Mơ Tưởng Em Ấy Cũng Vô Dụng

Chương 131: Chương 131: Theo đúng kế hoạch




Tô Thành vừa kết thúc cuộc nói chuyện với Tiểu Ngũ thì cánh cửa phòng làm việc của hắn liền mở ra, người không cần gõ cửa đã tự ý tiến vào chỉ có một mình Đồ Du Du mà thôi:

“Tô Thành thật xin lỗi, hôm nay trời mưa tắc đường một chút nên em mới đến muộn, anh có phải là đói rồi hay không?”

Tô Thành nhìn về phía Đồ Du Du, thời tiết cũng đã ấm dần lên, hôm nay Đồ Du Du đơn giản mặc một chiếc hoodie màu hồng nhạt, nhìn tới phía dưới ống quần jean xanh kia của cậu bị dính một chút nước mưa, ngay cả mái tóc cũng hơi ẩm ướt một chút hắn liền nhíu mày bước tới kéo cậu ngồi lên đùi mình:

“Em đi cái gì tới đây vậy, tại sao lại bị ướt thế này?”

Hôm nay trời mưa lớn, giao thông bị tắc nghẽn nghiêm trọng, Đồ Du Du đi taxi tới nhưng taxi lại dừng ở bên kia đường không có cách nào quay đầu xe sang được. Đồ Du Du sợ Tô Thành đợi lâu bị đói thế cho nên liền chủ động xuống xe cầm lấy cây dù chạy nhanh sang bên đường cho nên ống quần mới bị ướt một chút, không nghĩ tới lại bị Tô Thành nhận ra:

“Em đi taxi tới, lúc xuống xe không để ý lại dẫm phải vũng nước đọng mà thôi”

Tô Thành nửa tin nửa ngờ cúi đầu xuống tháo giày thể thao cùng tất trắng của cậu ra, chỉ sợ cậu mang giày bị ướt sẽ cảm lạnh:

“Thật không, sau này phải chú ý một chút có biết chưa?”

Đồ Du Du mỉm cười gật đầu muốn ngồi sang một bên bỏ cơm trong cặp lồng bày ra bàn:

“Được rồi anh ăn cơm đi, để nguội ăn sẽ không ngon nữa”

Đồ Du Du không tới Tô thị làm việc nữa, từ sau khi đón Tô Thánh về nhà cậu liên ở nhà chăm sóc trò chuyện cùng ông, người già vốn luôn sợ cô đơn cho nên cậu mới nói với Tô Thành để cậu ở nhà thay hắn chăm sóc ba của hắn. Đồ Du Du vui vẻ ở một bên chống cằm ngắm nhìn Tô Thành, không phải người tình trong mắt hóa Tây Thi, mà là người đàn ông của cậu quả thật rất đẹp trai, còn đẹp trai hơn cả nam người mẫu trên trang bìa tạp chí thời trang rồi. Tô Thành cảm nhận được ai đó đang nhìn mình liền quay sang mỉm cười với cậu:

“Rất đẹp trai sao?”

Đồ Du Du bĩu môi cúi đầu mở điện thoại của mình lên mạng không thèm để ý đến Tô Thành nữa. Tô Thành ngồi ăn được một lúc liền gọi Đồ Du Du:

“Du Du”

Đồ Du Du ngẩng đầu nhìn hắn:

“Sao vậy?”

Tô Thành nói tiếp:

“Ngày mai anh sẽ đến Thượng Hải”

Đồ Du Du giật mình bỏ điện thoại xuống dưới:

“Thượng Hải?”

Tô Thành đưa tay chạm vào má Đồ Du Du khẽ vuốt ve:

“Ừ, em yên tâm, chỉ là đi công tác vài ngày mà thôi”

Đồ Du Du không muốn để cho Tô Thành quay trở lại Thượng Hải, cậu luôn có dự cảm không lành khi hắn tới đó:

“Em cũng muốn đi”

Đưa Đồ Du Du đi cũng không phải là chuyện gì không được cả, chỉ là gần đây cậu có hiện tượng bị cảm mạo cho nên hắn muốn để cậu ở nhà nghỉ ngơi:

“Anh chỉ đi ba ngày mà thôi, em gần đây sức khỏe không tốt nên ở nhà nghỉ ngơi đi”

Đồ Du Du đưa tay nắm lấy bàn tay của Tô Thành đang đặt bên má mình, gương mặt cũng khẽ âu yếm bàn tay hắn:

“Em muốn đi cùng anh đến Thượng Hải”

Con mèo nhỏ kêu meo meo nũng nịu như vây, thử hỏi Tô Thành hắn làm sao có thể cứng rắn được đây, thế cho nên Tô Thành liền gật đầu đồng ý:

“Được rồi, như vậy một lát nữa trở về anh nói Triệu quản gia chuẩn bị một chút thuốc cảm cho em mang theo“.

