Cái gọi là tiệc bốn mùa, chính là dùng món ăn đơn giản, làm cho người xem có cảm giác xuân hạ thu đông, là kiếp trước Nguyễn Đường từng làm đãi khách trong sinh nhật mình, tên cũng là chính y đặt. Lúc ấy y cảm thấy thức ăn thiên về chua ngọt này vô cùng thích hợp ăn vào mùa hè, bây giờ lấy ra khảo hạch lại rất thích hợp.
【 ôm mộc ôm không được: A a a lời dạo đầu này quả thực quá quen thuộc! Điên cuồng dâng lên đầu gối cho chủ bá.】
【 miêu miêu thích ăn chủ bá sở hữu đồ ăn: Chờ đã lâu! Chủ bá tuyệt nhất! 】
【 nghe dư âm còn văng vẳng bên tai: Tiệc bốn mùa gì đó, nghe qua đã thấy rất cao cấp rồi!】
【 cổ điền đặc: Giống như trên, tuy rằng không rõ là có ý tứ gì, chính là cảm giác rất lợi hại! 】
【 tam sinh mười dặm đêm: Ha hả, tôi đây từng học qua lịch sử địa cầu cổ sẽ giúp mọi người phổ cập khoa học một chút, tiệc chính là người một nhà tụ hội cùng nhau, làm một bàn tràn đầy đồ ăn rồi cùng nhau thưởng thức. Nhưng mà chỉ được nghe thầy giảng qua, không nghĩ đến hôm nay lại có thể tận mắt thấy, thật là hạnh phúc ngập tràn!】
【 Tử Hi: Tôi cũng học lịch sử địa cầu cổ, nhưng mà chỉ nghe đến Mãn Hán Toàn Tịch, chưa từng nghe đến tiệc bốn mùa.】
Bởi vì đây là khảo hạch vô cùng chính thức, hoàn toàn không giống với khi phát sóng trực tiếp, cho nên tuy rằng Nguyễn Đường mang mắt kính nhưng cũng chỉ có tác dụng làm người xem nhìn rõ y hơn, bản thân y thì không thể nhìn đến bình luận của khán giả, làm như vậy cũng là vì để thí sinh không bị ảnh hưởng bởi bình luận.
Cho nên Nguyễn Đường cũng không rõ ràng khán giả đang bàn luận về tên tiệc bốn mùa, chỉ là chuyên chú bắt đầu nấu ăn.
Đầu tiên y làm hai món trộn. một món là dưa chuột trộn, một món là salad khoai tây, hai món này đều dễ làm, là món ăn vô cùng khai vị.
Dưa chuột trộn không khó làm, chỉ cần rửa sạch dưa chuột, cắt bỏ đầu đuôi rồi đập dập, sau đó thêm đường, dấm, xì dầu cùng tỏi băm trộn đều là có thể, suy xét đến việc có người không ăn cay được, cho nên y chỉ thả một chút ớt băm, ăn vào chỉ có chút cay, nhưng tuyệt đối không khó tiếp thu. Vì mỹ quan, Nguyễn Đường còn bỏ thêm cà rốt thái sợi, một chút màu cam xen lẫn giữa bầu trời xanh biếc, thoạt nhìn vô cùng tươi mát hài hòa.
Nguyễn Đường chia dưa chuột trộn thành hai phần, một phần bỏ vào quầy giữ tươi, chờ lúc sau hoàn thành thì bày tiệc cho người xem dùng chấm điểm, phần còn lại thì đưa qua cho ban giám khảo cùng người xem dùng bình luận.
Khán giả canh giữ ở bàn bếp, còn không kịp động đũa liền nhìn thấy Nguyễn Đường bỏ một phần dưa chuột trộn bỏ vào quầy giữ tươi, mà người máy trí năng lại cầm đi một phần còn lại, đưa đến chỗ giám khảo. Khán giả tức khắc la lên, vội vàng đuổi theo dưa chuột.
Bàn giám khảo đối diện nơi nấu ăn, là ở trong phạm vi phát sóng trực tiếp. cho nên khán giả chỉ cần mở rộng khoagr cách xem là có thể nhấm nháp đến món ăn bày trên bàn giám khảo.
Nhưng mà Nguyễn Đường chỉ mất ba phút để làm một món ăn khiến một ít người xem nghi ngờ.
