Vinson mặt âm trầm nhìn nữ nhân rời đi, nữ nhân này đến tột cùng có ý gì? Cô ta thật sự không biết loại độc vật như hoa Mặt Trăng này ư?
“Thu hồi biểu cảm của anh.” Thiệu Khiêm ở trong ý thức nói chuyện với Vinson: “Xem thử cô ta muốn làm cái gì.”
Vinson miễn cưỡng đè xuống bất mãn trong lòng, có điều trong lòng cũng cảnh giác cực kỳ, nữ nhân này tuyệt đối không đơn giản, nhất định không thể để cô ta có cơ hội tổn thương Jesse.
Chỉ một lát nữ nhân kia đã bưng nước trà lên, Vinson ngửi mùi thơm ngào ngạt thì trong lòng cười nhạt, đúng là cam tâm bỏ tiền vốn, hoa Mê Hương này thì một Giáo hoàng như anh cũng chỉ có một ít mà thôi.
“Hoa Mê Hương này là cha con để lại khi còn sống, mẹ vẫn không nỡ uống.” Trong giọng nói của nữ nhân đều là thương cảm.
“Ngài đừng thương tâm quá.” Thiệu Khiêm nhấp một miếng rồi đặt ly xuống, quả nhiên không ngoài dự đoán, trong nước này có bỏ những thứ khác, đây gọi là hoa Mê Hương nhưng chỉ có tác dụng che giấu thôi.
Sau Thiệu Khiêm đặt cái ly xuống liền dùng ý thức truyền lời cho Vinson: “Lát nữa giả vờ vô lực ngã xuống đất.”
Vinson tất nhiên là nghe Thiệu Khiêm. Trên thực tế anh phát hiện còn sớm hơn Thiệu Khiêm, khi nữ nhân bưng tới ah đã cảm thấy khí tức hắc ám nồng nặc, vốn tưởng rằng là trên người nữ nhân, không nghĩ tới lại bỏ trong nước, còn dùng hoa Mê Hương làm mùi che đậy.
Nữ nhân thấy Thiệu Khiêm và Vinson uống hết nước thì thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt nhìn Thiệu Khiêm càng thêm ôn nhu không ít.
Thiệu Khiêm uống hết nước trà rồi lấy lực linh hồn bài trừ ra ngoài cơ thể, Vinson thì càng không cần lo, khí tức hắc ám thế này ngay khi tiến vào trong miệng anh đã bị tinh lọc sạch sẽ rồi.
Hai người này giả vờ vô lực nghiêng nghiêng ngã xuống bàn, nữ nhân kia ôn nhu sờ sờ đầu Thiệu Khiêm mở miệng cười: “Vốn định hai ngày nữa liền xông vào rừng Huyễn Vụ một lần, không nghĩ tới mày lại tự đưa tới cửa.”
“Me, mẹ?” Thiệu Khiêm trợn to hai mắt ra vẻ khiếp sợ nhìn nữ nhân: “Vì sao?”
“Mày đúng là ngu xuẩn giống hệt cha mày.” Nữ nhân khinh thường nói: “Không, phải nói mày còn ngu xuẩn hơn cha mày một ít. Dã thú quả thực chỉ là dã thú mà thôi.”
“Vì sao?” Biểu tình của Thiệu Khiêm chuyển thành phẫn nộ: “Mẹ, mẹ rõ ràng là mẹ của con mà không phải sao?”
“À, thú sủng có huyết mạch của mình vẫn tốt hơn lập khế ước không phải sao?” Điều nữ nhân chưa nói là, trước đây ả muốn thu cha của Jesse là thú sủng, nhưng ma thúc cấp thánh thành niên bản không dễ khống chế, lỡ nói một câu gì không chừng sẽ phản phệ chủ nhân.
Cho nên, ả không thể không lùi bước mà cầu việc khác, mê hoặc cha của Jesse, cũng kết hợp với nhau. Con ma thú đó cũng ngu quá, ả chỉ nói một câu muốn nhìn xem hoa Mặt Trăng có hình dáng thế nào, cái con ngu xuẩn kia nỗ lực khắc chế tâm lý sợ hãi mà nhổ hoa Mặt Trăng trong rừng Huyễn Vụ rồi trồng trong sân.
Ả nói muốn làm cái con ngu xuẩn kia cùng ngắm với cô, con ngu xuẩn kia rõ ràng đã ngồi đến toàn thân cứng ngắc rồi, lại không nỡ buông người đang ngồi trên người hắn là mình ra. Nếu không thì phải nói thế này, dã thú thủy chung cũng chỉ là dã thú, suy nghĩ trong lòng cũng chỉ là một sợi gân mà thôi.