___

Lại nói đến Vu Phóng ở bên này giống như đạt được mọi thành tựu, chỉ trong vài tháng ngắn ngủi đã có thể khiến cho Hồ thị phát triển, cũng lấy được hợp đồng hợp tác với Lương thị, một đường của hắn thuận lợi đến mức hắn liền buông lỏng cảnh giác, không hề biết được mọi chuyện đều là do Tô Thành sắp đặt.

“Vu tổng, tôi nghe ngóng được Lương thị gần đây cùng tổng giám đốc mới của Tô thị bất đồng quan điểm, phía bên Lương thị đang tìm cách muốn chấm dứt hợp đồng sớm với Tô thị” Hồ Phi ở trước bàn làm việc của Vu Phóng báo cáo lại một số tin tức.

Sau khi Vu Phóng nghe thấy được liền cười thật lớn:

“Ha ha, tôi sớm đã đoán ra được sẽ là như vậy, tên đó sẽ chẳng thể làm được gì”

Hồ Phi đảo mắt quan sát Vu Phóng một hồi mới quyết định đưa ra ý kiến của mình:

“Nghe nói Tô thị sau vụ trốn thuế lần đó đã suy tàn đứng trước bờ vực phá sản, nếu như chúng thu mua Tô thị lúc này như vậy Lương thị lại trở thành đối tác của chúng ta”

Vu Phóng trầm mặc, tiền bạc của hắn hiện tại đã dốc cạn vào Hồ thị này, nếu như muốn mua lại Tô thị kia nhất định phải đi vay ngân hàng một số tiền lớn, mà hiện tại hắn đã không còn vật nào để thế chấp rồi

“Chuyện này chỉ e muốn cũng không được, tài chính không đủ tôi đây lực bất tòng tâm”

Hồ Phi ở bên cạnh hiến kế:

“Tôi có biết một chỗ cho vay rất dễ dàng, muốn bao nhiêu liền có bấy nhiêu, không biết Vu tổng có muốn tìm hiểu hay không?”

Vu Phóng nghe vậy liền động tâm, nếu như Tô thị kia là một công ty do người khác đứng đầu thì khi tài chính của hắn không đủ hắn sẽ không cần suy nghĩ đến chuyện thu mua, nhưng Tô thị này hiện tại chính là do Tô Thành làm chủ, hắn thật sự muốn mua Tô thị kia để cho Đồ Du Du thấy được hắn giỏi giang như thế nào:

“Hồ phó tổng nói thử xem”

Hồ Phi mỉm cười:

“Như vậy để ngày mai tôi sắp xếp cho Vu tổng cùng ngươi kia gặp mặt nói chuyện”

Vu Phóng gật đầu:

“Được, quyết định như thế đi”

Buổi sáng ngày hôm sau, Vu Phóng theo Hồ Phi đi đến chỗ hẹn gặp mặt người kia, thì ra Hồ Phi muốn hắn vay tiền của bọn cho vay nặng lãi, Vu Phóng lúc mới đầu hiểu ra đã không muốn đi tới nhưng Hồ Phi nói đã hẹn gặp mặt rồi, cứ đến nói chuyện nếu cảm thấy không ổn cũng không sao.

Người mà Vu Phóng hẹn gặp mặt có tên là Tề Chính, Tề Chính năm nay đã ngoài 30 tuổi, là một người đàn ông phong độ có điểm khó gần, nhưng mà đây chẳng qua chỉ là vẻ bề ngoài của hắn mà thôi, lúc Vu Phóng cùng Tề Chính nói chuyện lại nhận ra rằng đối phương cũng không đến mức kiệm lời, ngược lại Vu Phóng còn đánh giá được Tề Chính là người hành xử cẩn thận, trọng tình trọng nghĩa.