【 quét rác tăng: Quá có lệ đi? Cứ tùy tiện thêm một vài gia vị thì có thể thành đồ ăn? Sao không dứt khoát đưa cho chúng tôi một cây dưa chuột để chúng tôi gặm luôn đi?】
【 nguyệt hoàng tuyền: Trang trí lại khá xinh đẹp, nhưng đẹp cũng không thể thay đổi việc nó là dưa chuột sống!】
【 thanh hạm lãnh du: Hai vị lầu trên sao không nếm thử rồi nói chuyện sau nhỉ, đơn giản không có nghĩa là không thể ăn, không lẽ món nào cũng phải làm đến nửa giờ huh?】
【 Nghiên Quy: Đúng vậy, không ăn chính là mắt mù, rõ ràng ăn ngon như vậy!】
Khi vài vị trưởng lão ngồi trên bàn nhìn đến món ăn thứ nhất có vẻ có chút khó coi, biểu tình trên mặt họ có chút phức tạp, do dự có nên động đũa hay không.
Nhưng Cổ Hội trưởng đã vui tươi hớn hở mà cầm muỗng, không chút khách khí mà múc ra một muỗng dưa chuột lớn.
Người thứ hai vươn cái muỗng chính là Cát lão, ông cũng trực tiếp múc một muỗng lớn, để vào đĩa nhỏ trước mặt minh.
Đã bị bọn họ ảnh hưởng, những người khác cũng do dự vươn đũa, chẳng quả là vẫn còn nghi vấn, cho nên mỗi người chỉ gắp một miếng.
Nhưng mà dưa chuột vừa vào miệng, mọi người liền không thể không mở to hai mắt, dưa chuột vô cùng tươi, giòn giòn nhiều nước, sau khi trộn với nước sốt liền càng thêm tươi ngon, chua chua ngọt ngọt, lại có chút cay, khi nhai còn nghe được âm thanh rộp rộp, đã ăn lại càng muốn ăn.
Mấy người còn lại rốt cuộc nhận ra đơn giản không có nghĩa là không thể ăn, vội vàng cầm lấy muỗng đi múc, một đĩa dưa chuột trộn liền bị quét sạch trong giây lát.
【 Y Khả Nguyệt:!!!! Mấy người ăn nhanh như vậy làm gì? Tôi còn chưa ăn đủ a.】
【 nguyệt lạc ô sương: Đáng giận a, dưa chuột của tôi!】
Tức khắc người xem phát sóng trực tiếp kêu rên một mảnh, tuy rằng bọn họ có thể nhấm nháp đến số liệu thực tế ảo của đồ ăn, nhưng nếu đồ ăn bị ăn hết, số liệu thực tế ảo cũng bằng không, nếu muốn nhấm nháp thì nhất định phải chờ đến khi toàn bộ các món ăn đều được làm xong, lúc bày tiệc cho người xem mới có thể ăn được.
Cổ hội trưởng xoa xoa miệng, nghiêm túc nói, “Ăn rất ngon.”
【 Sariel: (╯‵□′)╯︵┻━┻ chính chúng tôi cũng có thể nếm ra tới, không cần ngài tới nói cho chúng tôi biết! 】
Lúc này, salad khoai tây của Nguyễn Đường cũng đã gần hoàn thành.
Sốt salad là Nguyễn Đường tự chế, nguyên liệu chủ yếu là lòng đỏ trứng gà, dầu thực vật, giấm trắng cùng đường trắng. Vì làm sốt salad này, y đã cố ý liên hệ Viện Khoa Học, yêu cầu Hạ Viện trưởng hỗ trợ làm một cái dụng cụ đánh trứng (phới lồng).
Hiệu suất làm việc của Viện Khoa Học vô cùng cao, hiệu suất cùng tốc độ của người tương lai là điều y không thể tưởng tượng đến, loại đồ vật đơn giản như phới lồng, nghe xong Nguyễn Đường miêu tả, Hạ Vân Dật chỉ mất hai mươi phút để chế tạo ra.
Nguyễn Đường ôm ý tưởng thử xem, lại nhờ hắn hỗ trợ làm mấy thứ, cư nhiên đối phương cũng đều làm ra tới, hơn nữa tốc độ vô cùng nhanh, điều này làm y kinh hỉ không thôi.
Vì phải có được mấy thứ này trước bảy giờ, Hạ Thiếu tướng lại lái xe huyền phù hỗ trợ chạy một chuyến.
Nguyễn Đường âm thầm quyết định, chờ đến khi khảo hạch kết thúc, y nhất định phải làm một ít món ngon, gửi một phần cho Hạ Thiếu tướng cùng Hạ Viện trưởng.
Đối lập với dưa chuột trộn khó coi vừa rồi, salad khoai tây dẹp hơn nhiều. Khoai tây vàng nhạt kết hợp với ngô, cà rốt cùng đậu Hà Lan, lại trộn với sốt salad trắng sữa, màu sắc thoạt nhìn tươi mát phong phú, vô cùng xinh đẹp.
