Mơ Tưởng Em Ấy Cũng Vô Dụng

Chương 26: Chương 26: Thi bơi




Tô Thành nhìn Đồ Du Du cười, Đồ Du Du làm gì mà dám nhìn thẳng hắn, cứ né né tránh tránh giả bộ chăm chú nhìn xuống phía sân chạy, thỉnh thoảng còn khoa trương lớn tiếng cổ vũ tỏ vẻ bản thân cậu đây rất là tập trung:

“A Kiên cố lên”

Trong phạm vi bán kính 5m xung quanh Đồ Du Du, ngoại trừ cậu ra thì tất cả mọi người đều khẩn trương mang tầm mắt đặt ở trên người Tô Thành, có cô gái mạnh dạn tiến đến đưa cho Tô Thành một chai nước rồi thẹn thùng bảo:

“Bạn học Tô, nước này tặng cho bạn”

Tô Thành nghe thấy có người gọi mình thì quay lại, vừa vặn nhìn thấy một cô gái đang đỏ mặt ở phía sau mình, bình thường nếu như có một cô gái nào đó mà hắn không thích thì hắn sẽ trực tiếp không quan tâm tới, nhưng bây giờ hắn đang đứng ở bên cạnh Đồ Du Du cho nên không muốn để lại ấn tượng xấu với cậu, không muốn cậu nghĩ hắn tính cách không tốt, thế cho nên Tô Thành lúc này mới đưa tay tiếp nhận chai nước của cô gái kia rồi nói cảm ơn. Đồ Du Du nãy giờ vẫn mang tầm mắt nhìn xuống sân chạy, nhưng mà tai thì luôn nghe ngóng nhất cử nhất động của Tô Thành, cũng cảm giác được người nọ dường như là đã nhìn mình rất lâu rồi, nhưng mà khi Tô Thành quả thật tiếp nhận chai nước của nữ sinh kia thì cậu chẳng hiểu sao lại có một tia yên tâm, nhất định là do cậu suy nghĩ quá nhiều rồi, Tô Thành khẳng định là thích con gái cho nên cậu không cần phải lo lắng quá.

Tốp người tham gia chạy tiếp sức đã chuẩn bị tiến vào vạch đích, nam sinh trong lớp của Đồ Du Du đang theo rất sát người thứ nhất, Đồ Du Du cùng nhóm học sinh trong lớp cũng nín thở theo dõi, cuối cùng A Kiên trong lớp cậu cũng vượt lên bứt phá cán đích đầu tiên, Đồ Du Du theo đó cũng vui vẻ thay hét lớn:

“Hay quá, lớp chúng ta về nhất rồi”

Trong lớp có một đám nữ sinh ngoan ngoãn rất thích nghe Đồ Du Du giảng bài, lúc này nghe Đồ Du Du nói thế cũng quay sang cậu gật đầu lia lịa:

“Đúng vậy thầy ơi, lớp chúng ta thắng bộ môn chạy tiếp sức này rồi”

Tô Thành ở bên cạnh Đồ Du Du quan sát biểu cảm trên gương mặt của cậu một hồi, lại nhìn xuống đám người vừa mới chạy xong kia đang uống nước, cuối cùng liền nhếch môi khẽ nói nhỏ:

“Có vậy cũng phấn khích sao?”

Bởi vì xung quanh rất ồn ào cho nên không có bất cứ ai có thể nghe thấy được lời mà Tô Thành nói. Tô Thành nhìn Đồ Du Du thêm một lần nữa mới lặng lẽ rời đi, cừu nâu ngốc nhà hắn rõ ràng không thi, người thắng cũng không phải cậu thế mà đã phấn khích như vậy rồi, một lát nữa hắn cũng muốn thi thử một bộ môn để xem đến lúc hắn thắng rồi thì ai đó không biết còn vui sướng đến mức nào nữa.

