đó mới tập tành làm ăn.
Hoàng Thế Vinh cười cười, đưa tay hướng về phía người đàn ông mặc áo sơ mi trắng, trên tay mang một chiếc đồng hồ vàng nạm đá quý kim cương sáng lấp lánh, vừa nhìn qua đã đoán được giá trị cao ngất liên thành:
“Vị này là Tiêu Kỷ Mặc, người sáng lập lên công ty tài chính Tiêu Kỳ COOO. Sắp tới Tiêu tổng muốn mở rộng xây dựng một số hệ thống trụ sở công ty trên ba tỉnh thành lớn trong nước. Mỗi tòa nhà sẽ dao động từ 30 - 40 tầng lầu”
Hoàng Thế Vinh vừa nói sau, mọi người trong phòng họp liền bắt đầu bàn tán, sắc mặt của Hoàng Thế Minh cũng khẽ đại biến. Tuy rằng dự án không lớn, chỉ là ba tòa nhà ba bốn mươi tầng, nhưng mà Tiêu Kỳ COOO kia chẳng phải là công ty con của công ty giải trí Trình thị hay sao. Trình thị từ trước đến nay chỉ quản người không quản đất, là công ty thâu tóm hầu hết những nghệ sĩ có tầm ảnh hưởng trong nước và thế giới. Công ty con kia lập lên lại kinh doanh một mảng khác hoàn toàn mới, tuy chưa phải là công ty lớn mạnh lâu năm, nhưng có Trình thị chống lưng vững chắc, quả thật là trên thương trường không ai dám dùng phương thức cá lớn nuốt cá bé với Tiêu Kỳ COOO cả.
Hoàng Thế Vinh tiếp tục giới thiệu người đàn ông trẻ tuổi còn lại, trang phục của người này ngày hôm nay có chút tùy tiên không hợp hoàn cảnh cho lắm. Áo sơ mi xanh nhạt ngắn tay cùng quần kaki trắng, cổ tay đeo một chiếc lắc bạc có mặt đá quý chạm trổ tinh xảo, nhìn sao cũng giống như là bị tóm lại lúc đang chuẩn bị lên máy bay du lịch vậy:
“Vị này là phó tổng Lương của công ty bất động sản Lương thị, Lương Thập Niệm. Lương phó tổng đang rất có hứng thú muốn cùng Hoàng thị hợp tác làm ăn, dự án khu du lịch sinh thái trên đảo Hạch Sơn mới được cấp phép gần đây hai tháng nữa sẽ đi vào thi công, Hoàng thị chúng ta sẽ là công ty phụ trách xây dựng chính”
Lương thị, dự án đảo Hạch Sơn đều là hai miếng mỡ béo bở mà rất nhiều người muốn có. Lương thị chính là công ty bất động sản lớn mạnh trong nước, đảo Hạch Sơn kia cũng là dự án hàng nghìn tỷ, được rất nhiều người quan tâm, dự kiến sẽ thu về lợi nhuận khủng cho mỗi năm.
Hoàng Thế Minh sắc mặt đại biến, thật không ngờ Hoàng Thế Vinh lại tìm đến được cứu tinh như vậy. Một số người vốn dĩ đang đi theo Hoàng Thế Minh, lúc này cũng kín đáo muốn chạy về phía Hoàng Thế Vinh lấy lòng:
“Thì ra mấy ngày nay Hoàng phó tổng là đi tìm nhà đầu tư, chẳng trách không thấy xuất hiện tại công ty. Lương thị cùng Tiêu Kỳ COOO thật đúng là hai vị đối tác tiềm năng, hy vọng sau này sẽ cùng quý công ty hợp tác lâu dài”
Cuộc họp cổ đông hôm nay lúc đầu chủ yếu là muốn làm khó Hoàng Thế Vinh, muốn hắn giao lại quyền phó tổng, nhưng cuối cùng lại biến thành cuộc họp để phô trương thanh thế, giúp hắn áp đảo Hoàng Thế Minh, vừa hay lại có thể ổn định lại được một số cổ đông trong công ty muốn rút cổ phần.
Đương nhiên Hoàng Thế Vinh cũng không phải có quen biết hai người kia từ trước, cũng không phải là dễ dàng như vậy hợp tác được cùng hai người bọn họ trong tình trạng Hoàng thị đứng trước nguy cơ phá sản.
Sau khi cuộc họp kết thúc, trong phòng họp cũng chỉ còn duy nhất bốn người là Hoàng Thế Vinh, Tô Đồ Lang Quân, Lương Thập Niệm cùng Tiêu Kỷ Mặc. Trước mặt mỗi người đều có một bản hợp đồng, mà ở hai bản hợp đồng của Lương Thập Niệm và Tiêu Kỷ Mặc lại có tên “Hợp đồng chuyển giao cổ phẩn Hoàng thị”
Lương Thập Niệm là do Tô Đồ Lang Quân thay Hoàng Thế Vinh kéo về, thời gian trước Lương Thập Niệm có nợ cậu một món nợ ân tình khó nói, vốn dĩ cậu đã sớm quên không định đến đòi nợ, nhưng hiện tại đột nhiên có việc cần đến cậu ta cho nên liền dứt khoát kéo chân người này về Hoàng thị.