Vu Phóng sẽ không đánh giá một người khi lần đầu tiên gặp mặt, nhưng Tề Chính này lại khác vừa nghe thấy Vu Phóng nói muốn thu mua lại Tô thị, Tề Chính liền vô cùng nhiệt tình nói sẽ giúp hắn. Vu Phóng đương nhiên là nghi ngờ, sau đó hỏi ra mới biết Tô Thành trước đây ở tại Thượng Hải xảy ra hiềm khích với Tề Chính, kẻ thù của kẻ thù chẳng phải là trở thành bạn tốt của mình hay sao. Nhưng mà điều kiện để Tề Chính chịu cho Vu Phóng vay tiền lại là muốn hắn mang ba mười phần trăm cổ phần có tại Hồ thị ra thế chấp, còn chưa hết, khi hắn thu mua được Tô thị rồi thì Tề Chính cũng muốn có một nửa cổ phần ở Tô thị, việc này quá mức trọng đại, Tề Chính lại muốn nhiều như vậy chẳng thể nào làm cho Vu Phóng ngay lập tức quyết định được, chính vì thế hắn liền nói cần phải trở về suy nghĩ một thời gian.

Dọc đường đi, Hồ Phi ở bên cạnh hỏi Vu Phóng;

“Vu tổng, ngài nghĩ sao về lời đề nghị kia?”

Vu Phóng quay sang nhìn chằm chằm Hồ Phi đánh giá, hắn cảm thấy Hồ Phi đối với chuyện này dường như là quan tâm thái quá rồi:

“Hồ phó tổng dường như rất để ý chuyện này”

Hồ Phi liền giật mình nhanh chóng giải thích:

“Tôi chỉ là cảm thấy nếu như lần này thu mua được Tô thị, vậy thì chúng ta sẽ lại có thêm mối làm ăn với Lương thị, há chẳng phải là thu lợi rất nhiều hay sao?”

Vu Phóng khẽ nhếch môi:

“Việc này chỉ sợ lợi ít hại nhiều, Hồ thị nói gì thì nói vẫn còn là công ty nhỏ, Tô thị là công ty lớn tôi đây cũng không có tham vọng quá lớn”

Hồ Phi nghe vậy liền nhíu mày im lặng, tối hôm ấy hắn trở về liền ngay lập tức gọi điện báo lại tin tức cho Tô Thành, Tô Thành ở bên này không tức giận mà chỉ khẽ mỉm cười bỏ lại một câu:

“Là thế sao? Ông cũng đừng biểu hiện quá mức khiến cho hắn nảy sinh nghi ngờ, tôi đây tự có cách cho hắn chui đầu vào rọ”

Đồ Du Du vừa mới tới Thượng Hải, hai người thuê một phòng VIP trong khách sạn, cậu tắm xong liền bước ra bên ngoài phòng, Tô Thành nghe thấy tiếng mở cửa liền tự động tắt điện thoại xoay người lại đi về phía cậu.

“Anh nói chuyện với ai thế?”

Tô Thành cầm lấy khăn bông trên tay Đồ Du Du, bàn tay to lớn chạm lên trán cậu khẽ nói:

“Chỉ là người ở công ty gọi tới xin ý kiến một số việc mà thôi, để anh xem nào có bị nóng hay không?”

Sau khi Tô Thành xác nhận được Đồ Du Du không hề gì mới chậm rãi đứng ở phía trước cậu đưa khăn lên lau tóc:

“Anh đặt đồ ăn mang lên phòng rồi, một lát nữa ăn xong đừng quên uống thuốc có nhớ chưa?”

Đồ Du Du nhíu mày ngẩng đầu nhìn Tô Thành:

“Anh định đi đâu hả?”

Tô Thành gật đầu:

“Đúng vậy, anh phải đi xem xem tiến độ xây dựng một chút”

Đồ Du Du lại hỏi:

“Em muốn đi cùng anh có được không?”

Tô Thành không muốn để cho người khác biết Đồ Du Du cũng cùng hắn đến đây, tuy rằng Thượng Hải chính là địa bàn của hắn nhưng hắn vẫn là không quản được những người có thù oán với hắn, để cho cậu xuất hiện không biết chừng còn khiến cậu gặp nguy hiểm. Tô Thành đưa tay hơi nâng cằm Đồ Du Du nên khẽ nhỏ giọng cưng chiều:

“Em biết mà, anh thật sự chỉ muốn ở cùng một chỗ với em mà thôi, những nơi em có thể đi anh đương nhiên sẽ không để em ở nhà, ngoan ăn xong nhớ uống thuốc, anh sẽ trở về sớm”

Tô Thành hôn môi Đồ Du Du rồi xoay người rời đi, Đồ Du Du ở lại phòng quả thật rất là lo lắng, cậu rất sợ Tô Thành sẽ xảy ra chuyện gì, mỗi lần hắn đến Thượng Hải là cậu không thể nào yên tâm được.