Con ma thú cấp thánh kia vì hoa Mặt Trăng mà dần dần suy yếu, mà ả cũng trăm phương nghìn kế tìm bảo vật để mình thụ thai, khi Jesse ra đời, ả thật muốn cứ thế lập khế ước với hắn, nhưng khi đó hắn còn quá nhỏ, huyết mạch thuộc về ma thú trên người vẫn chưa có hoàn toàn thức tỉnh.
Cho nên, ả vẫn cứ chờ, chờ một thời cơ thích hợp, còn muốn có một cơ hội có thể kích thích Jesse kích phát huyết mạch ma thú trong người hắn.
Chỉ là ả không nghĩ tới, cơ hội xác thực đã tới, nhưng không phát triển theo dự trù của ả. Cha của Jesse vậy mà lại bỏ rơi ả rồi đưa con đến rừng Huyễn Vụ. Càng không nghĩ tớ, sức mạnh đã giảm thấp của ma thú cấp thánh không nhìn thấu ảo cảnh của ả, cho rằng ả chết nên trực tiếp bạo nổ tử vong.
Ban đầu tự bạo khiến ả bị thương nặng, đây cũng là lý do vì sao ả vẫn luôn trong trấn nhỏ không hề rời đi, cũng chính vì bị thương, ả không phải dám xông vào rừng Huyễn Vụ tìm tên tiểu tạp chủng này.
Có điều, ả lại không nghĩ rằng, tên tiểu tạp chủng này lại tự mình trở về, đây đúng là Thần Hắc Ám phù hộ, xem ra tiểu tạp chủng sắp làm thú sủng của mình rồi.
“Hổ dữ còn không ăn thịt con, tôi là con của bà không phải sao?” Lửa giận trong mắt Thiệu Khiêm quả thực muốn lăng trì nữ nhân rồi. Hắn từng nghĩ cái chết của ma thú cấp thánh trước đây có quan hệ với ả, nhưng ngay đó đó lại nghĩ người cũng chết rồi liền không giải quyết được gì, nhưng với bộ dáng hiện tại, đã có thể xác định cái chết của ma thú cấp thánh trực tiếp có quan hệ với ả. Mà ả còn mất trí muốn lập khế ước thu Jesse ban đầu làm thú sủng. Quả thực không thể tha thứ.
“Mày xứng à.” Nữ nhân khinh thường cười nhạt: “Chỉ mà ma thú lai với ma thôi, cũng dám tự xưng là con tao.”
“Ma?” Thiệu Khiêm vẫn luôn cho rằng một nửa huyết mạch trong cơ thể mình trước đây trong cơ thể mình là của loài người, dù sao một nửa huyết mạch không có hề có bất kỳ khí tức hắc ám gì. Nhưng hiện tại xem ra cũng không phải là vậy?
“Chỉ là đào thai từ trong bụng người khác, dùng bí pháp dung nhập ít huyết mạch của tao, sau đó đặt trong bụng rồi dựng dục mà thôi.” Ngón tay của nữ nhân xẹt qua gương mặt của Thiệu Khiêm: “Gương mặt này của mày không chỉ giống con nhỏ kia, ban đầu huyết mạch còn hoàn toàn tương tự. Cũng chính là vì lợi dụng bí pháp này mới giấu được thằng cha ngu xuẩn kia của mày, cho tới bây giờ hắn chưng từng phát hiện trong cơ thể mày có chứa huyết mạch Ma tộc.”
Thiệu Khiêm nhìn ánh mắt lạnh đáng sợ của nữ nhân, hắn không thể nghĩ tới nữ nhân này lại thâm độc như thế. Loại bí pháp này trong nguyên tác cũng không có giới thiệu, bằng không pháp môn thâm độc như thế hắn không có khả năng không nhớ rõ.
“Ngươi thuộc mạch nào trong Ma tộc?” Vinson vẫn trầm mặc đột nhiên mở miệng hỏi. Loại bí pháp này có ghi chép một ít trong giáo hội, ở Ma giới, Ma tộc càng cao cấp càng khó dựng dục con nối dõi, mà bí pháp thâm độc thì không biết là ai sáng tạo ra, cũng chỉ có vài đại tộc Ma giới mới biết phương pháp vận dụng, địa vị của nữ nhân này ở Ma giới nhất định không thấp.
“Mày biết cũng không ít.” Nữ nhân đối với việc Vinson biết Ma tộc có phân nhánh thì ít nhiều cũng có chút kinh ngạc, xem ra địa vị của người này chắc cũng không thấp, có điều chờ khi thu tên tiểu tạp chủng này thu làm thú sủng rồi, cũng giết nam nhân này luôn là được, cho dù về sau có người tra ra được thì như thế nào? Khi đó ả đã về Ma giới rồi.