Tô Thành vốn không đăng ký bất cứ một hoạt động nào trong thế vận hội thể thao này, mắt thấy trên bàn danh sách 10 phút nữa sẽ diễn ra cuộc thi bơi lội ở trong bể bơi nhà trường, lớp hắn đã có đại diện đi thi bộ môn này rồi nhưng đến cuối cùng Tô Thành liền tới nói rằng hắn muốn thi, muốn cậu ta nhường lại vị trí đó cho hắn:

“Tôi muốn thi bơi lội, cho nên lần này cậu để tôi thi đi”

Hoàng Thế Trung là tuyển thủ bơi lội trong trường, mấy năm liền đều đứng nhất bảng, hiện tại đang chuẩn bị khởi động trên bờ, quần áo bơi cũng đã thay xong hết cả rồi lại nghe thấy Tô Thành nói vậy liền có điểm bất ngờ:

“Cậu muốn bơi hả?”

Tô Thành gật đầu:

“Đúng thế”

Hoàng Thế Trung cũng chơi chung với Tô Thành được 5 năm rồi, có thể coi như là bạn bè thân thiết, cậu ta biết Tô Thành trước nay đều không hứng thú tham gia vào các hoạt động của trường, không hiểu tại sao hôm nay lại ở phút chót muốn thay đổi:

“Được rồi, vậy cậu đã có quần áo chưa?”

Tô Thành là bất ngờ đột nhiên muốn tham gia thi cho nên lúc này hiển nhiên là không có quần áo, Hoàng Thế Trung luôn mang theo hai bộ đồ bơi để phòng trừ, lúc này vừa vặn có thể cho Tô Thành mượn một bộ để dùng.

Tô Thành từ năm 14 tuổi vào mỗi thời gian nghỉ hè đều được Bạch Trấn Quân mang vào doanh trai tôi luyện, lại công thêm thường ngày duy trì thói quen rèn luyện thể thao ở cường độ mạnh, dáng người lúc này vô cùng săn chắc, cả người nhìn tới đều không có một chút mỡ thừa nào. Tô Thành mặc quần bơi dạng lửng màu đen, trên đầu đội nón bơi cùng màu, ở trước cổ mang một cặp kính bơi. Hoàng Thế Trung ngồi suy nghĩ một lúc liền tìm ra được nguyên nhân Tô Thành muốn vào bơi, thế cho nên lúc này liền hỏi hắn:

“Lần này Vu Phóng cũng tham gia, cậu là muốn thắng cậu ta phải không? Nói cho cậu biết năm ngoái tôi cũng đã có thể đánh giá được năng lực của cậu ta khá là tốt, sức bơi rất khỏe, lần đó chỉ về sau tôi có vài giây thôi”

Tô Thành nghe thấy cuộc thi lần này Vu Phóng có tham gia thì ánh mắt hắn liền híp lại nguy hiểm, một lát nữa nhất định phải vượt qua Vu Phóng, hắn thật sự muốn xem xem biểu cảm trên gương mặt Đồ Du Du sẽ biến hóa thế nào.

Cuộc thi bơi lội cuối cùng cũng được diễn ra, cuộc thi nào có người trong lớp tham gia thì Đồ Du Du đều đến đó để cổ vũ, dù sao ở nhà cũng chỉ có thể suy nghĩ linh tinh dẫn đến việc tự mình dọa mình, cho nên cậu mới lựa chọn đến đây vừa vặn có thể làm gắn kết tình thầy trò trong lớp, nhưng mà không ngờ tới đây lại bắt gặp được Tô Thành cũng tham gia thi đấu.