Tô Thành đến Thượng Hải đương nhiên sẽ phải đến tổng bộ một lần, quán bar lớn trong trung tâm thành phố vẫn là địa điểm hẹn gặp mặt với mọi người. Tô Thành tuy rằng không thường xuyên xuất hiện ở chỗ này, nhưng hắn vẫn là người đứng đầu thế giới ngầm Thượng Hải, chỉ cần hắn nói đêm nay hẹn gặp mặt là sẽ không có bất cứ người nào viện lý do thoái thác.

“Tô thiếu, thật lâu mới gặp, không biết lần này Tô thiếu tới là có chuyện gì?”

Người lên tiếng là Trần Hạo, là ông chủ của quán bar này. Tô Thành nhấp một ngụm rượu, mắt thấy có hai cô gái ý định bước về phía mình muốn phục vụ liền đưa tay ra hiệu không cần tới:

“Chỉ là gần đây nghe Tiểu Ngũ nói, trong tổng bộ có một số người giống như là muốn tạo phản, tôi tới lần này là muốn chứng thực thật hư”

Thật ra Tô Thành không có ở đây có một số người tỏ thái độ cũng không phải là điều gì có khó hiểu, bọn họ ai chẳng muốn nhân cơ hội hắn không ở chỗ này mà muốn kiếm lợi cho bản thân. Tô Thành nhìn lướt qua một lượt những người trong phòng, không có bất cứ một ai lên tiếng liền bật cười ha ha:

“Mọi người không cần căng thẳng, bữa tiệc lần này chỉ là tiệc lâu ngày gặp mặt mà thôi, mọi người cứ thoải mái dùng bữa đi”

Bữa tiệc lần này chẳng qua chỉ là dọa nạt một chút, Tô Thành cũng không có ý định làm khó bất cứ một ai. Tề Chính được Tô Thành gọi tới một phòng riêng bàn chuyện:

“Chuyện tôi nhờ đã làm đến đâu rồi?”

Tề Chính đứng ở giữa phòng nửa lời cũng không có giấu giếm:

“Đều đã làm theo căn dặn của Tô thiếu, chỉ là hắn ta vẫn còn chưa có quyết định”

Tô Thành đứng ở bên cạnh cửa sổ sát đất nhìn tới quang cảnh phồn hoa của Thượng Hải:

“Hắn nhất định là sẽ tới nhờ giúp đỡ, chỉ là lần sau hắn đến hãy làm khó hắn một chút, đừng nhanh chóng mà gật đầu đồng ý”

Tề Chính nghe vậy liền gật đầu, kế tiếp cũng không còn chuyện gì nữa thì bước ra khỏi phòng đóng cửa lại. Tô Thành lấy điện thoại trong túi quần gọi điện cho ai đó, đầu dây bên kia sau một hồi liền có người tiếp nhận điện thoại:

“Lương tổng, lại là tôi đây...”

Tô Thành sau khi bàn bạc xong chuyện làm ăn kia liền không từ biệt nhóm người bên trong đã trực tiếp rời khỏi quán bar này. Tô Thành lúc quay trở về khách sạn là 9 giờ tối, hắn chỉ đi có một giờ đồng hồ đã vội vã quay về với Đồ Du Du, Đồ Du Du nhìn thấy hắn không bị sao cả mới khẽ thở nhẹ một hơi yên tâm. Tô Thành thấy Đồ Du Du mặc đồ định ra ngoài liền hỏi cậu:

“Em định đi đâu sao?”

Đồ Du Du gật đầu:

“Tô Thành, Đóa Đóa tuần sau sẽ kết hôn rồi, em ấy biết em đến Thượng Hải cho nên em bây giờ định qua chỗ Đóa Đóa chơi một chút”

Tô Thành bước tới ôm lấy Đồ Du Du:

“Được rồi, hôm nay cũng không còn sớm, hơn nữa em mới xuống máy bay, bây giờ phải nghỉ ngơi đi, ngày mai anh đưa em qua đó”

Đồ Du Du nghĩ nghĩ một hồi liền gật đầu đồng ý:

“Vậy cũng được, vậy để em nói với Đóa Đóa một câu”

Tô Thành ở bên cạnh đợi Đồ Du Du nói chuyện điện thoại xong liền kéo cậu ngã vào lòng:

“Có nhớ uống thuốc cảm chưa?”