“Không thể so với ngươi.” Khi Vinson nhìn thấy hoa Mặt Trăng liền nổi lên sát tâm với nữ nhân này, hiện giờ nghe được thân thế của Jesse càng muốn chém ả thành muôn mảnh, người anh muốn bảo vệ trong lòng bàn tay, sao có thể để nữ nhân này tính toán như vậy?
“Bé ngoan, trời sắp tối rồi, còn đừng chống cự mẹ nữa, chờ con và mẹ lập khế ước rồi, mẹ liền đưa con về Ma giới.” Nữ nhân cắn đứt ngón tay đặt lên trán Thiệu Khiêm.
Vinson nhìn thấy động tác của nữ nhân thì lửa giận trong mắt gần như hóa thành thực chất, nếu không phải do Jesse không cho anh lộn xộn, sao anh có thể để bàn tay dơ bẩn của nữ nhân này chạm vào Jesse của anh?
Nữ nhân vẽ ký ước thú sủng trên trán Thiệu Khiêm xong, sức mạnh của khế ước kèm theo một ít ý thức của nữ nhân tiến vào não hải của Thiệu Khiêm, còn chưa kịp khắc trận pháp trên tinh hạch của hắn, liền bị phản phệ cắt giết, cắn giết chút ít ý thức của nữ nhân rồi sức mạnh tàn sát bừa bãi đó vẫn chưa bỏ qua, mà theo sợi ý thức tiến nhập vào biển ý thức trong người nữ nhân.
Ngay khi ý thức bị cắn giết nữ nhân sắc mặt đại biến, nhưng ả còn chưa kịp ngăn ra liền bị Thiệu Khiêm xâm nhập vào biển ý thức. Sức mạnh cường hãn này vừa tiến vào biển ý thức của ả liền tàn sát phá hoại, căn bản không cho ả một cơ hội phản ứng.
Vinson nên cạnh vẫn giả vờ trúng chiêu lấy quyền trượng ra, lực quang minh cường hãn cuoosnv về phía nữ nhân. Khi nữ nhân thấy quyền trượng thì sắc mặt trắng bệch, làm sao ả cũng không nghĩ tới, ở bên cạnh tên tiểu tạp chủng này lại là Giáo hoàng? Nhưng vì sao người này không giống với tướng mạo của Giáo hoàng Quang Minh mà ả nàng biết?
Nữ nhân muốn né tránh, nhưng Thiệu Khiêm vẫn đứng một bên sao có thể cho ả tránh được? Lực linh hồn kinh khủng nhập vào cơ thể, giam cầm nữ nhân ở tại chỗ khó có thể nhúc nhích, chỉ có thể trơ mắt nhìn lực quanh minh đánh lên người mình.
Lực quang minh là khắc tinh của ma tộc, ngay khi bị đánh trung nữ nhân liền khôi phục nguyên trạng, nếu nói lúc trước nữ nhân chỉ có thể nói là có chút tư sắc, như vậy hiện tại chính là một loại ma mị mê hoặc, chỉ là oán độc trong mắt lúc nhìn Vinson làm thế nào cũng khiến người ta không bỏ qua được.
Vinson nhìn gương mặt của nữ nhân kia bĩu môi nói: “Mặt xấu như vậy, quả thực không sinh được đứa bé đáng yêu như Jesse.”
Nữ nhân kia tức đến nỗi phun ra nguyên một búng máu, tướng mạo của ả ở Ma giới lại là mỹ nhân số một số hai, vậy mà... vậy mà lại bị loài người thấp kém này nói xấu?
“Nói nhảm với ả nhiều như vậy làm cái gì. Giết ả.” Thiệu Khiêm lại không có chút hảo cảm nào với nữ nhân này. Bất kể nữ nhân này vì tư dục hại ma thú cấp thánh, hay là đào thai giết mẹ hoặc là dùng bí pháp sinh con, hay thu làm thú sủng đều làm cho hắn cảm thấy ghê tởm.
Nữ nhân ngoan lệ nhìn chằm chằm Thiệu Khiêm, còn trước khi Vinson xuất thủ thì định liều mạng một lần. Nhưng Thiệu Khiêm đặt lực linh hồn trong biển ý thức của nữ nhân hồn cũng không phải để trang trí, ngay khi nữ nhân bạo khởi liền hoàn toàn cắt nát biển ý thức của cả.
Lực quanh minh của Vinsonxuyên qua thân thể của nữ nhân, trực tiếp đốt cháy thành tro