Tô Thành thân hình vô cùng đẹp, dáng người cao lớn, múi cơ săn chắc thẳng hàng, hắn chỉ vừa mới bước ra ngoài liền có tiếng la hét của đám nữ sinh, hồ bơi rộng lớn này vì tiếng phấn khích đó mà như muốn nổ tung. Từ đó đến giờ Đồ Du Du vẫn chưa có cơ hội nhìn thấy cơ thể của Tô Thành, mỗi lần tình cờ nhìn thấy đều sẽ hốt hoảng mà quay đi, bởi vì cậu bị cận thị cho nên lúc Tô Thành đi ở phía xa cũng không nhìn thấy rõ ràng, tuy rằng đã ngờ ngợ người này rất giống hắn nhưng lại ngay lập tức phản bác ngay vì nghĩ hắn như thế nào lại sẽ đến tham gia thứ hoạt động này chứ.

Mãi cho đến khi tiếng la hét bàn tán của nữ sinh nói người tham gia bơi lội là Tô Thành thì Đồ Du Du mới chính thức chắc chắn được rằng người kia thật sự là hắn. Dáng người quả là rất đẹp, mới chỉ là học sinh cấp ba mà thôi nhưng đã có dáng người tốt như vậy rồi, nhìn cơ bụng kia, cơ ngực kia, còn có hai bắp tay kia, lại còn cả đôi chân kia nữa, Đồ Du Du lại nghĩ tới chuyện đối tượng mộng tinh của cậu là Tô Thành thì liền hoảng sợ, không thể nhìn, không thể nhìn hắn nữa, dáng người chẳng qua chỉ là có chút đẹp mà thôi cũng không có gì đáng chú ý cả.

“Thầy ơi, thầy sao thế, mũi của thầy bị chảy máu rồi kìa”

Nghe thấy giọng nói của cô bé lớp trưởng Khâu Đình Đình, Đồ Du Du lúc này mới giật mình lấy lại tinh thần, cảm thấy trong lỗ mũi có một nguồn nhiệt nóng ấm, đưa tay lên chạm phải liền phát hiện ra mình bị chảy máu mũi:

“A, thầy không sao... chắc là do thời tiết nóng quá”

Nói rồi Đồ Du Du liền nhanh chóng muốn rời khỏi chỗ này đi vào phòng vệ sinh sửa soạn lại một chút. Tô Thành vừa nhìn thấy Đồ Du Du xoay người đi về phía phòng vệ sinh liền nhíu mày, trọng tài đang chú ý nhìn đồng hồ trên tay, khi kim đồng hồ đã báo hiệu đến giờ thi đấu thì Tô Thành liền trầm giọng lên tiếng:

“Khoan đã, đợi một chút đi”

Trọng tài vừa định cất lời nói cuộc thi bắt đầu, nghe thấy Tô Thành nói vậy thì chạy về phía hắn hỏi:

“Học sinh Tô, em có gì không ổn sao?”

Tô Thành lần này tham gia bơi lội chính là muốn để cho Đồ Du Du nhìn thấy hắn chiến thắng, còn muốn xem bộ dạng phấn khích của cậu khi nhìn thấy hắn về đích, cậu bây giờ không có mặt ở chỗ này thì hắn thi còn có ý nghĩa gì nữa, chính vì thế mà Tô Thành muốn đợi Đồ Du Du đi ra thì mới thi:

“Không có việc gì, chỉ là có người vẫn chưa tới cho nên đợi một lúc nữa đi”

Trọng tài nghe vậy thì nhìn lại một loạt tuyển thủ bơi lội, danh sách báo có 9 người tham gia dự thi, nơi này có đủ 9 người rồi còn thiếu ai nữa hay sao:

“Trong danh sách có 9 người...”

Lời của trọng tài còn chưa kịp nói hết thì Tô Thành đã liếc mắt nhìn tới chỗ ông ta rồi, trọng tài bị ánh mắt áp bức kia của hắn làm cho phải tự động ngậm miệng lại ngay lập tức.