【 yến đình: Ăn ngon thật đấy!!!!! 】
【 trà trà hoàn: Siêu cấp lợi hại! (ˉ﹃ˉ) cái này chính là mùa xuân sao? 】
Vì phòng ngừa lại phát sinh bọn họ còn không có ăn đủ liền không đến ăn thảm kịch, khán giả trực tiếp ở Nguyễn Đường bãi bàn thời điểm cũng đã bắt đầu ăn lên, một bên ăn một bên còn không ngừng mà phát ra tán thưởng tiếng động.
Khoai tây được Nguyễn Đường hấp chín, vị mềm mại, sau khi trộn sốt salad chua ngọt, tư vị càng không giống bình thường.
Bởi vì tín nhiệm trình độ của Nguyễn Đường, nhóm giám khảo cũng không lại do dự, đồ vật được bưng lên thì nháy mắt đã bị quét sạch không còn một mảnh, không khỏi khiến khán giả oán giận.
Món thứ ba Nguyễn Đườn phải làm chính là gà hấp mỡ hành, rửa sạch gà, xối đầy xì dầu, lại thêm gừng cùng hành khúc, sau đó đặt toàn bộ đĩa gà vào nồi, hấp trong ba mươi phút, cho đến khi thịt cùng xương đều mềm nhũn thì vớt ra.
Thời điểm nấu gà, y còn đun dầu, thêm hành thái, chiên đến khi dậy mùi thì lại thêm xì dầu, dùng để làm nước sốt.
Y quét tiêu xay cùng muối lên thịt gà, để nguội sau đó bổ thành hai nửa rồi cắt thành đoạn bằng ngón tay cái, đặt lên hai cái đĩa. Sau đó rắc hành sợi, gừng băm cùng ớt lên…
Cuối cùng, Nguyễn Đường rưới nước sốt ngập lên gà, một cổ mùi hương nồng đậm liền lập tức vọt ra.
【 vũ thần: Trời ạ!!! Cái hương vị này!! Cái hương vị này!!! 】
【 có một con phì mèo con: Ăn quá ngon!!! [ đón gió rơi lệ.jpg]】
Thịt gà mùi hương nồng đậm vào miệng là tan, chất thịt trơn mềm tươi ngon, không chỉ có da mỏng, ngay cả xương cốt đều thực xốp giòn, tuy rằng nhiều dầu nhưng không ngán, ngược lại bởi vì mùi hành gừng, người ta chỉ cảm thấy thoải mái tươi mới ngon miệng.
Bàn thịt gà vừa được mang ra đã bị giám khảo xâu xé đến không còn thừa một mảnh, mỗi người đều ăn đến mùi ngon nên gần như đều quên đi trách nhiệm của mình, chỉ lo trầm mê vào mỹ vị.
【 ôm mộc ôm không được: Thật hâm mộ giám khảo a! 】
【 vui sướng Du Lâm: Đáng giận! Tôi cũng muốn làm giám khảo, aaaaaaaa.】
Mà lúc này Nguyễn Đường cũng đã làm món thứ tư, xưa nay y sẽ không lãng phí chút thời gian nào, vừa rồi khi làm món gà hấp mỡ hành, y cũng đã xử lý tôm.
Y dựa theo số người ở đây mà chọn ra tám con tôm lớn, lột vỏ, xẻ phần lưng, lấy chỉ tôm, xong rồi rửa với muối, sau đó cắt riêng xà lách với dứa thành khối nhỏ.
Nhìn liền biết y định làm tôm trộn dứa, nhưng với người tương lai thì hoa quả chỉ dùng để ăn sống mà thôi, bọn họ hoàn toàn không nghi đến hoa quả cũng có thể nấu ăn.
【 tiểu thấm thấm: Ơ? Đó không phải là dứa huh? Sao lại lấy hoa quả ra chứ?】
【 đầu hạ: Hóa ra hoa quả cũng có thể nấu. Dứa tôi có ăn qua một lần, vị chua chua ngọt ngọt, không tệ lắm!
Bởi vì có ấn tượng của ba món trước, bây giờ không còn ai nghi ngờ cách làm của Nguyễn Đường, ngược lại càng thêm chờ mong món này ra lò.
Món này cũng vô cùng dễ làm, Nguyễn Đường bọc tôm bằng lớp bột mỏng, chiên sơ, sau đó để trên giấy thấm dầu, tiếp đó để tôm vào trong chén đã có tương salad cùng rau xà lách, dứa, trộn đều rồi đặt lên đĩa sứ trắng.
Người xem bên cạnh y đã không đợi được nữa, lúc y còn chưa trộn salad cũng đã gấp không chờ nổi mà múc một muỗng đầy.
【 miêu miêu thích ăn chủ bá sở hữu đồ ăn: —— Ăn! Ngon! Đến! Muốn! Khóc!】
……………………………….
Xin lỗi vì đã để mọi người đợi lâu!