Đồ Du Du đáp:

“Em uống rồi”

Tô Thành hài lòng để Đồ Du Du đứng dậy, cậu vừa đứng dậy đôi tay xấu xa nào đó kia lại quen thói vỗ vào mông cậu một cái:

“Em qua đó tắt điện đi, chúng ta đi ngủ”

Đồ Du Du ngoan ngoãn đi tắt điện, kế đến liền nghe thấy tiếng cởi quần áo xoạt xoạt của hai người, giây tiếp theo ai đó đã nằm gọn trong vòng tay của Tô Thành rồi:

“Tô Thành anh vừa uống rượu hả?”

Tô Thành khẽ ừ một tiếng:

“Anh chỉ uống một chút thôi”

Đồ Du Du truy hỏi:

“Uống bao nhiêu?”

Tô Thành phì cười, thật không ngờ tới hắn cũng có ngày sẽ bị một người quản đến cả việc uống rượu:

“Chỉ một ngụm nhỏ xã giao, đi bàn công chuyện cũng không thể không uống phải không?”

Đồ Du Du xoay người đưa lưng lại với Tô Thành, Tô Thành vòng tay qua ôm lấy eo cậu nhẹ giọng dỗ dành:

“Em sao thế?”

Đồ Du Du im lặng thật lâu mới nói thế này:

“Em cũng không nói không để anh đi gặp bọn họ, nhưng mà anh nên thành thật với em”

Tô Thành hơi bất ngờ một chút không nghĩ tới hành tung của mình lại bị con cừu nâu ngốc này thật sự nói ra, hắn vùi đầu vào cái gáy thon thả trắng mịn của người nào đó khẽ thổi gió:

“Là em suy nghĩ nhiều rồi, anh thật sự là đi gặp người phụ trách xây dựng công trình của Lương thị, nếu không thì anh gọi điện cho người đó để em nói chuyện có được không?”

Đồ Du Du dò hỏi:

“Có thật không?”

Tô Thành thản nhiên nói dối, hắn không muốn cậu phải lo lắng, hắn biết cậu sẽ lo lắng khi biết hắn vẫn còn dây dưa với nhóm người kia:

“Là thật, nhưng mà ngày mai anh dự định sẽ đi gặp Tiểu Ngũ một chút, nếu em không yên tâm vậy thì anh sẽ để em đi theo”

Đồ Du Du nắm lấy tay của Tô Thành:

“Em chỉ là muốn chắc chắn anh sẽ không gặp chuyện gì nguy hiểm mà thôi”

Tô Thành khẽ mỉm cười, vật nhỏ này nhà hắn vẫn là dễ lừa gạt như vậy:

“Anh biết rồi, bây giờ có thể tập chung vào chuyện môn hay chưa”

Nói rồi Đồ Du Du liền nhận ra Tiểu Du Du của mình đã nằm gọn trong vuốt sói gian ác rồi, cậu khẽ nhỏ giọng oán trách hắn, dĩ nhiên mọi lời oán trách này liền trở thành vô nghĩa với Tô Thành, tối đó tại phòng khách sạn, trên chiếc giường lớn, hai thân thể quấn quít luật động, một mảnh diễm tình lại kéo dài đến tận sáng ngày hôm sau...

Lịch trình của Tô Thành và Đồ Du Du chỉ là tới Thượng Hải ba ngày hai đêm mà thôi, nhưng vì đám cưới của Đồ Đóa Đóa đành phải ở lại đây tận một tuần. Phía bên Tô thị, Tô Thành đã sắp xếp người ổn thỏa, ở bên này hắn cũng đang bắt tay vào chuyện hủy hoại Vu Phóng.

Vu Phóng quả nhiên theo như đúng kế hoạch của Tô Thành, vài ngày sau đó liền tìm tới chỗ của Tề Chính, lần này Tề Chính tạo một chút khó khăn với hắn, giả bộ không muốn cho hắn vay tiền, nhưng khi Vu Phóng cấp tốc mang toàn bộ những giấy tờ chuyển giao có liên quan tới, nói chỉ cần Tề Chính xuất tiền thì số cổ phần mà Tề Chính muốn kia sẽ được sang nhượng ngay trong hôm nay, Tề Chính khi ấy một bộ dạng miễn cưỡng xuất tiền.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.