Lại nói đến Đồ Du Du lúc này ở trong phòng vệ sinh rất là hoảng loạn, có một sự thật mà cậu không thể nào phản bác chính là máu mũi của cậu chảy ra là do nhìn thấy cơ thể của Tô Thành, cậu sẽ có thể thật sự như trong lời nói của Hàn Kỳ mình là một 0 hay không chứ. Đồ Du Du càng nghĩ đến chuyện mình là một 0 thì sắc mặt càng kém hơn, cậu nhanh chóng đưa tay lấy nước hất vào mặt ý muốn cho suy nghĩ thông suốt, nhìn tới bản thân trong gương một khuôn mặt nhỏ nhắn còn đọng lại giọt nước, tóc mái cũng bị nước làm cho ướt liền nhíu mày buồn bã, nếu như thật sự là một 0, đối tượng nghĩ tới lại là Tô Thành, nếu như thật sự là như thế thì cậu biết giấu mặt vào đâu đây, cậu có nên đến gặp bác sĩ tâm lý hay không.

Đồ Du Du hít một hơi thật sâu, uể oải đi ra khỏi phòng vệ sinh, lúc định rời khỏi hồ bơi liền nghe thấy tiếng Khâu Đình Đình gọi cậu:

“Thầy ơi đến đây đi, thi đấu vẫn chưa bắt đầu”

Đồ Du Du hả một tiếng, cứ như thế bị Khâu Đình Đình kéo về chỗ đứng. Tô Thành mắt thấy người hắn đợi đã đến liền nhếch môi cười, mang kính treo trên cổ đeo lên mắt rồi ra hiệu cho trọng tài đứng kế bên rằng có thể thi đấu rồi. Tiếng súng bắn lên giữa không trung, 9 nam sinh đồng loạt vào vị trí nhảy xuống hồ bơi, nước trên hồ bắn tung tóe theo sau đó là tiếng đạp nước phát ra liên tục. Đồ Du Du nhìn một hồi thì biết Tô Thành ở đường đua số 9, may mắn hắn là người ở cách xa cậu nhất cho nên tầm mắt cậu sẽ cố gắng không nhìn về phía đó nữa:

“Đình Đình, Vu Phóng ở đường đua số mấy vậy?”

Khâu Đình Đình trả lời:

“Số 6 ạ”

Đồ Du Du lắc lắc đầu nhỏ, mục đích cậu đến đây chính là để cổ vũ cho học sinh trong lớp thế cho nên sẽ tập trung nhìn học sinh lớp mình mà thôi, nhưng mà đường đua số 9 hiện tại lại đang chiếm thế thượng phong, Đồ Du Du bất giác lại bị thu hút nhìn qua đó, nhìn được vài giây liền giật mình vội không nhìn nữa mà nhìn về phía đường đua số 6. Tô Thành và Vu Phóng là hai người đang ở vị trí đứng đầu, nếu như không nhìn kỹ sẽ không phát hiện ra được là người nào đang dẫn đầu.

“Vu Phóng cố lên” Đồ Du Du hét lớn

Tô Thành ở dưới nước vẫn có thể đoán định được là người nào vừa nói, lúc gương mắt vừa mới đưa lên khỏi mặt nước trong vài giây ngắn ngủi đó Tô Thành liền nhìn thấy được bộ dạng Đồ Du Du đứng ở trên bờ đang không nhìn hắn. Đáng chết, Đồ Du Du thế nhưng lại dám lớn gan như vậy ở trước mặt hắn cổ vũ cho người hắn ghét nhất, bởi vì một phút phân tâm mà Tô Thành đã để Vu Phóng dẫn trước, lúc cán đích ở bờ bên kia để bật người bơi lại Vu Phóng là người làm trước Tô Thành thế cho nên Đồ Du Du ở trên bờ lại càng dốc sức hét lớn hơn:

“Vu Phóng cố lên”