Còn Tiêu Kỷ Mặc là do Hoàng Thế Vinh tìm được trong danh sách đối tác cũ muốn hợp tác cùng Hoàng thị. Năm đó Tiêu Kỳ COOO mới thành lập nên Hoàng thị không quá chú ý coi trọng, lần này quay trở lại muốn tìm Tiêu Kỳ COOO hợp tác, kết quả thật sự còn bị người ta từ chối ngược lại. Hoàng Thế Vinh nhìn thấy dã tâm của Tiểu Kỷ Mặc, cũng thấy được cậu ta là người có con mắt tinh tường nhạy bén, liền quyết định mang 10% cổ phần Hoàng thị chuyển giao cho cậu ta, Tiểu Kỷ Mặc đứng trước món hời lớn từ trên trời rơi xuống này đương nhiên không có lý do từ chối.
Tiêu Kỷ Mặc nhận 10% cổ phần, Lương Thập Niệm nhận 5% cổ phần, chữ ký hai bên đồng nhất, con dấu cũng được ấn xuống, mọi giấy tờ đều đã hợp lệ. Hoàng Thế Vinh mỉm cười, đứng dậy bắt tay từng người một:
“Hợp tác vui vẻ”
Tiêu Kỷ Mặc cười nhẹ:
“Hợp tác vui vẻ”
Lương Thập Niệm thì có chút không tình nguyện, đập tay với Hoàng Thế Vinh một cái rồi đáp:
“Vốn là không có hứng thú với Hoàng thị, xem như là trả món nợ ân tình với Tô tổng đi”
Hai người Lương Thập Niệm cùng Tiêu Kỷ Mặc rời đi, trong phòng họp rộng lớn chỉ còn Hoàng Thế Vinh và Tô Đồ Lang Quân. Tô Đồ Lang Quân cảm nhận được ánh mắt truy hỏi của Hoàng Thế Vinh đang dán chặt lên người mình liền không có ý định lảng tránh mà thành thật khai báo cho hắn biết:
“Đừng nhìn em như vậy, em cũng không làm việc gì xấu sau lưng anh”
Hoàng Thế Vinh không lên tiếng, chỉ nhìn chằm chằm Tô Đồ Lang Quân giống như là đợi cậu giải thích rõ ràng:
“Em giúp cậu ta nhìn rõ bộ mặt thật của một người, chỉ có như vậy thôi, anh có muốn nghe chi tiết hay không?”
Hoàng Thế Vinh nhìn Tô Đồ Lang Quân cười như không cười:
“Quân Quân, anh đang nghĩ em rốt cuộc là có bao nhiêu người nợ em ân tình”
Tô Đồ Lang Quân nhanh chóng đáp:
“Hết rồi!”
Hoàng Thế Vinh hừ lạnh một tiếng, hắn cúi đầu đọc hợp đồng trên bàn. Tô Đồ Lang Quân thấy vậy liền đứng dậy vòng về phía sau lưng giúp hắn xoa bóp vai một chút:
“Tiểu Vinh, anh vì sao lại chuyển giao cổ phần nhiều như vậy cho hai người họ, không sợ sau này sẽ có bất lợi hay sao?”
Hoàng Thế Vinh vừa xem lại một chút hợp đồng thỏa thuận của từng dự án vừa đáp:
“Trình thị và Lương thị đều là trong ngũ đại gia tộc lớn trong nước, nếu như không phải Chu thị chỉ có hứng thú với công nghệ thì anh đã tìm cách mời bọn họ hợp tác rồi. Vụ tai nạn giao thông kia nhất định phía bên Hồ Điển sẽ không bỏ qua, mà mấy động thái điều tra công ty gần đây của nhóm người điều tra kinh tế kia cũng không phải là chuyện bình thường...”
Hoàng Thế Vinh nói đến đây liền dừng lại, Tô Đồ Lang Quân lên tiếng nói thay hắn lời ở vế sau:
“Cho nên anh mới muốn buộc bọn họ ở một chút, Hồ Điển cùng bốn gia tộc lớn đối đầu nhất định ông ta sẽ không có khả năng thắng”
Hoàng Thế Vinh ừ một tiếng, Tô Đồ Lang Quân cũng không phải không nghĩ đến chuyện này, chỉ là nếu như sau này một người trong số bọn họ nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng, Hoàng thị đang lúc hỗn loạn mà thâu tóm lại, thế chẳng phải tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa hay sao:
“Nếu như một trong hai người kia muốn thâu tóm Hoàng thị thì thế nào?”
Hoàng Thế Vinh liền đưa cho Tô Đồ Lang Quân một bản hợp đồng khác. Tô Đồ Lang Quân nghiêm túc nghiên cứu một hồi liền có chút bất ngờ ngẩng đầu nhìn người đối diện. Hoàng Thế Vinh cười cười nói tiếp:
“Công ty hiện tại gặp một chút vấn đề tài chính, Tô tổng có hứng thú đến lĩnh vực thực phẩm hay không?”
Tô Đồ Lang Quân nhìn bản hợp đồng kia, lại nhìn tới dòng người đứng đầu để tên Hoàng Thế Vinh, hơn nữa thời gian sáng lập tính đến bây giờ đã là gần 7 năm rồi:
“Thiên Niên Kỷ là của anh sao? Không thể nào, thời gian không đúng”
Hoàng Thế Vinh cười cười:
“Ba năm trước bọn họ gặp biến cố khủng hoảng về vấn đề an toàn thực phẩm, anh mua lại công ty đó, không nghĩ tới vừa hay lại vẫn có thể phát triển được“.