Chuyện này khiến cho Tô đại thiếu gia trước nay vốn háo thắng như ngựa hoang phải tức giận, khi xoay người đạp chân lấy điểm trụ ở bờ bên kia cũng đạp rất mạnh, cảm giác như gân chân bên phải cũng phải bị tổn thương. Tô Thành vốn là tâm điểm của các cô gái, cho dù hắn ở phía sau hay là ở phía trước thì trên bờ cũng là sự cổ vũ nhiệt tình của bọn họ:

“Tô Thành cố lên... cố lên”

Tô đại thiếu gia đang rất tức giận, sức bơi vốn dĩ không nhỏ lúc này cũng ra tăng tốc lực, kiên trì bám sát ngay phía sau Vu Phóng, vạch đích còn cách những 7m nhưng ở phía trên hắn đã nghe thấy lời Đồ Du Du nói với người bên cạnh thế này:

“Vu Phóng nhất định là đứng nhất, lớp chúng ta lại thắng bộ môn bơi lội”

Lớp thắng được nhiều hạng mục nhất trong thế vận hội lần này sẽ được phần thưởng là một chuyến thăm quan 3 ngày 2 đêm tại bờ biển Chiết Giang, Đồ Du Du vốn thích biển lại còn được đi miễn phí cho nên một lòng muốn lớp mình thắng thật nhiều hạng mục, mà Vu Phóng lại là đại diện của lớp đi thi bơi lội cho nên cậu đương nhiên phải cổ vũ hắn hết mình. Tô Thành ở tại thời điểm nghe thấy lời nói kia của Đồ Du Du thì lửa nóng trong lòng cuối cùng cũng được bốc lên cao đến mức không thể dập tắt được, người của hắn dám ở trước mặt hắn quan tâm đến người đàn ông khác chính là đã chạm đến lòng tự tôn của hắn. Ở khoảng cách 3m cuối cùng của điểm đích Tô Thành vươn lên bứt phá chạm tay vào vạch đích trước, vài giây sau thì Vu Phóng mới về đích. Khoảnh khắc đó không ai biết được ai là người đứng thứ nhất ngay cả bản thân trong cuộc đua là Tô Thành và Vu Phóng cũng không hề xác định được. Vu Phóng tại thời điểm nghe thấy Đồ Du Du cổ vũ mình liền không muốn làm cho cậu phải thất vọng, Tô Thành tại thời điểm nghe thấy lời nói kia của Đồ Du Du chỉ mong muốn kết thúc cuộc đua này thật nhanh để đi đến chỗ cậu dạy dỗ một phen.

Khi mà mấy nam sinh vừa về đích vẫn còn đang phải ngồi ở trên bờ thở hổn hển lấy lại sức thì Tô Thành đã tức giận ném mũ bơi cùng kính xuống dưới sàn rồi bước nhanh về phía Đồ Du Du. Đồ Du Du cảm giác được trong không khí có sự nguy hiểm càng ngày càng tiến đến gần liền đưa mắt tìm kiếm, rất nhanh sau đó xác định được một người dáng vẻ giống như nam người mẫu trên bìa tạp chí cùng với gương mặt hung thần ác sát kia tiến về phía mình, trong đầu Đồ Du Du lúc này chỉ nghĩ rằng phải chạy đi, nếu không chạy kịp nhất định sẽ gặp nguy.

Đồ Du Du tách ra khỏi đám đông muốn rời khỏi hồ bơi, Tô Thành bởi vì mang bộ dạng quá mức dọa người cho nên khi hắn đi đến đâu thì đám đông sẽ tự động tránh xa tới đó, ngay cả đám nữ sinh vốn muốn đợi hắn thi đấu xong sẽ chạy tới làm quen cũng không dám nữa. Đồ Du Du khó khăn lắm mới có thể thoát khỏi đám đông nhưng Tô Thành lại rất dễ dàng mà đi ra được, thế cho nên mới có chuyện hắn chỉ cần đi bộ cũng có thể bắt kịp được con cừu nâu đang hoảng loạn muốn chạy trốn kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.